Âm Quan Minh Thê

Chương 204




âm quan môn chủ khẽ phất tay, chiếc chày giáng ma đã tiêu tan ngũ hành chi lực lập tức bay về phía tôi, tôi nhanh chóng đón lấy, nhưng lực đạo lại quá mạnh khiến tôi suýt chút thì ngã

Tôi kinh ngạc nhìn âm quan môn chủ, trước mặt người đàn ông này, đối với tôi giống như một tồn tại không thể lay chuyển

Ông ta dễ dàng giết chết thẩm trường thu, không cần tốn bao nhiêu sức lực đã hàng phục được long vương, có nhiều lúc trong mắt tôi ông ta giống như một tử thần đến từ địa ngục, đối mặt với ông ta, tôi thậm chí cũng không dám có một tia phản kháng nào. “Đỗ minh, vì sao ngươi đến đây? “

m quan môn chủ mở miệng, ông ta cúi thấp đầu nhìn tôi hỏi

Nghe thấy giọng nói âm trầm ma quái của ông ta, tôi không khỏi căng thẳng, lập tức trả lời như thật:”Theo ý của trầm thiên phàm tiền bối, đi truy sát mã toại trước. “

“Trầm thiên…. môn chủ? “

Sau khi câu nói của tôi rơi xuống, tất cả người âm quan môn ở xung quanh đều kinh ngạc, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía tôi, rồi lại nhìn về phía âm quan môn chủ, trên mặt vạn phần chấn kinh, một tràng tiếng bàn tán truyền đến tai tôi

Nhưng những tiếng bàn tán này liền dừng lại khi âm quan môn chủ nhìn tôi:”Trầm thiên phàm, đã rất lâu rồi không ai có gan gọi thẳng cái tên này, ngươi là người duy nhất. “

“Chỉ là ngươi lại dám trắng trợn đến âm quan môn giết người, từ khi ta thành lập sơn môn đến nay chưa từng xảy ra chuyện này. “

m quan môn chủ nói, trong lời nói tràn đầy sự uy nghiêm khiến người khác cảm thấy áp ức

“Nếu vậy âm quan môn chủ định đối phó vãn bối như thế nào? “tôi hỏi âm quan môn chủ

Lúc này tôi không ngừng nhìn xung quanh, chỉ hy vọng trầm thiên phàm đột nhiên xuất hiện cứu tôi ra khỏi vũng lầy này, nếu không tôi phải chết không cần nghi ngờ

Tuy nhiên âm quan môn chủ lại lắc đầu:”Tục ngữ nói, chuyện không quá ba lần, đỗ minh, hiện tại bổn tôn và ngươi đã gặp nhau ba lần. “

“Lần đầu gặp ngươi, vì ngươi là đệ tử của thẩm trường thu nên bổn tôn tha ngươi một mạng, lần thứ hai gặp mặt ngươi lại là môn khách của quỷ mộ môn, bổn tôn cũng không để ngươi chết. Mà bây giờ, đã là lần thứ ba. “

Trong lời nói của âm quan môn chủ, một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống thái dương tôi, cơ thể không nhịn được mà run rẩy dữ dội

“Nhưng lần thứ ba này, ngươi lại trở thành đệ tử của trầm thiên phàm, ngươi nói bổn tôn nên làm sao mới tốt? ” m quan môn chủ nói

Mà khi lời nói của âm quan môn chủ vừa rơi xuống, nhiều người âm quan môn ở đó liền trở nên náo động

Tiếng thảo luận của mọi người rất nhỏ khiến tôi không thể nào nghe thấy, mà lực chú ý của tôi lúc này đang đặt trên người âm quan môn chủ

“Bây giờ mã toại đang ở đâu? “

Vào lúc này âm quan môn chủ lên tiếng, âm thanh của ông ta không lớn, nhưng lại rõ ràng truyền vào tai từng người ở đây

Két!

Chính vào lúc này, một tiếng mở cửa truyền tới, tôi liền thấy trong một căn nhà gỗ có một người hốt hoảng bước ra, mà người đó chính là mã toại lúc trước chạy khỏi tay tôi

,ông ta không phải nói rằng bản thân đã rời khỏi âm quan môn rồi sao,nhưng vì sao,những người này lại đuổi theo hắn đến đâyMã toại lúc này, trên người đã sớm khô héo, sắc mặt hắn ta trắng bệch, sau khi bước rs khỏi căn nhà không ngừng run rẩy, quỳ xuống trước mặt âm quan môn chủ

“Môn chủ, xin tha mạng, đệ tử không muốn chết…. “

Mã toại quỳ trước mặt âm quan môn chủ, không ngừng dập đầu, phát ra từng tiếng khẩn cầu

Tuy nhiên, đối với lời khẩn cầu của hắn ta, tất cả người âm quan môn xung quanh lại lựa chọn thờ ơ, không ai dám thay hắn ta can ngăn

m quan môn chủ nhìn hắn, hắn liền lắc lắc đầu, từng trận âm khí tuôn ra từ khuôn mặt u ám, như thể đã dập tắt hi vọng của hắn ta

“Mã toại, âm quan môn có qui tắc của âm quan môn, ngươi thân là đệ tử của âm quan môn, làm sao lại có thể không tuân theo? “

m quan môn chủ phẫn nộ nói, ông ấy vươn tay ra, cầm lấy đầu của mã toại, mà mã toại liền hét lên thảm thiết

Vào lúc tay của âm quan môn chủ rơi xuống đầu mã toại, rất nhanh đã buông ra, mà cơ thể của mã toại liền co giật một trận, rất nhiều âm khí từ cơ thể hắn ta tuôn ra ngoài

Một giây tiếp theo, cơ thể của mã toại gục xuống mặt đất, nhưng linh hồn của hắn ta lại bị âm quan môn chủ nắm trong tay

Một luồng âm khí phát ra từ tay âm quan môn chủ, mã toại liền hét liên thảm thiết,không thể ngăn cản mà bay về phía tôi

Thấy một màn này tôi liền giơ chày giáng ma lên bổ xuống linh hồn của mã toại

Chày giáng ma đâm sâu vào linh hồn của mã toại, mà mã toại lại tiếp tục hét lên, linh hồn của hắn ta bị tôi thông qua chày giáng ma mà thu vào trong quỷ mộ

m quan môn chủ không hề để ý những chuyện này, chỉ hơi cúi người xuống, tay phải chỉ về phía lồng ngực của thi thể mã toại

Phụt!

Lồng ngực của mã toại bị thủng ra một lỗ máu, trái tim vẫn còn run rẩy liền bay ra khỏi lồng ngực và rơi vào tay âm quan môn chủ, vết máu đen ở lồng ngực không ngừng chảy xuống

m quan môn chủ đứng dậy, từng bước đi về phía tôi, một cảm giác áp ức liền tràn đầy toàn thân

Tôi cúi đầu thật sâu, không dám nhìn vào ánh mắt như mây mù màu đen của âm quan môn chủ, mà lúc này âm quan môn hủ lại vươn tay ra trước mặt tôi, giao trái tim đang đẫm máu cho tôi

“Thứ mà trầm thiên phàm muốn, chính là tim và linh hồn của hắn ta. ” m quan môn chủ nói như thế

Nghe vậy trong lòng tôi vạn phần kinh ngạc, tôi ngẩng đầu nhìn về phía âm quan môn chủ, không hiểu ông ấy làm như thế rốt cuộc là vì sao.

Lần này tôi đến âm quan môn, chính là vì truy sát người âm quan môn a, nhưng mà âm quan môn chủ lại không làm chủ chk người của mình, thậm chí còn thay tôi tự tay giết mã toại, đưa linh hồn và trái tim của hắn ta cho tôi

Tôi lắc đầu, tự hỏi bản thân có nhìn lầm hay không, nhưng linh hồn của mã toại cũng đã thu vào trong quỷ mộ, mà trái tim của hắn ta thì đang chân chân thật thật trước mặt tôi, nhìn không giống giả tí nào

Thân thể tôi không khỏi run lên, nhưng vẫn không quên lời giao phó của trầm thiên phàm, vội lấy ra một cái hộp gỗ, hai tay cầm lấy trái tim bỏ vào trong hộp

” m quan môn chủ, ngài làm nhue vạy, rốt cuộc là có ý gì? “

Trong lòng tôi rất khó hiểu, bỏ qua sự sợ hãi trong lòng, tôi ngẩng đầu hỏi âm quan môn chủ

“Trầm thiên phàm muốn làm gì thì cứ làm, mặt khác, gửi lời chào hỏi của ta đến ông ấy một tiếng. “

m quan môn chủ không hề trả lời câu hỏi của tôi, ông ấy vẫy đi máu tươi trong tay, không nhìn tôi nữa mà chầm chậm đi về phía sau, chỉ một lát sau, thân ảnh của ông ấy đã biến mất trong làn sương đen mờ ảo

m quan môn chủ đi rồi, tôi còn chưa kịp định thần lại sau biến cố đột ngột này, tôi vô ý nhìn sang những người âm quan môn xung quanh, lại phát hiện nhìn ánh nhìn cừu hận mà bọn họ dành cho tôi đã không còn mà thay vào đó là một loại kính ý khó nói thành lời

Đây đã là lần thứ ba âm quan môn chủ bỏ qua cho tôi, mà cái giá bỏ qua cho tôi, chính là tự tay giết một người âm quan môn

m quan môn chủ không hề bắt tôi chịu trách nhiệm cho những việc trước đây, dù tôi đã không có lí do mà giết đi 48 đệ tử, ông ấy lại như không nghe không hỏi, chỉ đơn giản dễ dàng thả tôi rời đi, khiến tôi cảm thấy tất cả giống như một giấc mơ, huyền ảo như không có thật

Nhưng bất luận ra sao, rốt cuộc ông ấy cũng bỏ qua cho tôi, những người âm quan môn khác cũng không có ý động thủ với tôi, mang một ánh mắt kính úy mà nhìn về phía tôi

Tôi hít thở sâu, không thèm để ý chuyện kì lạ này nữa, quay người đi xuống núi âm quan môn

Có nhiều người âm quan môn nhìn thấy tôi nhưng họ không hề ngăn cản, ngược lại còn né sang hai bên tạo thành một con đường

“Thành trưởng lão, lần này tôi đến âm quan môn, nếu không có gì ngoài ý muốn, có phải sẽ trở thành một người chết hay không? “

Tôi đi được hai bước, liền dừng lại, nhìn về phía lão nhân gia lúc trước tấn công tôi, hỏi

Nghe vậy ông ấy cũng không nói gì, chỉ gật gật đầu

“Nếu vậy âm quan môn chủ đã cho tôi rời đi, rốt cuộc là vì sao, không biết ngài có thể chỉ điểm cho vãn bối một hai? ” tôi hỏi ông ấy

Tuy nhiên lão giả lại không hề trả lời, ông âyd nhìn về phía âm quan môn chủ rời đi, rồi lại nhìn tôi, sau cùng lắc lắc đầu, chỉ nói bốn chữ đơn giản:”Thế sự vô thường. “

Thế sự vô thường…

Nghe thấy câu trả lời này, trong lòng tôi một trận cười khổ

Đối với động cơ lần này của âm quan môn chủ, tôi không cách nào hiểu được, nhưng nếu ông ấy đã buông tha tôi, đối với tôi mà nói chính là một chuyện tốt, hỏi nguyên nhân quá cặn kẽ cũng không hay ho gì, không bằng rời khỏi rồi tìm trầm thiên phàm hỏi rõ ràng

Mang theo cách nghĩ này, tôi đem theo trái tim của mã toại rời khỏi âm quan môn, trở về nơi mà tôi và trầm thiên phàm đang tạm trú

Lúc này trầm thiên phàm không ở trong nông trại,không biết đã đi đâu

Bây giờ là khoảng 7h tối, trầm thiên phàm lúc này liền về tới nông trại, trong tay còn cầm theo hai con thỏ rừng vừa chết

“Quay lại rồi? “

Trầm thiên phàm ném con thỏ vào tay tôi và hỏi

“Hôm nay tôi chạy đến âm quan môn. “

Tôi lột da của thỏ rừng, nói với trầm thiên phàm:”tôi gặp âm quan môn chủ. “

“Ừ, cậu thật may mắn. ” Trầm thiên phàm gật gật đầu sau đó mở hộp gỗ ra, sau đó lấy trái tim đặt bên trong đi về phía căn nhà

Tôi lấy nội tạng thỏ rừng ra, nhìn trầm thiên phàm:”Tuy rằng tôi không muốn chết, nhưng tôi thật sự không hiểu, tại sao ông tablaij buông tha cho tôi? chẳng lẽ là vì phó môn chủ là ông sao? “

“Vậy thì cậu nghĩ là do cái gì? “

Tràm thiên phàm nói với tôi, khi nói chuyện trái tim của mã toại liền bị ông đặt vào trong một cái hố, mà linh hồn của mã toại cũng được tôi triệu hoán ra khỏi chày giáng ma, bị trầm thiên phàm bỏ vào một cái bể chứa đày thi thủy

“Chỉ là tôi rất muốn biết, tất cả chuyện này rốt cuộc là vì sao? ” tôi hỏi trầm thiên phàm

“Muốn biết? “.

Trầm thiên phàm nhìn về phía tôi, từng làn sương đen từ tay ông ấy bay ra ngoài,tràn về phía bể thi thủy, mà cơ thể của ông ấy cũng trở nên khô héo

Khuôn mặt khô héo đó của ông ta nhìn về phía tôi:”Muốn biết, nhưng bây giờ còn chưa đến lúc, nhưng không lâu nữa tôi không cần nói cậu cũng sẽ hiểu. “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.