Âm Quan Minh Thê

Chương 199




trầm thiên phàm muốn dùng linh hồn của người ở âm quan môn cùng với trái tim tôi đúc tạo hồn thuật,tuy là tôi chưa từng nghe từ miệng trầm thiên phàm hồn thuật rốt cuộc là gì,nhưng nhìn từ trầm thiên phàm,dường như là một đạo pháp vô cùng lợi hại,chỉ có điều ông ta không nói,tôi cũng ko hỏi nhiều

sơn thôn bị phá hoại,tôi bắt được hai con thỏ hoang trong núi,sau khi nướng lên cùng ăn với trầm thiên phàm,tôi tuân theo yêu cầu của trầm thiên phàm,đi đến một thị trấn cách đó 20 dặm

thị trấn này không lớn,người cũng ko nhiều,đa phần là lấy việc buôn bán đặc sản nông nghiệp làm chủ yếu

chỉ có điều trong thị trấn này,còn có một phòng khám nha khoa không lớn cũng ko bé,trong phòng khám nha khoa,có một lão nha sĩ

nha sĩ này tên là Lư Tĩnh ( trước đây ad có dịch nhân vât nào họ Lô không? Thực ra tên ông nay Lư hay Lô đều được),kinh doan phòng khám này cũng đã hơn 10 năm,trong thị trấn gần như ai cũng biết ông ta,không bao lâu,tôi đã đến được phòng khám dưới sự chỉ dẫn của người đi đường

lúc tôi đến phòng khám,Lư tĩnh đang nằm trên giường bệnh nghỉ trưa,trên cổ ông ta,treo một dây chuyền có hình răng sói

lúc tôi mở cửa ra,ông ta mở mắt ra,sau cặp kính dày cộm,ông ta lờ mờ nhìn tôi

nhìn thấy có khách đến,trên mặt ông ta hiện rõ vui mừng,sau đó nhe hàm răng ố vàng cười nói: “ ông chủ,đến nhổ răng à?”

tôi không trả lời ông ta,ngồi xuống cái ghế bên cạnh: “ bác sĩ,quán của ong cảm giác thật hiu quạnh,xem ra gần đây làm ăn không tôt cho lắm”

người làm ăn bình thường,thông thường đều kiêng kị người khác nói chuyện làm ăn của mình,nhưng Lư tĩnh này lại khôn để bụng,ông ta cười nói: “ thị trấn này có chút vậy,người cũng từng đó,người đau răng lại càng ít,làm ăn tốt sao nổi chứ?”

“ sao không đổi chỗ khác đi,hoặc là làm công việc khác” tôi hỏi Lư tĩnh

“ đi cũng ko đi xa được,đi xa lại găp nhiều phiền phức,phòng khám này của tôi,miễn cưỡng trụ lại là được rồi,ai quan tâm kiếm được nhiều tiền hay không chứ”

Lư tĩnh cười nói,sau đó mặc áo làm việc trắng tinh lên: “ nào,chàng trai,cậu muốn nhổ răng nào?”

Lư tĩnh cầm đèn pin lên cùng một cái kính thăm dò,đi về phía tôi

“ răng sói”

Tôi nhìn sợi dây chuyền trên cổ ông ta nói

“ ồ,răng sói’

Lư tĩnh gật đầu,thả dụng cụ trong tay xuống,nụ cười trên mặt chớp mắt thu lại,thay vào đó là sự vô cùng nghiêm túc

“ chàng trai,răng sói ko có dễ nhổ như vậy đâu,cậu muốn nhổ,cũng xem tôi có đồng ý nhổ không”

“ không sao,ong ko muốn nhổ,tôi tự làm là được rồi”

Nói xong,tôi lấy chày giáng ma ra,cầm lên trong tay

‘ thẩm trường thu?”

Lư tĩnh vừa nhìn đã nhận ra chày giáng ma trong tay tôi,toàn thân ông ta run rẩy một cái,suýt chút nữa thì ngã ra nhà

“ thẩm trường thu không phải đã chết rồi sao,cậu là gì của hắn” lư tĩnh hỏi,trong âm thanh có chứa sợ hĩ,dường như rất sợ thẩm trường thu

“ tôi?đệ tử của ông ấy,ông có thể gọi tôi là đỗ minh”

Tôi vuốt ve chày giáng ma,nói

“ hóa ra cậu là đồ đệ của tên phản bội này”

Sau khi biết chuyện,sắc mặt vốn dĩ sợ hãi của ông ta nở một nụ cười,ông ta hơi nheo mắt lại,hừ lạnh nói: “ năm đó,tiên phụ ta cùng với người âm quan môn truy sát thẩm trường thu,bị thẩm trường thu giết,thậm chí hồn còn bị phong ân trong chày giáng ma,đây là sự ô uế lớn nhất của Lư gia “ bây giờ,ông có cơ hội trả nỗi nhục này rồi” tôi lạnh lùng nói

Trầm thiên phàm vô cùng quen thuộc với âm quan môn,trước khi tôi rời khỏi thôn hoang,ông ta đã dduwa cho tôi một danh sách tử vong,trong danh sách này,hiển nhiên có rất nhiều thông tin về đệ tử âm quan môn,ví dụ tuổi,tên,nhà ở đâu,công việc …

Tôi căn cứ danh sách này,đầu tiên đến phòng khám này,đến trước mặt lư tĩnh

Chỉ là làm cho tôi ko ngờ là,thẩm trường thu sinh thời lại kết ko ít thù oán,tôi tùy tiejn chọn một người trong danh sách,thế mà lại là có thù giết cha với ông ta

“ sao,ông định trực tiếp ở đây ra tay,hay đổi chỗ khác” tôi hỏi

“ đương nhiên là đổi chỗ khác”

Lư tĩnh nói: “ phòng kham này là tâm huyết tôi tích góp nửa đời,nếu như vì giết cậu mà làm hỏng,há chẳng phải lỗ sao?”

Nghe xong,trong lòng tôi cười khổ,giống như người tôi phải giết,là một đỗ nghèo khỉ kẹt xỉn

Tôi vui vẻ đồng ý quyết định này của ông ta,cho dù thế nào,tôi cũng không hy vọng trước mặt nhiều người đi giết người,tránh gây ra phiền phức ko đáng có

Sau đó,tôi đi ra khỏi phòng khám,lư tĩnh cũng đóng cửa lại,ánh mắt phun ra lửa hận nhìn tôi,sau đó đi ra một ngọn núi ngoài thị trấn

Ngọn núi này là một nơi chôn xác người lung tung

Không biết vì sao,hai phái chính phản trong phim,trận quyết đầu đều thích chọn ở trên võ đài,mà còn tư thù ân oán trong đạo môn,cứ thích chọn nơi có âm khí nặng

Cây cỏ um tùm che đậy đi sự huyên náo của thị trấn,lư tĩnh đi đến eo núi bỗng dừng chân,cầm sợi dây chuyền răng soi vào trong tay

“ răng,là loại xương,là thứ tôi thích nhất trên đời,đặc biệt là âm thanh vỡ,thật là kì diệu”

Lư tĩnh đứng trước một bia mộ,ông ta chơi đùa với cái răng sói,nở một nụ cười độc ác

Tôi không nói gì,cầm chặt chày giáng ma,tâm lực tỏa ra trên người tôi,lúc nay,tôi nghe thấy một am thanh nứt vỡ

Răng rắc

Nhìn ra,thì xung quanh tôi rất nhiều ngôi mộ đều lần lượt nứt ra,trong những vết nứt,tôi nhìn thấy rất nhiều xương cốt vụn vỡ chui từ trong mộ ra

Những hài cốt này,nhiều bộ đã chôn nhiều năm,đã hóa thành vụn,nhưng bộ hài cốt này giống như nhận được mênh lệnh của năng lực nào đó,lần lượt bay về lư tĩnh

Lúc này,lư tĩnh cầm sợi dây chuyền lên,rạch một đường dài trong lòng bàn tayrooif vứt nó lên không trung

Máu tươi liên tục bay ra từ tay ông ta,sắc mặt ông ta lập tức xanh xao,bắt đầu niệm pháp chú

Trong tiếng pháp chú,những bộ xương chui ra từ trong mộ lấy sợi dây chuyền lam trung tâm,bắt đầu ngưng tụ xung quanh

Xương vụn kết lại từng tầng,kết thanh một thân hình,tứ chi,mọc đuôi,lúc sợi dây chuyền răng sói rơi xuống đất,đã cùng với rất nhiều vụn xương cốt,hóa thanh một bộ xương sói cao khoảng 5m dài khoảng 2m

Gàoooo

Một tiếng rú vang lên,móng vuốt sắc nhọn cào trên mặt đất,bùn đất bay khắp nơi

Sau đó,con sói này cong người,xông về phía tôi

Nhìn thấy điều này,tôi ko hoảng hốt,lập tức dùng thổ hành thuật,từng tảng đá to bay lên,tạo thành một bức tường trước mặt tôi

Con soi này trốn không kip,dâm mạnh vào tường

Sau đó,tôi vắn rách ngón tay,máu tươi hóa thành những hạt máu bay lên,lấy chày giáng ma làm trung tâm,lan tỏa không ngừng

Lửa ý niếm phun ra từ cơ thể tôi,cây cối xung quanh lập tức khô héo,sức sống của thực vật nhanh chóng ngưng tụ về phía tôi

Kim mộc thủy hỏa thổ,5 nguyên tố ngũ hành lúc này lần lượt ngưng tụ trên người tôi,một trận pháp ngũ hành đã từ từ hình thành dưới chân tôi,bùa văn đại biểu năm nguyên tố phát sáng

Ngũ hành tụ diệt!

Lúc này,tôi không lưu tình nữa,bắt đầu sử dụng chiêu chí mạng

Chày giáng ma trong tay,mang theo sức mạnh ngũ hành,trục tiếp bay lên phía trước

Bộ xương sói há miệng bay lên,trực tiếp bị chày giáng ma đâm xuyên đầu,rất nhiều sức mạnh ngũ hành đã lấy chày giáng ma làm trung tâm,càn quét khắp nơi

Cùng với tiếng kêu thê thảm của con sói,sức mạnh ngũ hành trực tiếp nghiền nát bộ xương sói này,hóa thành tro tàn bay lên không trung

Chày giáng ma tiếp tục dùng sức mạnh ko thể ngăn cản tiến đến lư tĩnh

Hự

Một tiếng vụn vỡ vang lên,chàu giáng ma trực tiếp xuyên qua cơ thể ông ta,khoét một cái hố sâu giưa bụng ông ta,rất nhiều nội tạng vỡ cũng theo đó mà phun ra

Chày giáng ma cắm ông ta lên mọt cái cây,lư tĩnh nhìn tôi,dường như vẫn chưa kịp phản ứng

Sức mạnh của lư tĩnh làm tôi vô cùng thất vọng,tôi vốn cho rằng người mạnh của âm quan môn mọc lên như núi,nhưng lần thám thính tấn công này,trực tiếp lấy đi mạng ông ta,thực lực của ông ta,chẳng qua cũng được 1/3 của giang hoài

Dưới sự khống chế của kim hành thuật,chày giáng ma rút ra khỏi cây,lần nữa quay về trong tay tôi,tôi cũng nhân lúc lư tĩnh trọng thương,dùng chiếm hồn thuật

m khi tỏa ra,linh hồn của lư tĩnh trực tiếp bị rút ra khỏi cơ thể,nằm trong tay tôi,tôi dơ chày giáng ma,định cho hồn ông ta vào trong quỷ mộ

“ khoan,khoan đã”

Lúc này,lư tĩnh nhìn tôi: “ ai,rốt cuộc là ai bảo cậu gieesst tôi?”

“ nói cho ông cũng được,trầm thiên phàm,một vị tiền bối đến từ quỷ gian”

Tôi lập tức trả lời

“ trầm thiên phàm,vậy ông ta chẳng phải là…”

Linh hồn của lư tĩnh run rẩy dữ dội,trong mắt lúc này tràn đầy bất ngờ và nghi hoặc

Nhanh chóng,trong mắt ông ta lộ ra một sự thản nhiên,thản nhiên đó hóa thành điên cuồng,điên cuồng hóa thành cười điên cuồng

“ thảo nào,thảo nào,hahahah,là quân thượng muốn ta chết,là quân thượng muốn ta chết,đây…đây là vinh hạnh của ta,,hahahaha..”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.