Âm Quan Minh Thê

Chương 147




Lưu Chính Hồng nói xong,bèn đi vào trong phòng,đợi lúc quay ra,trong tay cầm một cái gù tre,trong gù tre truyền đến âm thanh lí nhí,mở ra nhìn,thì phát hiện bên trong là những con châu chấu

Lưu chính hồng dơ tay bắt lấy mays con châu chấu to nhất,lấy con dao nhỏ rạch bụng chúng ra,những viên trứng màu vàng cam lộ ra,được Lưu chính hồng đựng vào trong một dung dịch màu xanh lá

“ đỡ bà ta dậy,để bà ta dễ uống”

Lưu chính hồng dơ tay ngón trỏ khuấy vào trong dung dịch màu xanh lá cây này,sau đó chỉ vào quỷ nương,dặn dò chúng tôi

Thứ trong tay Lưu chính hồng làm chúng tooi nhìn thôi đã thấy buồn nôn,đừng nói là uống vào,chỉ có điều tôi cũng không dám chần chừ,vội vàng đỡ cơ thể cứng nhắc của quỷ nương dậy,để bà ta uống thứ trong bát

Đợi quỷ nương đã uống xong,chúng tôi để bà ấy nằm xuoosngg,nhưng giây tiếp theo,quỷ nương liền run rẩy dữ dội

“ cơ…cơ thể của ta, đau quá…a…..”

Lúc này,quỷ nương khó khăn giãy dụa,kêu ra những tiếng kêu gào xe tâm can,biểu cảm trên mặt vì đau đớn mà méo xệch

“ tộc trưởng,rốt cuộc ngài đã làm gì với bà ấy”

Sự thay đổi này của quỷ nương,làm cho mấy người chúng tôi hoảng hốt,vội vàng nhìn Lưu chính hồng

Lưu chính hồng bình tĩnh nói: “ bà ấy trúng phải độc sợi tơ hồng,vừa nãy ta để bà ta uống trùng độc châu chấu,cũng chính là cách lấy độc trị độc,để cho những con châu chấu ăn sạch độc tố sợi tơ hồng trong người bà ta,là có thể đạt được mục đích cứu bà ta”

Nghe Lưu chính hồng nói,mấy người chúng tôi xem như cũng yên tâm,còn Trịnh Khởi ben cạnh vẫn chau mày: “ cứ thế này,cổ trùng sợi tơ hồng loại bỏ rồi,thì cổ trùng châu chấu vẫn còn trong cơ thể,chẳng phải là,tộc trưởng phải giải thêm một lần độc nữa sao?”

Lưu chính hồng gật đầu

“ xem ra,quỷ nương lần này đắc tội lớn rồi” trịnh khởi cười chua chát

Cùng với sự trôi di của thời gian,tiếng gào thét của quỷ nương cũng khàn dẫn,có thể nhìn thấy rõ sự chuyển động của rất nhiều thứ bên dưới lớp da của bà a,thỉnh thoảng có thẻ nhìn thấy mấy con châu chấu con bò ra từ trong mũ

Dáng vẻ lúc này của quỷ nương,thảm thiết hơn trước đây rất nhiều,nhưng 9 người chúng tôi không hieur chút gì về cổ trùng,chỉ có thể đứng đây nhìn

Lưu chính hồng đứng dậy,đặt chiếc bát sang một bên,nói với Lưu Miêu: “ Miêu Miêu,đi giết 3 co gà một con dê,đợi tý nữa mang chúng đi mời thần nước”

Thần nước mà Lưu chính hồng nói,chính là nước trong đầm nước rồng kia,theo cách nói của Lưu chính hồng,dường như đầm nước rồng này có công dụng giải độc cho cơ thể của quỷ nương

Lưu miêu gật đầu,sau đó quay người đi ra sau nhà,mấy người chúng tôi cũng đi theo giúp đỡ

Không bao lâu,gà dê đã giết xong,nhổ lông mổ ngực,dưới sự dẫn dắt của Lưu Miêu chúng tôi cầm gia súc đã giết xong lên,cudng với bàn để cúng tế,đi dến Đầm nước rồng

Đi đến bên bờ đầm nước,chiếc đầu lợn người phụ nữ trung niên kia để lại vẫn đang đặt trên bàn,dường như không định lấy chúng về,mà đang đợi thứ gì đó đến hưởng thụ

Dưới sự dặn dò của Lưu Miêu,chúng tôi đặt bàn xuống trước bàn của người phụ nữ kia,sau đó đặt gà và dê lên,sau đó quỳ thành một hàng

Lưu miêu cũng quỳ xuống,chỉ có điều cô ta đồng thời còn từ từ chắp tay lại,phát ra tiếng cầu khấn chân thành

Sau khi cầu khấn,lưu miêu lôi từ bên cjanh ra một chiếc bát sứ,giống như người phụ nữ trước,múc một bát nước trong đầm ra,hai tay bưng đứng dậy,đồng thời không ngừng nói những lời cảm ơn

Chúng tooi cũng đứng dậy,sau đó cùng lưu miêu rời khỏi đầm nước,quay về chỗ cô ta ở,để gà và dê lại đó

“ Lưu Miêu,ở đây sau khi cúng tế xong,những đồ cúng kia không cần đưa về à

Tôi quay đầu nhìn gà và dê,sau đó hỏi lưu miêu

ở quê tôi,các trưởng bối sau khi tế thần tế tổ xong,những đồ cúng kia đều được mang về nhà,để khỏi lãng phí,mà thôn Đằng long này cũng không giàu có gì,thậm chí còn chưa kéo điện về,cứ để đồ cúng lại đây,quả thực rất lãng phí”

nhưng mà,lưu miêu lắc đầu nói:” đương nhiên là không mang về rồi,chúng tôi cầu xin long vương cho thần nước dến,đương nhiên phải để đồ cúng cho long vương,nếu không là bất kính”

“ long vương,cô nói,đợi lát nữa con rồng sống trong đầm,nó sẽ lên bờ ăn đồ cúng?” tôi tò mò hỏi

“ đúng,chỉ có điều long vương sẽ không xuất hiện vào ban ngày,chỉ có đợi đến tối mới lên bờ nhận đồ cúng” lưu miêu không nghĩ ngợi đáp

Nghe xong,mấy người chúng tôi đưa mắt nhìn nhau

Đợi buổi tối sẽ lên bờ…lẽ nào,trng đầm nước này thực sự có sự tồn tại của rồng

Trên đường về thôn đằng long.lưu miêu không chỉ một lần nói chuyện liên quan đến long vương,lúc đầu tôi còn cho rằng thần rồng mà cô ta nói chỉ là một truyền thuyết lưu truyền nhiều năm trong thôn,nhưng lưu miêu nói những lời này nghe như thần rồng vẫn luôn sống trong thôn này

Không chỉ là tôi,bọn hàn thuận cũng vô cùng kinh ngạc,chỉ có điều họ đều không nói sự thắc mắc trong người ra,cho dù thế nào,chúng tôi đều không quên quan hệ của mình và thôn đằng long

Không bao lâu,chúng tôi đã quay lại về trong nhà tre,trong nhà,tôi nhìn thấy lưu chính hồng không biết từ lúc nào đã đặt một cái bể gỗ cao nửa người ở trong phòng,còn quỷ nương lúc này đang ngồi trong bể gỗ,bên trong đựng đầy một loại dung dịch màu xanh,tỏa ra mùi thảo dược nồng nặc

Sau khi vào nhà,lưu miêu đưa bát nước thần vào trong tay lưu chính hồng,lưu chính hồng sau khi nhận lấy,cầm một bó ngải cứu đã đốt,rắc thứ bột sau khi đã đốt cháy vào trong nước thần

Nước thần được lưu chính hồng đổ vào trong bể gỗ,dung dịch màu xanh bên trong vốn đang bình thường,giống như là được nấu chín,rất nhiều nước bắt đầu không ngừng cuồn cuộn dâng lên,dâng lên những bọt khí khổng lồ,cả bể gỗ khói nước lan tỏa

Không bao lâu,tôi nhìn thấy quỷ nương đau khổ mở miệng ra,những con châu chấu chui từ trong miệng mũi ra

Nhưng con châu chấu liên tục bò ra,chúng giẫy dụa mấy hồi trong nước rồi không động đậy nữa mà chết đi

Qua một lúc,châu chấu thưa thớt dần,cuối cùng hoàn toàn biến mất,còn trên bề mặt nước,lúc này nổi đầy xác châu chấu,trông vô cùng kì lạ

Lưu chính hồng đi đến bắt mạch cho quỷ nương,ấu đó gật đầu: “ cổ trùng châu chấu đã được làm sạch,chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là không sao rồi”

Nghe vậy,mấy người chúng tôi thầm vui mừng,dưới sự giúp đỡ của lưu miêu,quỷ nương được nhấc ra khỏi bể gỗ,lưu miêu đưa bà ta ra sau nhà thay đồ

Đợi lúc quỷ nương đi ra,,tôi dùng tâm lực quan sát một lượt tình hình cơ thể bà ta,phát hiện độc tố trong người bà ta đã biến mất hoàn tòa,lúc này mới yên tâm

“ các người cứu được con trai tôi,tôi cứu bạn của mấy người,bây giờ nhân tình giữa chúng a đã hết,mấy người nên rời đi rồi”

Chúng tôi cảm ơn sâu sắc đến lưu chính hồng,nhưng không ngờ lúc này ông ta lại đuổi khéo chúng toi

Những lời này làm cho chúng tôi ít nhiều ngại ngùng,nhưng cũng không tiện nói thêm gì nhiều,huống hồ,không bao lâu nữa,chúng tôi còn sắp trở thanh kẻ thù của thôn đằng long

Sau đó,chúng tôi đỡ cơ thể còn yếu của quỷ nương lên cáng,cáo từ bọn họ,định rời đi

Lúc này,một người dân thôn gầy gò trông chừng 40 tuổi vội vàng chạy vào,trong tay còn cầm một bức thư,sau khi nhìn thấy lưu chính hồng,vội vàng nói: “ tộc trưởng,đây là thư đại tế sư đưa cho ngài,đồng thời còn đưa đến một danh sách những người ứng cử chân long thánh tử năm nay”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.