Lưu Khải Sơn, cho dù ông ta có biến thành tro tôi cũng nhận ra
Ban đầu, là ông ta cùng âm quan môn đánh lén làm cho Thẩm Trường Thu trọng thương, sau đó lại dẫn âm quan môn chủ tìm ra nơi ở của tôi và Thẩm Trường Thu,khiến hồn Thẩm Trường Thu về âm gian!
“Làm sao, cậu biết ông ta? “
Đàm Bính Khôn nhìn biểu tình biến hoá của tôi, nghi hoặc hỏi
Tôi gật đầu, hơi thở có chút gấp gáp:” Cái chết của Thẩm Trường Thu, là vì Lưu Khải Sơn! “
“A, xem ra thật đúng là oan gia ngõ hẹp. “
Nghe xong câu nói của tôi, Đàm Bính Không giống như đã hiểu ra điều gì, sau đó nở một nụ cười ý vị thâm trường:” Thì ra là vậy, vậy Đỗ Minh cậu là muốn ở lại hay rời đi?”
Tôi không để ý Đàm Bính Khôn, mà nhìn về phía Tạ Chính Đức, nói:” Sư phụ, e rằng con phải ở lại đây. “
“Làm sao, là vì cái Lưu Khải Sơn đó? ” Tạ Chính Đức hỏi
Tôi gật gật đầu, nói:” Thẩm Trường Thu cũng là một vị sư phụ của con, mấy tháng trước, ông ấy chết trong tay âm quan môn, Lưu Khải Sơn cũng là một người giết ông ấy, về tình về lý thì chuyện này con không thể không quản. “
“Ừ… Mối thù giết sư phụ, không thể không báo! Nể tình cậu có hiếu tâm, không bằng bây giờ ta liền giúp cậu giết hắn trước thế nào? “
Tạ Chính Đức gật gật đầu, nói như thế với tôi
Đạo hạnh của Tạ Chính Đức còn cao hơn cả Thẩm Trường Thu, nếu có ông ấy ra tay giết Lưu Khải Sơn, trừ phi âm quan môn chủ tự mình ra mặt, thì ông ta(Lưu Khải Sơn) chắc chắn bị bắt.
Chẳng qua là, Tạ Chính Đức cũng là một người sư phụ của tôi, nếu để đích thân sư phụ giúp đệ tử báo thù giết sư phụ, chuyện này nói như thế nào thì cũng không được, trước giờ cũng chưa từng nghe qua, đồng thời cũng không hợp quy củ.
Vì vậy, tôi liền không do dự mà lắc đầu:”Có một số mối thù, phải tự bản thân đi báo thì mới được. “
“Đỗ Minh, bản thân cậu tự có cân nhắc, muốn lưu lại hay rời đi đều do tự cậu quyết định. “
Tạ Chính Đức cũng không nói thêm gì, nghe tôi nói như thế, liền thở dài một trận:” Vì sư phụ mà báo thù, đây vốn là một chuyện thiên kinh địa nghĩa, sư phụ ta nhìn thấy cậu có thể như thế, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng việc gì cũng phải lượng sức mới được.”
Tôi gật đầu rồi nhìn về phía Đàm Bính Khôn, hỏi:” Đàm trưởng lão, ông có biết Lưu Khải Sơn bây giờ đang ở đâu không? Nếu như tôi muốn giết ông ta, thì có khả năng không? “
Đáp lại, Đàm Bính Khôn nói:”Dưới mắt người nhiều miệng lưỡi, dựa vào tin tức của Lưu Khải Sơn, ta liền nói chuyện riêng với cậu. Với đạo hạnh của Đỗ Minh cậu hiện tại, muốn một mình đối phó Lưu Khải Sơn là vô cùng khó, nhưng nếu cùng hợp tác với các đạo sĩ khác, bắt được ông ta cũng không phải là chuyện khó. “
Nghe xong lời, trong lòng cảm thấy hơi bàng hoàngnày, sau đó gật đầu:”Nếu đã như vậy, tôi đồng ý ở lại. “
“Chắc chắn rồi?” Đàm Bính Khôn hỏi
Tôi gật đầu:” Chắc chắn rồi. “
Đàm Bính Khôn một mặt tràn đầy vui mừng, rồi không có sắc mặt tốt hướng về phía Tạ Chính Đức:” Tạ Chính Đức, bây giờ đồ đệ của ông đã quyết định ở lại quỷ mộ môn, nhưng ở đây không có chỗ cho ông, nếu có thể, bây giờ ông hãy lập tức xuống núi. “
Lúc này Đàm Bính Khôn không cho Tạ Chính Đức mặt mũi mà hạ lệnh đuổi khách.
“Hừ, cho dù ông có bảo ta ở lại làm khách, ta cũng không nhất định đồng ý, ba mươi năm này, ta đã sớm chịu đủ quỷ mộ môn các ngươi, vẫn là ở quỷ gian tự tại! “
Tạ Chính Đức mặt lạnh nhìn Đàm Bính Khôn, cũng không thèm để ý tiếp, sau đó thì nhìn về phía tôi.
“Đỗ Minh, sư đồ chúng ta tuy quen biết ngắn, nhưng tương lai còn dài. Sau này cậu có cần ta giúp gì, thì liền đến quỷ gian tìm ta, mà bây giờ, ta liền đi trước một bước! Nếu như ở quỷ mộ môn này ai đối xử tệ với cậu, nói với ta một tiếng,tới lúc đó ta nhất định không để quỷ mộ môn được yên ổn! “
Nghe thấy Tạ Chính Đức cuối cùng cũng rời đi, thì tảng đá trong lòng tôi cũng được thả lỏng, chỉ sợ ông ấy nhất thời tức giận mà ra tay ở quỷ mộ môn, thì tôi hai bề khó xử.
“Yên tâm đi sư phụ, bây giờ con ở lại quỷ mộ môn cũng không vì cái gì khác, chỉ là vì có thể giết cái cừu nhân tên Lưu Khải Sơn, đợi Lưu Khải Sơn chết rồi, có cơ hội con liền đi tìm sư phụ.” Tôi gật đầu nói như thế.
Thật ra mà nói, bây giờ cảm giác của tôi đối với Tạ Chính Đức rất phức tạp,có chút giống với Thẩm Trường Thu lúc đầu, hai người đều là ma đầu giết người không chớp mắt, nhưng đều đặc biệt chiếu cố tôi, khiến tôi cảm thấy không biết nên vui, sợ, hay là thống hận.
Sau khi nói tạm biệt với tôi, Tạ Chính Đức mặt đầy tức giận hét lên với Đàm Bính Khôn:” Lão gia hoả, bây giờ ông dám hạ lệnh đuổi khác, sau này ông có phái người đến quỷ gian mời ta, thì đừng trách ta không nể mặt! “
“Lão đông tây, cút đi! Nếu như có thể, Đàm Bính Khôn ta đời này cũng không muốn nhìn thấy ông! “Lúc này Đàm Bính Khôn cũng đáp trả lại.
Tình huống này có chút mắc cười, hai cái lão giả đạo hành thông thiên lại ở đây đấu võ mồm.
Tạ Chính Đức cũng không để ý nhiều, liền hoá thành một luồng âm khí, bay khỏi quỷ mộ môn, biến mất trước mặt tôi
Tạ Chính Đức rời đi, mọi chuyện xảy hôm ra trong hôm nay liền kết thúc như vậy.
“Đỗ Minh, đi với ta một chuyến. “
Sắc mặt của Đàm Bính Khôn dần dịu đi, nhìn về phía tôi nói một tiếng, còn các đệ tử quỷ mộ môn liền lục đục rời đi.
Tôi gật đầu, sau đó cùng Đàm Bính Khôn rời khỏi đây,đi về phía tôn môn đạo quan của quỷ mộ môn
Quỷ mộ môn là một đạo môn, chịu sự ảnh hưởng của văn minh hiện đại, thân phận bên ngoài của nó là một nghĩa trang to lớn được xây dựng trên núi, hơn nữa còn được ghi nhận trong cục công nghiệp. Chẳng qua là thế hệ mới không hề biết, bên trong nghĩa trang của quỷ mộ môn, chôn cất không phải là người chết, mà là quỷ! Mỗi con đều là quỷ hồn không biết đã sống bao nhiêu năm.
Tôi đi dọc theo đường núi, phát hiện xung quanh rừng núi có rất nhiều nghĩa trang giống như trước đây tôi đã thấy ở nghĩa trang của quỷ mộ môn
Đàm Bính Khôn nói với tôi, trong ngọn núi m Khiếu này, có rất nhiều nghĩa trang quỷ mộ đếm không hết, mỗi nghĩa trang sẽ có một đệ tử của quỷ mộ môn canh giữ, thân phận bên ngoài của bọn họ là người giữ mộ, nhưng thật ra là chủ nhân của nghĩa trang, những quỷ hồn trong nghĩa trang đều phải nghe theo sự sai khiến của người giữ mộ,giống như ban đầu Lưu Trường Vân đối với tôi vậy. Chẳng qua chỉ là Lưu Trường Vân cũng đã bị nhận trừng phạt.
Mỗi người giữ mộ đều sẽ có trong tay một pháp khí đặc biệt, thông qua pháp khí, những quỷ hồn bị bọn họ đánh bại đều bị nuốt vào trong pháp khí, sau đó bị tiến vào nghĩa trang,trở thành tù nhân của người giữ mộ, giống như chiếc quan tài gỗ đen của Lưu Trường Vân hay cây kiếm gỗ đào bị phá hủy của Đàm Bính Khôn.
Mà gậy hàng ma của Thẩm Trường Thu cho tôi, thật ra cũng là một pháp khí đặc biệt để phong ấn quỷ hồn của quỷ mộ môn.
Lúc đầu sau khi Thẩm Trường Thu thoát khỏi âm quan môn, bị âm quan môn truy sát, sau này được Đàm Bính Khôn cứu, vì vậy Thẩm Trường Thu mới nợ ông ấy cái nhân tình. Vốn kẻ thù của kẻ thù là bằng hữu, Đàm Bính Khôn liền vì Thẩm Trường Thu mà tạo ra một cây gậy hàng ma có thể nuốt chửng quỷ hồn, mà đây chính là nguồn gốc thân phận của gậy hàng ma.
“Gậy hàng ma cư nhiên là một pháp khí phong ấn quỷ hồn, nếu như vậy có phải hay không Thẩm đầu tử ở trong quỷ mộ môn, cũng sở hữu nghĩa trang của bản thân?”
Nghe Đàm Bính Khôn kể về chuyện của gậy hàng ma và Thẩm Trường Thu, tôi liền hứng thú hỏi
“Đương nhiên, có pháp khí phong ấn quỷ hồn, tự nhiên là người giữ mộ, làm sao có thể trong có bên trong nghĩa trang? ” Đàm Bính Khôn nói.
Trong lòng tôi một trận ngạc nhiên, pháp khí phong ấn quỷ hồn này, không cần nói cũng biết là tông môn bí thuật của quỷ mộ môn, mà Thẩm Trường Thu có thứ này, liền có nghĩa là ông ấy vốn là người của quỷ mộ môn?
“Người của quỷ mộ môn? Không, Thẩm Trường Thu không thể tính như vậy, chỉ là ông ấy phong ấn được quỷ hồn mà thôi, mà bản chất của quỷ mộ môn ông ấy cũng không học tới. ” Đàm Bính Khôn vội giải thích như thế.
Nghe xong tôi có chút ý tứ gật đầu, nói:” Thì ra là vậy, nếu vậy Đàm trưởng lão có thể dẫn ta đến quỷ mộ xem không?”
“Làm sao, cậu có hứng thú với quỷ mộ? “
Tôi gật đầu:”Thẩm lão gia tử sinh tính giết đại, ở tròn quỷ mộ này, nhất định có nhiều người tốt bị ông ấy giết nhầm, tuy rằng ta không thể cứu bọn họ, nhưng để họ rời khỏi quỷ mộ đầu thai vẫn là có thể.”
Thẩm Trường Thu…
Những người ban đầu chết trong tay Thẩm Trường Thu, để quỷ hồn của bọn họ trong quỷ mộ môn được giải thoát,cũng tính là một cuộc bèo nước tương ngộ đi!