Alpha Này Cực Kì Thơm

Chương 79




"Sốc! ảnh Cừu Cẩn với Quý Thâm Tiêu ngầm hôn nhau trong hẻm tối, full HD!"

Một đêm khuya nọ, trong một diễn đàn nọ xuất hiện một bài đăng.

Trong ảnh, Quý Thâm Tiêu đè Cừu Cẩn lên tường, bàn tay to ôm lấy eo, đầu gối chống tường, cực kỳ mạnh mẽ ép Cừu Cẩn ngồi lên trên đùi anh.

Nhìn Cừu Cẩn cũng không định phản kháng, cậu bị người đàn ông đè lên, bộ dáng ý loạn tình mê, đủ để làm mọi người mặt đỏ tai hồng.

Tuy bây giờ đã hơn 12 giờ, nhưng cái tiêu đề này thật sự rất làm người khác chú ý, bức ảnh quá mức nóng mắt, vô số cư dân mạng dũng mãnh xông vào, lập tức đưa bài này lên hot search.

[ Đệt? Thật đấy à? ]

[ Tôi còn tự hỏi lúc trước tham gia chương trình sao bọn họ buông thả như vậy, không nghĩ tới bọn họ đã sớm ở bên nhau. ]

[ Sao lại hôn môi trong hẻm chứ? Đều là nhân vật của công chúng, thấy thế cũng không giống bọn họ có thể làm ra hành động này? ]

[ Chắc là để kích thích hơn? Tui đoán vậy _(:з" ∠)_]

[ Nhưng có một nói một, hai người này thật sự rất cháy. Mọi người nhìn đường cong cổ của Cừu Cẩn coi, còn khi cậu ta bắt lấy cái tay sau lưng của Quý Thâm Tiêu nữa...]

[ Dù sao Quý tổng cũng là người liên tiếp giành được Top 1 trong bảng xếp hạng, có thể làm như vậy cũng không có gì lạ ( đầu chó) ]

[ Từ từ, đột nhiên tôi nhớ tới Cừu Cẩn là Top 2! Cho nên đây là chuyện của Top 1 với Top 2 à! ]

[ Chắc là giả? Khi quay 《 Thiên Hạ Hưng Vong 》 không phải cũng có kỹ thuật đổi mặt à? ]

[ Ai mà dám tạo ra tin đồn của vị kia chứ? Người lúc trước bôi đen anh ta đều đi lấp biển hết rồi. ]

[ Không phải giả nhưng cũng không phải thật, đây là cảnh Quý Thâm Tiêu làm khách mời trong bộ phim 《 Cô Độc 》, đang đóng phim đó. ]

[ Đệt? Đóng phim? Cảnh này cũng quá dâm rồi đó? Chơi lớn như vậy? ]

[ Trọng điểm còn không phải Quý Thâm Tiêu tình cảm mãnh liệt nên xuống biển với Cừu Cẩn để quay phim à! Đây còn không phải là công khai trá hình à? ]

[ Có lý, tui tin...]

Sáng ngày hôm sau, Weibo vạn năm không đổi mới của Quý Thâm Tiêu đã đăng một bức ảnh.

Thị giác bạn trai thường ngày.

Cừu Cẩn mặc một cái áo len Cashmere màu trắng gạo ngồi trên sô pha đọc sách, nghe giọng Quý Thâm Tiêu gọi cậu, ngẩng đầu cười về phía ống kính, là loại nụ cười không hề phòng bị, lại vừa mềm mại ngọt ngào.

Quý Thâm Tiêu đăng bức ảnh này lên cũng tag Cừu Cẩn: Là những gì mấy người nghĩ.

Cư dân mạng ngây người.

[ Loại suy nghĩ nào cơ?? ]

[ Hai người là anh em thất lạc nhiều năm à? ( đầu chó) ]

[ Ba ba mau tới đây, con dạy cho ba dùng dấu chấm câu! ( làm bộ không hiểu) ]

[ A a a a a a công bố!! Chúc mừng! Chúc mừng!! ]

Tuy Cừu Cẩn đã chia sẻ lúc Quý Thâm Tiêu đăng Weibo lên, nhưng vẫn bị các cư dân mạng giành trước một bước, cậu chia sẻ lên Weibo, thêm một bức ảnh cái đầu lộn xộn như ổ gà của Quý Thâm Tiêu khi mới ngủ dậy, cùng dòng cap: Bọn tôi ở bên nhau rồi.

Cừu Cẩn: Bọn tôi ở bên nhau rồi! [ Ảnh chụp lén Quý Thâm Tiêu ]// Quý Thâm Tiêu: Là những gì mấy người nghĩ, [ Ảnh chụp lén Cừu Cẩn ]

Weibo nháy mắt sụp đổ, nhưng mà hình ảnh đã truyền đi rất nhanh, các nhà truyền thông lớn đăng lại, vòng bạn bè cũng trở nên náo nhiệt.

[ Đệt đệt đệt! Thật sự công khai! ]

[ A a a a a tui ăn đường rồi! Tui biết ngay hai người là một đôi mà! ]

[ Cừu Cẩn sao cậu lại làm thế, Quý tổng cũng đã đăng ảnh đẹp cho cậu, mà cậu lại đăng cái đầu ổ gà của anh ta! ]

[ Cừu Cẩn: Đầu ổ gà thì sao? Tôi cảm thấy rất đẹp, mũi rất cao, lông mi đặc biệt dài, môi cũng rất đẹp, ngay cả làn da cũng rất đẹp... ( Lược bỏ mười ngàn từ khích lệ) ]

Tất cả cư dân mạng đều bị chọc cười, sôi nổi nhắn lại "Cừu Cẩn luống cuống!" "Cừu Cẩn kinh sợ!"

Cừu Cẩn: "..."

Tôi thật sự thấy bức ảnh này rất đẹp được không?

Chính chủ cũng đã công bố rồi, mấy truyền thông lúc trước còn ngại thủ đoạn của Quý Thâm Tiêu nên không dám đăng, bây giờ cũng sôi nổi chụp hình đăng lại chúc mừng.

Nhưng mà so với giới giải trí, giới kinh tế tài chính lại càng khiếp sợ hơn.

Tổng tài Hoa Duệ Quý Thâm Tiêu công bố tình yêu, trực tiếp thổi quét qua các trang web kinh tế tài chính lớn.

Không ít người hình dung Cừu Cẩn đang bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, ngoài ra còn có một số blogger truyền thông đăng bài phân tích, lúc này Cừu Cẩn yêu đương có thể chiếm được không ít chỗ tốt, ngay cả khi về sau nếu không thể gả vào hào môn cũng có thể nhận được phí chia tay không ít.

Lời này đúng là khó nghe cực kỳ, có người nào mà mới vừa công bố tình yêu đã nói tới phí chia tay chứ?

Vốn là chuyện vui, kết quả bị nói quá đáng như vậy. Giống như người ta đang trong những ngày tháng vui vẻ, cậu lại khóc tang trước cửa nhà người ta vậy.

Nhóm Thu Phân là người đầu tiên mặc kệ, ngay cả rất nhiều người qua đường đều đứng bên phía Cừu Cẩn.

[ Có biết nói chuyện không? Trong mắt cậu chỉ có giao dịch tiền tệ thôi à? ]

[ Người ta rõ ràng là chân ái, đừng tùy tiện chụp mũ người ta được không? ]

[ Cầu Cầu của bọn tôi tốt như vậy, nấu cơm thơm như vậy, rõ ràng là Quý tổng có lời được không? ]

[ Khuyên người nào đó đừng bịa đặt, lúc trước Quý Thâm Tiêu cũng đã nói anh ta có âm mưu đã lâu. ]

[ Đúng vậy, chỉ là một bữa ăn, sau đó cũng tự thêm mình vào luôn. ]

Vị blogger kia bị chửi nhiều quá cũng xóa bài để xin lỗi, về mấy người truyền thông đăng lại nó cũng bị rất nhiều đánh giá kém.

Cho đến lúc này, mấy thư ký ở văn phòng của Quý Thâm Tiêu văn cuối cùng cũng nở mày nở mặt: "Quả nhiên Cừu Cẩn mới là chính cung nương nương."

Trên mạng trở thành biển lửa, ở hiện thực, công việc của Cừu Cẩn vẫn còn đang tiếp tục. Đến gần cuối năm, mấy loại giải thưởng bình chọn cũng đúng hẹn giao tới.

Kỳ nghỉ hè năm nay 《 Thiên Hạ Hưng Vong 》 lấy được vài cái giải thưởng, Cừu Cẩn cũng lấy được một giải Nam phụ xuất sắc nhất.

Chân trái của Hạng Hi còn đang bó thạch cao, chống gậy ngồi dưới sân khấu chứ không bước lên thảm đỏ.

Cừu Cẩn với nữ chính cùng đi trên thảm đỏ, Phùng Linh mặc một chiếc váy dài chạm đất, cười nói: "Chúc mừng anh nha."

Cừu Cẩn gật đầu: "Cảm ơn cô."

Đây là lần đầu tiên Cừu Cẩn lộ mặt sau khi công bố tình yêu, tất cả phóng viên đều vây quanh trước mặt cậu với Phùng Linh.

"Cừu Cẩn ở này! Nhìn đây này!"

Đèn flash không ngừng lập loè, Cừu Cẩn đã sớm tập thành quen, cho dù dưới ánh sáng mạnh cũng có thể lộ ra nụ cười tiêu chuẩn.

Ở lan can thảm đỏ bu một đống người, Cừu Cẩn đột nhiên thấy một gương mặt quen thuộc, là cô gái fans của cậu, đang giơ camera về phía cậu.

Cừu Cẩn khẽ vẫy tay với cô, nụ cười càng tươi thêm.

Nụ cười này làm hiện trường phát ra một chuỗi các tiếng thét chói tay, nhóm phóng viên bắt được cậu, hỏi rất nhiều chuyện, thậm chí còn muốn phỏng vấn một mình cậu.

Quá nhiều câu hỏi, Cừu Cẩn chỉ chọn ra mấy cái để trả lời, khách quý từ đằng sau đã đi tới.

Cừu Cẩn: "Cảm ơn câu hỏi của mọi người, nhưng đến đây là được rồi, ở đằng sau còn khách nữa."

Phía sau cậu là Dịch Tùng Thanh đang mỉm cười ra hiệu cho cậu: "Cậu cứ tiếp tục đi, tôi không vội."

Hứng thú của nhóm phóng viên càng nhiều hơn, một bên nói cảm ơn Dịch đạo, một bên hỏi mấy câu về tình yêu của cậu.

Cừu Cẩn lại trả lời mấy câu hỏi, nhưng cũng không dám làm chậm trễ thời gian quá, xoay người để lại nơi này cho khách đằng sau.

Lại không ngờ Phùng Linh bên cạnh đi quá vội, không cẩn thận liền dẫm lên làn váy rồi vấp ngã, Cừu Cẩn tay mắt lanh lẹ, lập tức đỡ đối phương một cái.

"Cảm ơn." Phùng Linh nhẹ thở ra, nếu không phải Cừu Cẩn đỡ cô, chắc cô sẽ trở thành chuyện cười trong đêm nay, không biết sẽ bị antifan lan truyền thành cái dạng gì nữa.

Phùng Linh không khỏi nhớ tới khi đóng phim, cô ngoài ý muốn bị thương ở đầu gối, Cừu Cẩn cũng nửa quỳ trước mặt cô như thế này để xử lý miệng vết thương.

Cô không khỏi cảm thán một câu: "Quý Thâm Tiêu đúng là may mắn."

Cừu Cẩn có chút ngoài ý muốn: "Tôi còn tưởng cô sẽ nói tôi trèo cao đấy."

"Cách theo đuổi của mọi người đều không giống nhau" Phùng Linh sửa lại tóc mái bên tai, bình tĩnh nói, "Tuy tiền của Quý Thâm Tiêu nhiều, nhưng hiệu quả của loại đồ vật này cũng có giới hạn, sau khi có nhiều tới một mức đó nào đó thì cũng vậy thôi, có người trong lòng vẫn sẽ thú vị hơn nhiều."

"Đúng là vậy thật," Cừu Cẩn gật đầu, "Chúc phúc thêm cho cô, hy vọng cô cũng sớm tìm được một người thú vị."

Phùng Linh nở nụ cười: "Khi nào hai người kết hôn nhớ mời tôi đấy!"

Cừu Cẩn quay đầu lại rất nhanh, cười giảo hoạt: "Tôi không tin mấy lời khách sáo của cô đâu."

Hai người theo thứ tự đi xuống, ngồi bên cạnh Hạng Hi.

"Anh bạn, gần nhất rất dễ chịu nhỉ?" Hạng Hi xoay qua, cười hì hì nói, "Tôi còn nhìn thấy ảnh tình cảm mãnh liệt của anh nữa."

Cừu Cẩn nhìn cái chân bó thạch cao của cậu ta: "Nếu không phải chân của cậu bị què, không thì Quý Thâm Tiêu cũng sẽ không tới."

"Anh còn phải cảm ơn tôi đó," Hạng Hi cong khóe môi, tâm tình rất, "Nếu không phải tôi bó thạch cao, thì anh có thể quay chung với Quý tổng à? Anh có thể khoe tú ân tú ái với mọi người à?"

Cừu Cẩn sửng sốt một chút, khó tin: "Không phải cậu cố ý chứ?"

"Bộ tôi bị điên hay sao? Tự mình hại mình cho mấy người bắc cầu để tú ân tú ái chứ?" Hạng Hi thở dài, "Tôi chỉ nhất thời không khống chế được rồi té ngã thôi."

Cừu Cẩn: "Cũng đúng, vừa lúc có thể nghỉ ngơi một chút."

Hạng Hi gật đầu: "Còn không phải vậy, nếu không tôi cũng không có cơ hội quen biết đại thần."

"Đại thần?"

"Không, không có gì," Hạng Hi lắc đầu dời đề tài, "Nhưng sao nhanh như vậy mà hai người đã công khai rồi?"

Nói đến chuyện này, Cừu Cẩn cũng rất ảo não: "Vốn dĩ không định công khia nhanh như vậy đâu, nhưng cậu cũng biết mà, bọn tôi chơi quá trớn ở 《 Chim Bật Kêu Chiêm Chiếp 》, Quý Thâm Tiêu là khách mời đóng phim lại bị người chụp được. Dù sao cũng vậy, nên công khai luôn."

Hạng Hi an ủi cậu: "Khá tốt, dù sao anh cũng không đi con đường thần tượng, công khai hay không công khai cũng không có gì khác biệt."

Cừu Cẩn: "Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng cố tình lúc ấy Quý Thâm Tiêu còn cố ý lên mạng tìm hiểu, nói công bố tình yêu sẽ gây bất lợi với việc phát triển sự nghiệp của tôi, tự nguyện làm tình nhân ngầm cho tôi."

Hạng Hi: "..."

"Chân tôi què rồi, có thể đừng phát cẩu lương cho tôi nữa được không?"

"Ha ha ha ha xin lỗi xin lỗi." Cừu Cẩn cười không có chút thành ý gì, còn chưa kịp hồi thần, đã nghe thấy tiếng MC hô tên của cậu.

Cừu Cẩn: "?"

Hạng Hi chọc cậu một cái: "Thất thần làm gì, vai nam phụ xuất sắc nhất, lên sân khấu nhận thưởng đi."

Cừu Cẩn lúc này mới bừng tỉnh, trong tiếng hoan hô của mọi người đi lên sân khấu.

Đêm nay, Cừu Cẩn như ý nguyện lấy được Giải nam phụ xuất sắc nhất. Cùng lúc đó, Trâu Tử Mặc cũng nghênh đón một tương lai mới.

Khi hắn phá hỏng cuộc đời của mình, cuối cùng Trâu Tử Mặc cũng ý thức được bản thân mình không bình thường.

Hắn đi xem bác sĩ tâm lý, nói toàn bộ vấn đề của mình ra. Thơ ấu đau thương, nội tâm tự ti, sau này cũng ngụy trang thành như vậy.

Cho đến lúc này, cuối cùng hắn cũng thấy rõ nội tâm của bản thân.

Hắn là người hướng nội, là loại người không có niềm vui, không có bạn bè.

Hắn chưa bao giờ ngụy trang thành một người được hoan nghênh.

Hắn tiếp nhận tướng mạo sẵn có của mình.

Cảnh cuối bộ phim, là một mình Trâu Tử Mặc ngồi dưới khu phố một đứa trẻ làm quả bóng cao su lăn đến dưới chân hắn...

Đầu mùa xuân, nhánh cây mọc ra chồi non, dưới bầu trời màu xanh lam, Trâu Tử Mặc nhặt quả bóng cao su lên trả lại cho đứa trẻ.

Hắn vẫn lẻ loi một mình như cũ, nhưng hắn cũng có năng lực để theo đuổi hạnh phúc.

Cuối tháng một, bộ phim《 Cô Độc 》 chính thức đóng máy.

Dịch Tùng Thanh muốn tổ chức liên hoan phim ở Venice, lại không ngừng lao vào chỉnh sửa phim.

Cừu Cẩn vững vàng trải qua năm mới, còn bỏ thời gian đến bệnh viện với Quý Thâm Tiêu làm kiểm tra thân thể hằng năm.

Cố Du mặc áo blouse trắng đứng dưới lầu tiếp đón bọn họ, lải nhải: "Tôi cảm thấy các cậu sắp tới, gần đây bệnh cũng không tái phát chứ?"

"Không có" Cừu Cẩn khẽ cười, "Luận văn của anh viết xong chưa?"

"Đang chờ kết quả kiểm tra đo lường lần này của hai người đây." Cố Du nói, lại bảo hai người hộ sĩ dẫn bọn cậu đi kiểm tra.

Vẫn là những thao tác quen thuộc, Cừu Cẩn đã sớm quen.

Cỡ hai tiếng sau, Cố Du cầm hai tờ giấy chạy vào văn phòng, vẻ mặt hưng phấn nói với bọn họ: "Chúc mừng chúc mừng, có thai rồi."

Cừu Cẩn: "?"

Sắc mặt Quý Thâm Tiêu đột nhiên thay đổi, thường ngày anh luôn trầm ổn với nội liễm, bây giờ lại lộ ra vẻ mặt luống cuống hiếm thấy.

"Khụ, không phải," Cố Du khẽ đẩy mắt kính, "Là có thể có thai mới đúng."

Cừu Cẩn: "..."

Quý Thâm Tiêu: "..."

Cố Du nói các chỉ số cho bọn cậu nghe, cuối cùng tổng kết lại: "Thân thể hai người đã hoàn toàn bình thường, chúc mừng hai người."

Hầu như tất cả hoạt động cuối năm của Quý Thẩm Tiêu với Cừu Cẩn đều hoãn lại. Ba mươi tết ngày hôm đó, bọn họ ai về nhà nấy ăn một bữa cơm trưa, bữa cơm chiều thì tụ lại đón giao thừa ở chung cư.

Tiệc mừng xuân trên TV trở thành âm thanh nền, Cừu Cẩn dựa lên sô pha, trả lời từng lời chúc phúc của mấy người bạn.

Quý Thâm Tiêu ngồi chung với cậu, tần suất coi giờ đang tăng lên một cách rõ ràng.

Cừu Cẩn nhìn anh một cái, có chút tò mò: "Anh đón giao thừa nghiêm túc như vậy à?"

"Coi như là vậy đi." Quý Thâm Tiêu nhìn thoáng qua thời gian, khoảng cách tới 12 giờ còn nửa tiếng.

Không nghĩ tới người này lại tình thú như vậy, Cừu Cẩn còn chưa trả lời xong tin nhắn của bạn bè, dặn dò anh: "Đến giờ nhớ kêu em đó."

Tuy cậu nói vậy, nhưng vẫn chú ý tới thời gian trên điện thoại. Cuối cùng, khi kim đồng hồ chỉ tới 12 giờ, không đợi Quý Thâm Tiêu mở miệng, cậu đã lập tức nâng cằm hôn lên khóe môi Quý Thâm Tiêu, cười hì hì nói: "Năm mới vui vẻ."

Động tác của Quý Thâm Tiêu cứng lại, chợt đảo khách thành chủ chế trụ thân thể cậu, nụ hôn trở nên sâu hơn, càng nhiệt liệt hơn.

Sau khi kết thúc nụ hôn, Cừu Cẩn nằm trên sô pha, hô hấp đều rối loạn. Cậu muốn mở to mắt, nhưng không ngờ lại bị một bàn tay to che mắt lại.

"Trước tiên đừng trợn mắt lên như vậy, có quà cho em."

"Quà gì mà thần bí vậy?" Tuy Cừu Cẩn có chút tò mò, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhắm lại mắt.

"Vươn tay trái ra."

Cừu Cẩn vươn tay trái, còn nghĩ sẽ nhận được một thứ gì đó nên lật tay lên, nhưng không ngờ Quý Thâm Tiêu lại lật tay cậu lại. Một cảm xúc hơi lạnh truyền đến, nhịp tim của Cừu Cẩn cũng không khỏi dồn dập thêm vài phần, là thứ cậu đang nghĩ tới à?

Rất nhanh Quý Thâm Tiêu đã buông lỏng tay của anh ra, chậm rãi nói: "Được rồi."

Trong TV thay một bài hát chậm hơn, tiếng dương cầm du dương vang lên trong phòng, lông mi Cừu Cẩn kích động, chậm rãi mở mắt ra.

Ánh sáng dần truyền vào trong mắt, tất cả mọi thứ xung quanh đều bình thường, chỉ có chiếc nhẫn trên ngón áp út ở bàn tay trái của cậu là đặc biệt rõ ràng.

Nhịp tim Cừu Cẩn đột nhiên đập nhanh hơn.

Quý Thâm Tiêu nâng tay cậu lên, vẻ mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết: "Gả cho anh nha?"

Bốn phía đều trở nên im lặng, cảm nhận được hơi nóng truyền đến từ lòng bàn tay, hô hấp của Cừu Cẩn dừng lại trong chớp mắt.

Ánh đèn nhu hòa từ đỉnh đầu chiếu lên trên gương mặt của Quý Thâm Tiêu, phác họa ngũ quan thâm thúy mê người của anh, dưới hàng lông mi dày là đôi mắt thâm thúy, chứa đầy sự mong chờ.

Cừu Cẩn há miệng thở dốc, còn chưa kịp nói gì, liền phát hiện Quý Thâm Tiêu đã ngừng hít thở, bình thường anh luôn trước sau như một, bây giờ vậy mà lại lộ ra vẻ mặt căng thẳng.

Thì ra không chỉ có một mình cậu căng thẳng...

Cừu Cẩn nở nụ cười, nắm lấy tay Quý Thâm Tiêu, nhân lúc đối phương còn chưa kịp phản ứng lại, đảo khách thành chủ hôn lên mu bàn tay anh.

Quý Thâm Tiêu sửng sốt một lát, đột nhiên đụng phải đôi mắt Cừu Cẩn.

Thanh niên mi mắt cong cong, khóe môi mang ý cười, nói với anh: "Em đồng ý."

Tháng sáu năm thứ hai, Dịch Tùng Thanh mang theo bộ phim mới nhất của ông là 《 Cô Độc 》 tới tham gia liên hoan phim ở Venice. Tuy giải thưởng còn chưa công bố, nhưng bộ phim đã làm tốt việc biểu hiện ra kỹ thuật diễn xuất, phóng viên ùn ùn kéo đến.

Trước lễ trao giải, Cừu Cẩn nhận một cuộc phỏng vấn trong nước.

MC: "Nghe đạo diễn Dịch Tùng Thanh nói, cậu luôn là một người đặc biệt rất biết chuẩn bị. Lúc chuẩn bị quay bộ phim này, cậu có gặp chuyện gì thú vị không?"

Cừu Cẩn nghĩ một chút, thật ra cũng có hai chuyện, một chuyện là bảo vệ giới thiệu công việc cho cậu, còn nói chỉ dựa vào diện mạo của cậu thôi cũng có thể kiếm được một ngàn tệ, chuyện thứ hai là tới tập đoàn Hoa Ích làm nhân viên.

"Cậu còn tới công ty của Quý Thâm Tiêu đi làm nữa à?" MC cũng có chút ngoài ý muốn, "Có phải có rất nhiều người tìm cậu để ký tên với chụp ảnh chung không?"

"Không có, khi đó tôi có hóa trang qua, không biết có phải là do kỹ thuật hóa trang của tôi tốt quá hay không, mà không một ai nhận ra tôi hết." Nói đến chuyện này, Cừu Cẩn cũng rất buồn bực.

MC: "Như vậy không phải rất tốt sao?"

"Đúng thật là tiện cho tôi làm việc rất nhiều, nhưng có vấn đề là..." Nhớ tới những chuyện lúc trước, Cừu Cẩn cũng nở nụ cười, "Khi đó tôi mới ở bên Quý Thâm Tiêu, ngẫu nhiên cũng sẽ làm một số hành động thân mật trong công ty. Không ngờ Quý Kỳ Sanh lại nghĩ tôi là tiểu tam chen chân vào, cậu ta thậm chí còn tới tận nơi để ra mặt thay tôi nữa."

"A? Còn loại chuyện này nữa à?" MC cũng cười lên, "Vậy sau đó thế nào?"

Cừu Cẩn: "Cũng rất xấu hổ, bọn tôi đều rất xấu hổ, sau đó nữa thì tôi đã đi rồi."

Làn đạn chạy qua mấy dòng "Ha ha ha ha ha ha", tất cả đều nói đau lòng cho Cừu Cẩn.

Cũng có người đau lòng cho Quý Thâm Tiêu, có một người em trai ngốc như vậy đúng là quá thảm.

Quý Kỳ Sanh đang coi phát sóng trực tiếp: "???"

Đừng có bán đứng tôi được không! Hắn mới không ngu như vậy!

Đến tận đây,mấy thư ký của Quý Thâm Tiêu cuối cùng cũng hiểu ra, thì ra không có Thu Quý gì hết, đến bây giờ vẫn là Cừu Cẩn!!

Rõ ràng mọi thứ lúc ấy đều là đường, nhưng bọn họ vậy mà lại không nhận ra, còn khổ sở nuốt cục đắng xuống. QAQ

Hiện trường lễ trao giải, 《 Cô Độc 》 được như ý nguyện thu hoạch nhiều giải thưởng lớn, làm danh tiếng Dịch Tùng Thanh càng thêm nổi tiếng.

Cừu Cẩn đã nghĩ mình sẽ không căng thẳng, nhưng cho đến khi công bố Giải nam diễn viên xuất sắc nhất, cậu vẫn không thể khống chế nhịp tim đang trở nên nhanh hơn.

Cậu nắm chặt tay Quý Thâm Tiêu, chỉ cảm thấy âm thanh xung quanh đều biến mất, chỉ còn lại tiếng tim đập dồn dập của mình, một chút lại một chút, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Người chủ trì mở phong thư ra, dừng hai giây, ngay sau đó hét lên một tiếng: "Nam chính xuất sắc nhất —— Cừu Cẩn!"

Cừu Cẩn sửng sốt trong chớp mắt, giống như không thể tin được, có chút mê mang quay đầu nhìn Quý Thâm Tiêu để xác nhận.

Quý Thâm Tiêu ôm cậu một cái: "Chúc mừng em."

Cục đá treo giữa không trung cuối cùng cũng rớt xuống đất, Cừu Cẩn lập tức ôm lại, vì kích động mà hốc mắt đều phiếm hồng.

Cừu Cẩn trong tiếng hoan hô của mọi người bước lên sân khấu, tuy cúp nhỏ, nhưng lại còn nặng hơn so với trong tưởng tượng của cậu. Đôi tay cậu nâng cúp, giống như đang nâng sự mong chờ của mọi người.

"Cảm ơn, cảm ơn giám khảo đã trao giải thưởng này cho tôi." Tầm mắt Cừu Cẩn đảo xuống dưới sân khấu, cuối cùng dừng trên người Quý Thâm Tiêu, chậm rãi nói, "Có rất nhiều người tôi muốn nói cảm ơn, nhưng người tôi muốn cảm ơn nhất, vẫn là người yêu của tôi Quý Thâm Tiêu."

Camera lập tức quay sang Quý Thâm Tiêu, người sau mặc tây trang phẳng phiu ngồi trên ghế, đôi mắt vẫn nhìn về phía Cừu Cẩn, trên mặt lộ ra nụ cười xúc động.

"Là anh ấy luôn giúp đỡ tôi, cổ vũ tôi, cùng tôi trải qua đoạn thời gian khó khăn này."

Xuyên qua từng ánh mắt, Cừu Cẩn cùng Quý Thâm Tiêu bốn mắt nhìn nhau, chậm rãi nói: "Cảm ơn anh, em yêu anh."

Quý Thâm Tiêu rõ ràng ngây ra một lúc.

MC cũng thở hốc vì kinh ngạc, ngay sau đó tất cả người xem ở hiện trường đồng thời vỗ tay, phát ra từng đợt tiếng hoan hô.

Trước khi rời đi, Cừu Cẩn cúi người với mọi người dưới sân khấu, đứng dậy khi, nhìn thấy Quý Thâm Tiêu có chút vội vàng đứng lên, chạy chậm đến bên cạnh sân khấu. Khóe môi Cừu Cẩn cong lên thành một nụ cười, lập tức chạy xuống ôm lấy anh.

Dưới ánh đèn lộng lẫy, hai người ôm chặt lấy nhau, sẻ chia tất cả buồn vui và vinh quang trong kiếp sống này với nhau.

- Hoàn chính văn-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.