(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tính tình Thất gia quả thật rất tốt. Trước đó, nàng đã từ chối ông ta trong máy mô phỏng, lần này lại còn cố tình làm biếng trong đó, thế mà ông ta vẫn không hề nhỏ mọn xử lý nàng, nhiều nhất chỉ bỏ mặc nàng tự sinh tự diệt.
Có vẻ như việc thắng ván thứ ba quả thật có ý nghĩa đặc biệt với Thất gia, nếu không ông ta đã sớm ném nàng vào nhà làm nha hoàn, sai vặt khổ sở rồi.
Trong máy mô phỏng, ông ta hoàn toàn làm được điều đó.
Ông ta vẫn luôn trông đợi vào nàng, nàng đã luyện võ hơn hai năm rồi mà Thất gia vẫn muốn đưa nàng đi, còn dùng chị gái làm mồi nhử. Chỉ là trước khi vào máy mô phỏng, nàng đã hạ quyết tâm chỉ chuyên tâm luyện võ trong bang, tuyệt đối không rời khỏi Giang Ninh.
Thất gia dẫn thiếu niên kia rời khỏi Giang Ninh mà không bị tấn công. Rõ ràng, kẻ sát hại nàng chính là thế lực đứng sau thiếu niên đó, hoặc là người có quan hệ thân thiết với hắn.
Chúng muốn tranh giành suất Thất gia ban cho nên mới ra tay với nàng. Chỉ là Thất gia không mấy hài lòng với thiếu niên đó, nên mới trì hoãn nhiều năm như vậy.
Đối với thiếu niên chưa từng gặp mặt này, Nguyễn Hạnh đã nảy sinh sát ý. Ai mà bị g.i.ế.c oan ức nhiều lần như vậy cũng sẽ sinh lòng căm hận. Họ giỏi lắm sao? Tại sao không đặt d.a.o lên cổ Thất gia để uy h.i.ế.p ông ta đổi người, lại phí sức đi g.i.ế.c một đứa trẻ vô tội? Rõ ràng chỉ là bắt nạt kẻ yếu mà thôi.
Nhưng hiện tại nàng vẫn chưa biết họ là ai, bản thân chỉ là một cô bé sáu tuổi tay yếu chân mềm, nói đến báo thù còn quá sớm, chỉ có thể tập trung vào hiện tại, cân nhắc ba lựa chọn.
Lựa chọn thứ nhất chẳng có giá trị gì, mười bốn năm qua nàng luôn miệt mài luyện võ trong võ đường. Nếu không bị ép đi đánh nhau, nàng thậm chí chẳng thèm bước chân ra khỏi võ đường. Việc Thất gia dẫn theo một thiếu niên đi cũng chỉ nghe được từ người khác, nàng chưa từng tận mắt thấy thiếu niên đó, không biết hắn ra sao.
Lựa chọn thứ hai càng không cần bàn, nàng chưa từng chọn, nghĩ cũng biết chẳng có gì tốt.
Lựa chọn thứ ba tuy ghi là "tùy cơ", nhưng mỗi lần mô phỏng nàng chỉ tập trung học một thứ, và khả năng cao sẽ không nhận được kỹ năng đã có. Vì vậy, lần này Nguyễn Hạnh khá tự tin sẽ nhận được thứ mình muốn.
[Chúc mừng nhươi đã đạt được công phu luyện thể lúc 14 tuổi.]
[Do ngươi đã đạt được cảnh giới võ học, máy mô phỏng sẽ tiến hành nâng cấp hệ thống, thời gian cần thiết là mười hai canh giờ.]
Vừa cảm nhận được thân thể cường tráng khác hẳn trước đây, Nguyễn Hạnh liền ngạc nhiên nhìn thấy thông báo thứ hai. Nàng đoán rằng sau khi có võ công hoặc tu vi, số điểm cần nạp và điểm tích lũy sẽ tăng lên theo tỷ lệ, nhưng không ngờ máy mô phỏng lại cập nhật.
Nàng nhớ còn lại 11,3 điểm, hy vọng máy mô phỏng không tăng giá quá mạnh, nếu không, nàng chưa tìm được đường sống đã thành kẻ trắng tay rồi.
Cũng hy vọng trình mô phỏng cập nhật xong sẽ mang đến những tính năng mới hữu ích.
Nghĩ vậy, Nguyễn Hạnh trở mình trên giường, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, ăn sáng xong, Thạch sư phụ kiểm tra thành quả luyện tập hôm qua, mỉm cười gật đầu: “Không tệ.”
“Ngày trước theo sư phụ ra giang hồ, ta luyện ba ngày liền, chịu không ít đòn mới có thể đặt ba quả trứng nguyên vẹn vào cùng một bát. Con có tố chất hơn ta nhiều.” Ông xúc động vỗ vai Nguyễn Hạnh.
Rồi ông cảm thấy có gì đó không ổn, nhìn Nguyễn Hạnh trái phải, nghi hoặc hỏi: “Này nha đầu, ta thấy con khác hôm qua rồi đấy? Dường như lớn hơn một chút chỉ sau một đêm.”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");