Chiều Cách Đế hừ lạnh một tiếng: “ Sở Trắc Phi, người cùng nha hoàn của người thật to gan, bản thân hiểu lầm thì thôi đi, còn kinh động tất cả mọi người. Trong lòng người có quan đến danh dự của Thần vương cùng Thần Vương phi không?”
Dạ Lăng Chi nguyệt nhìn thoáng qua Sở băng dọa đến thất hôn lạc phách, không đành lòng, đến trước mặt Chiêu Cách Đế hành lễ. “Phụ hoàng, việc này do nha hoàn nghe lầm. Trắc Phi luôn dịu dàng ngoan ngoãn, tuyệt đối sẽ không dùng trong sạch của Vương phi cùng Nhi thần ra làm loạn. Việc này là việc nhà của Nhi thần, không dám quấy rầy phụ hoàng, mẫu hậu cùng quý phi nương nương, cũng không dám làm phiền phụ hoàng hao tổn tinh thần. Sau khi nhi thần hồi phủ, chắc chắn trách phạt các nàng, mong phụ hoàng yên tâm!”
Mai Ngọc Dương thất vọng nhìn hắn, biết hắn muốn bao che Trác Phi chuyện lớn hóa nhỏ.Đây quả thực vô cùng hoang đường.Hành vi ác liệt như vậy, nếu như nghiêm tra, nói không chừng có thể đem Ngũ vương gia Dạ Lăng Thiên Trì kéo vào.
Dù sao đây là chuyện xảy ra trong phủ hắn, rượu có vấn đề hắn không có cách nào trốn tránh trách nhiệm.
Nhưng Dạ Lăng Chi nguyệt lại vì nữ nhân kia không muốn truy xét, làm cho người ta không nói được lời nào!
Nàng cảm thấy phiên muộn, đây cũng không phải là lần đầu!
Dạ Lăng Chi nguyệt cẩu nam nhân mắt mù rốt cuộc muốn giúp Sở băng tới khi nào?
Hừ, nàng càng muốn làm ồn ào!
Nàng bằng nhiên che ngực, làm ra một bộ thống khổ nặn ra hai giọt nước mắt. “Phụ hoàng, Nhi thần số khổ, chẳng qua là cùng vương gia đánh cờ, đều có thể bị người nói này nọ, dù chuyện này có thật hay không, danh dự của thần đều bị tổn hại Dạ Lăng Chi nguyệt ánh mắt lạnh dân, nhìn ra nàng cố ý làm ầm ĩ.
Nữ nhân này muốn ép hắn trước mặt hoàng thượng!
Chiều Cách nhìn y đây thậm ý. “Lão Tứ, không cần chờ trầm đi mới xử lý, hiện tại ngươi nói phải làm sao đi.”
Hắn đành phải trầm giọng nói: “Chuyện này do nha hoàn truyền nhằm tin tức, phạt đánh ba mươi đại bản!” “Những người khác thì sao?”
Thân thể Sở băng mềm nhũn, khẩn trương nhìn Y, nhìn bộ dáng đáng thương thật sự khiến ai cũng phải thương tiếc.
Y mấp máy môi mỏng quỳ xuống xuống: “Nhi thân không cho rằng Trắc Phi nên đánh. Nàng tuy nghe nha hoàn mà chạy tới, cũng là lo lắng Vương phi có thể gây ra chuyện, đây đều vì Vương phủ cùng Nhi thần. Cho nên, nếu phụ hoàng muốn xử lý Trắc Phi, không bằng phạt nhi tử đi.” “Vương gia!” Mai Ngọc Dương muốn nói gì, nhưng lập tức bị y cắt lời. “Vương phi! Bản vương biết người ghen tị, cũng tự biết ở Vương phủ ta đã có chút lạnh nhạt người. Nhưng người cũng không thể bởi vì tư thù bản thân mà hùng hổ dọa người.”
Tốt, tốt cực!
Nàng bật cười. “Vương gia muốn thay Trắc Phí giải vây, thần thiếp không còn lời nào để nói ”
Chiêu Cách Đế không tán thành nhìn chăm chăm vào hãn “Lão Tứ, Ngọc Dương là chính phi, cũng thể so sánh với thiếp thất. Điểm này trẫm hi vọng người có thể hiểu rõ, bằng không, trẫm quả thật vọng về người rồi.”
Y cung kính đáp ứng: “Nhi thần trong lòng hiểu rõ, sau này thiện đãi Vương phi, không để nàng chịu ủy khuất” hắn vừa nói xong, ngoài cửa một người khác cũng vội vàng chạy vào, chính là người vừa biết được tin tức, Ngũ vương gia.
Trên người hắn còn mặc hỉ bào đỏ chói, hốt hoảng hỏi: “Phụ hoàng, có chuyện gì xảy ra?”
Mặc dù tỏ ra lo lắng, trong lòng hắn đang hận tới cực điểm. Cơ hội tốt như vậy, lại để cho bọn họ thoát được một kiếp! Mai Ngọc Dương lạnh lùng nhìn hãn một cái.
Dạ Lăng Chi nguyệt thật đúng là vận khí tốt, có hảo ca ca như Dạ Lăng Chi nguyệt thấy sắc liên mờ mắt, đem trách nhiệm của hắn đẩy đi không còn một chút! Chiêu Cách Đế thấy hôm nay là ngày đại hỉ cũng không muốn nhão ra chuyện gì, phất phất tay “Ngươi tới làm gì, còn không lo chuyện của mình đi”
Nói xong, hắn hất áo bào lên: “Tốt, giờ không còn sớm, hồi cung!”
Chiều Cách Đế trước khi đi liếc Dạ Lăng Chi nguyệt một chút: “Lão tứ, ghi nhớ lời của người nói, chở để vương phi của ngươi lạnh tâm.”
Dạ Lăng Chi nguyệt lưng cứng đờ. Nàng lạnh lùng nhìn y đưa tay đỡ Sở băng hờ hững đi ra ngoài. Vừa về tới Vương phủ, Lý Huyền nhìn ra mấy người thân sắc mọi người không thích hợp. Hằn len lén kéo Giang Đông qua hỏi: “Chuyện gì xảy ra, hôm nay không phải tiệc cưới sao, vương gia lại cãi nhau với Vương phi rồi?”
Nàng nghe lý Huyền hỏi, nhịn không được sặc một tiếng: “Ngươi hỏi giang Đông còn không bằng hỏi ta!Lý Huyền, người có tiêu dao đan chứ, cho bản cung mấy viên. “A? Tiêu dao đạn là dùng đến giải quyết buồn phiền, nương nương sao thế? “Ta cũng không phải đang buồn bực tích tụ sao, ta sắp bị vương gia tốt của ngươi làm cho tức chết”
Nàng sắc bén nhìn về phía Y: “Một số người lại có thể đổi trắng thay đen, ngu ngốc, vô sỉ
lý Huyền cẩn thận từng li từng tí nhìn thoáng qua sắc mặt Dạ Lăng Chi nguyệt, phát hiện vương gia nheo mắt lại, sắc mặt càng khó coi.
Mà Mai Ngọc Dương cũng không chào hỏi, nhanh chân đi về Tịch Chiếu Các, thậm chí còn không nhìn Y. “Vương gia, thuộc đi xem Vương phi một chút.” “Có cái gì tốt để nhìn, không chết được, dám làm cho bản vương mất mặt, thật sự là vô pháp vô thiên!”
Sở băng nhẹ nức nở “Đều là thiếp thân không tốt, làm Vương phi không vui, thiếp thân thực hổ thẹn. Không bằng thiếp thân mang theo Trà Thanh đi Tịch Chiếu Các quỳ bên ngoài, chờ Vương phi hả giận mới thôi.”Dạ Lăng Chi nguyệt nhìn thấy nước mắt của nàng, trong lòng có chút bực bội.
Thế nhưng hàn luôn không phát giận với Sở băng, chỉ là sờ sờ đầu của nàng: “Tốt, chuyện này coi như đi qua, đừng suy nghĩ nhiều. Vương phi gần đây tính tình nóng nảy, nàng không cần phải đi tìm khổ, huống chi bản vương làm sao để nàng quỳ? Trở về đi, về sau thấy nàng đi vòng ”
Hắn đưa Sở băng về, Giang Đông đã đem tại chuyện tại phủ Ngũ vương gia giản lược nói cho lý huyền. Lý Huyền nghe xong liên tục tắc lưỡi,
Chuyện lớn như vậy bị vương gia nhà mình cứ thể bỏ qua, Lý Huyền thay Mai Ngọc Dương bênh vực kẻ yếu: “Vương gia, thuộc hạ biết ngài luôn luôn anh minh công bằng, đối hạ nhân đều nhân từ, sao hết lần này tới lần khác đều không công bằng với Vương phi như thế”
Y ánh mắt lạnh lẽo nhìn ra " Lý Huyền, người thay nàng khiêu chiến bản vương sao, là chán sống?” “Vương gia, thuộc hạ chẳng qua cảm thấy Vương phi cũng không dễ dàng gì, nhất là chuyện hôm nay, không có nữ nhân nào không thèm để ý “Lý Huyền ngươi nói bản vương bất công, nhưng bản vương bởi vì nàng mà lấy người mình không yêu, chẳng lẽ cái này công băng? Nàng cùng bản vương đã định không thể có gì tốt hơn, người không cần khuyên " tiện nhân Mai Ngọc Dương này, ta trông mong lâu như vậy, đợi đến hôm nay mặt mũi nàng mất hết, sẽ không ngóc đầu lên được mà làm người. Không nghĩ tới nàng thế chẳng có chuyện gì, ngược lại làm ta điều đứng”
Sở băng vừa về tới Lạc Hương các, không nhịn được lửa giận, đập nát một đống đồ vật. Trà Thanh vừa bị đánh đánh gậy, lúc này nằm ở trên giường rên hừ hừ.
Nàng khóc lóc kể lể “Trắc Phi, Vương phi thực là ác độc, nếu không ngài cũng sẽ không bị Hoàng Thượng quở trách “Chủ tử nơi đó, khẳng định cũng bị tức chết” “hắn không phải nói chắc chắn sao! Vì sao lại biến thành cái dạng này.” “Vương phi xảo trá như vậy, muốn lừa nàng, thật sự không dễ dàng.
Sở băng hung tợn năm chặt lòng bàn tay: “Mai Ngọc Dương! Ta nhất định, nhất định sẽ làm cho nàng đẹp mắt.” Bên trong Tịch Chiếu Các, Lý Huyền cố ý đưa cho Mai Ngọc Dương một viên tiêu dao đạn.
Tiêu dao đan một lượng ít đối thân thể không sao, nàng nhận rồi nuốt xuống. “Vương phi chở tức giận, vương gia đối với ngài chỉ là còn khúc mac.”
Nàng hờ hững: “Ta chẳng qua là cảm thấy thất vọng, hắn đối Trắc Phi vô cùng bao che, ta không cho rằng y là người không có đầu óc, coi như Sở băng đã cứu mệnh của hắn, hắn cũng không đến nỗi hoa mặt ù tại không biết nàng ta làm ác
Lý Huyền cũng có chút phân nàn: “Vương gia xử lý chuyện khác chưa hề hồ đồ, duy chỉ có đối với Trắc Phi lại không có nguyên tắc, không biết còn tưởng rằng hắn bị người tâm trí u mê” “Tâm trí u mê?” Nàng trong đầu bằng nhiên hiện lên một ý niệm trong đầu, ngày đó nàng đã cảm thấy hương khí trên người Tuyết Nhi quá mức dị thường.
Một con mèo nhà làm sao lại có loại mùi hương quỷ dị kia, có tà vật gì đó “Người có nghe nói qua một loại cổ độc, gọi là Độc tình “Độc tình, trước kia thuộc hạ đã đọc qua trong sách. Có nói nếu có người muốn để một người khác một mực yêu mình, thì có thể để hạ cổ trong thân thể của hắn, cũng đem được dẫn đặt trên người một vật sống, để người trúng cổ đối với mình sẽ ỷ lại.”
Mai Ngọc Dương gật đầu: “Không sai, đa phần vật dẫn luôn có hương khí, bình thường không dễ dàng phát giác, người trúng cổ ngày thường thân thể cường tráng không có triệu chứng khác lạ, càng ở gần vật dẫn càng thấy thoải mái, rất khó phát hiện cổ độc này tồn tại. “Vương phi sao lại đột nhiên hỏi cái này?”
Nàng bằng nhiên ngồi thẳng, có chút nghiêm túc nhìn hắn. “Ta cảm thấy, mùi hương trên người Tuyết Nhi không thích hợp!”