Nắng sớm chưa rạng, Daniel đã thức dậy trên trước giường rộng thênh, không gian u tối. Anh mặt một bộ suit 3 mảnh lịch lãm rồi bắt đầu công việc ngày mới.
Nơi anh làm là những nhà hàng sang trọng, những khách sạn đắt tiền. Người anh gặp nếu không phải là giáo sư thì phải là những ông lớn có tiếng trên thế giới. Daniel như một quý ông thực thụ, anh thanh lịch, có học vấn và cô đơn.
Bù lại những buổi xa hoa đó, bên anh còn có một tình yêu. Đó là Jesse
" Á! Á mạnh lên...mạnh lên Daniel"
Các đêm tình nồng sặc mùi rượu. Tiếng la trong phòng thì thất thanh liên hồi, cái tiếng đánh, tiếng da thịt chà xát nhau cứ vang vảng. Tình dục là thứ khó ai chối bỏ được, nó là bản năng đã có từ rất lâu. Trong phòng, Jesse đang quỳ gối dưới cặp đùi của Daniel. Cậu sụt soạt, nước mắt dàn dụa, thân người đỏ tía, cái cuống họng cứ ừng ực cả nước dãi tràn xuống tận xương quai xanh.
Đêm tình đó kéo dài tận tờ mờ sáng, cả hai thấm cái mệt của dục vọng nằm lăng ra trên giường. Bỗng Jesse nhìn Daniel và hỏi:
" Anh có yêu em không?"
" Trước tới giờ anh luôn yêu em"
" Vậy em hỏi anh cái này nhé nhưng anh phải nói thật"
" Được thôi, là gì nào?"
" Cái hôm anh đi coi mắt đã xảy ra việc gì?"
" Anh đến nghe họ nói rồi.....về"
" Không, cái cô Jess ý"
" À cô ta à. Anh đến gặp cô ta và có uống rượu tám chuyện cùng cô ấy. Và em biết gì không, cô ta rất thú vị. Lần đầu anh gặp được một cô gái sắt, cứng đầu như cô ấy"
" Anh thích cô ta à?"
" Không hẳn. Có một chuyện mà anh với cô gái đó cãi nhau"
" Vấn đề đó là gì?"
" Cô ta nói rằng một người dù đẹp, ăn nói có duyên, năng lực tốt thì cái đạo đức xấu cũng sẽ giết họ chết từ từ"
" Em thấy nó đúng mà"
" Ha ha. Trong cái xã hội này đầy người xấu ấy. Anh chưa thấy họ chết hay đi tù cả"
Jesse im lặng lúc lâu thì Daniel nói tiếp:
" Anh có một đứa em gái. Nó đã mất được năm năm rồi"
" Ồ tiếc thật"
" Phải nó chỉ mới 23 thôi. Nó bị một kẻ điên hiếp d*m. Vì quá sợ hãi, ít lâu sau nó đã tự rạch tay. Và đến tận bây giờ, lũ cảnh sát vẫn chưa bắt được tên khốn đó"
Daniel tâm sự, nói một cách tức giận. Mắt anh đầy sự phẫn nộ cùng với nước mắt nhớ em gái anh. Jesse nằm bên đã thiếp đi lúc nào, chẳng khích lệ anh vài câu. Bỗng Daniel chợt nhớ Jess, cô gái 23 tuổi và vừa bị anh hiếp.
Daniel liền tức tốc mặc đồ và tìm đến nhà Jess. Ngôi nhà vắng tanh, không một ai ra mở. Có lẽ cô đã rời đi. Daniel liền sợ rằng cô ta nghĩ quẩn. Anh liên hệ đến đồn công an xem có nạn nhân nào tên Jess không. May thật là chẳng có. Thế cô ấy đã đi đâu? Daniel vội tìm lại tờ sơ yếu lý lịch về cô, biết được số điện thoại và quê quán của cô. Anh gọi cho số điện thoại đó, đầu dây bên kia bắt máy
" Hello, Jess xin nghe"
" Tôi là Williams đây"
" Williams? Anh gọi tôi chi thế?"
" Tôi muốn biết hiện giờ tâm lý cô có ổn không? Tôi thấy rất lo"
" Tôi đã từng nói với anh rồi mà, tôi ổn"
" Vậy thì được rồi. Cảm ơn cô"
Daniel yên tâm và quay lại công việc của anh.
Vài tháng sau, ngày sinh nhật của Daniel, anh đã tổ chức một bữa tiệc. Bữa tiệc gồm bạn bè và gia đình của Daniel, trong đó có cả Jesse. Buổi tiệc đang rất vui vẻ thì bổng nhiên Jesse mời bà Anna ăn miếng thịt ngon:
" Con mời mẹ ăn ạ"
" Cậu không phải con tôi và sau này cũng không"
Không khí bỗng mất một nhịp. Thấy thế Jack, người bạn thân của Daniel, bắt đầu chèo kéo mọi người
" Hôm nay là sinh nhật của Daniel mà. Nâng ly lên nào!"
Không khí trở lại nhịp sôi động thì lúc sau Lili, em họ của Daniel,mặt vui cười thông báo với mọi người:
" Chị Marry tháng sau sẽ về nước đó ạ"
Ông Williams hí hửng:
" Sao cơ. Là cái đứa hay đu theo Daniel phải không"
Bà Anna cũng vui mừng nói:
" Con bé sắp về sao. Khi nó về phải đón nó thật hoành tráng "
Tin động trời này làm mọi người thêm phần hứng khởi. Tàn tiệc, Daniel ra tiễn Jesse và Jesse mặt vô cùng buồn hỏi Daniel:
"Hình như mẹ không chấp nhận em"
" Mẹ chỉ nói bâng quơ vậy thôi. Em đừng để ý"
" Nhưng mà..."
" Haiz...Anh sẽ khuyên mẹ. Rồi mẹ sẽ đồng ý cho hai chúng ta"
Jesse cứ thế im lặng ra về, vẻ mặt tức giận, miệng mắng mỏ.
...-------- Hết chương VI--------...