Bên trong phòng thí nghiệm. Nhà máy nhiệt điện ( Trung tâm sản xuất vũ khí hạt nhân ) - Đông Bắc của đảo Ai- Len.
- Henry! Tìm thấy rồi, chính là khu vực này.
Người đàn ông mặc áo blouse trắng vui mừng reo lên.
- Không thể tin được, Nếu tính theo đơn vị điện tử, ở trung tâm quốc gia Anh lưu các dữ liệu hơn 900 năm lịch sử chỉ khoảng 70 byte. Nhưng não cô ấy có dung lượng tới 2000 byte, nó cho thấy khả năng lưu trữ dữ liệu của não cô ấy khủng khiếp như thế nào. Sau này chỉ cần biết cách điều khiển bộ não của ấy, chúng ta có thể biến nó thành cỗ máy thông minh nhất mọi thời đại.
- Cậu cần phải nhanh chóng cấy chíp vào điểm đen của bán cầu não này ngay bây giờ.
Henry nhìn chăm chăm vào con chíp siêu vi được đặt cẩn thận trong chiếc hộp thuỷ tinh vô trùng. Đây là thứ hắn lấy được ở phòng thí nghiệm của Mạc Tư Hàn, chỉ cần cấy nó vào não bộ của Tịnh Kỳ, nó sẽ được mã hoá và trả về kết quả thông qua sóng não trên màn hình.
Sau khi cài đặt kết quả thu được vào Tsar - DR3, nó sẽ biến Tsar - DR3 thành quả bom hạt nhân vô cùng thông minh và đáng sợ.
Bom Tsar- DR3 cho phép ném từ bất kỳ góc độ nào trong khi máy bay đang lao xuống hoặc bay lên, đang bay thẳng trục hay lệch trục. Đều được thực hiện bởi hệ thống định vị vệ tinh toàn cầu GPS. Khả năng này của Tsar - DR3 cho phép bom chống lại nguy cơ làm nhiễu bằng kỹ thuật cao của đối phương. Trong khi đó, bom định vị bằng tia Laze như trước đây rất dễ bị lạc nếu gần mặt đất có khói hoặc sương mù.
Và quan trọng là Tsar - DR3 có thể tự tìm kiếm mục tiêu với khoảng cách lên đến 1500km.
Henry đeo đôi gang tay màu trắng, cầm kim tiêm, tiến về phía chiếc giường được đặt giữa gian phòng cách âm. Cô gái đẹp tựa thiên thần đang nằm đó, với vô số thiết bị máy móc và màn hình sóng não bao quanh.
Henry khẽ vuốt lên mái tóc mềm mại của Tịnh Kỳ, cô nhìn anh, đôi mắt ánh lên chút hi vọng.
- Henry, Nhanh lên!
- Các xung thần kinh đi từ não đang lan truyền với tốc độ cực đại, nếu để tình trạng này kéo dài não bộ sẽ bị tổn thương khó hồi phục, thậm chí là tổn thương vĩnh viễn.
Tịnh Kỳ nhìn hắn cầu xin. Lời nói yếu ớt, cả khuôn mặt cơ hồ không còn chút sức lực nào.
- Henry…xin...anh...
Henry nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại như cánh hoa anh đào của cô, nụ hôn mang theo tình yêu, tham vọng, ẩn chứa sự chiếm hữu cuồng dại.
- Tịnh Kỳ!. Anh sẽ thay hắn ta, yêu em đến hết cuộc đời. Sau này, thế giới của em sẽ vĩnh viễn không còn ai là Mạc Tư Hàn.
Henry thì thầm bên tai cô, bờ môi hắn chạm vào làn nước mắt nóng hổi trên sườn má.
Bổng cơn đau đớn bất ngờ ập đến, chiếc kim tiêm xuyên sâu vào vùng thái dương, sau đó lan nhanh đến từng tế bào thần kinh. Đôi mắt nâu trong veo hằn lên những tia máu đỏ, nhuốm đậm một màu bi thương căm hận. Cô chỉ kịp thì thào 1 cái tên, rồi từ từ chìm vào sâu trong giấc ngủ.
Simth Adela đứng từ bên ngoài, lặng lẽ quan sát qua tấm kính lớn với vẻ mặt vô cùng hài lòng.
Chờ Henry xong việc, ông ta mới lên xe, quay trở về biệt thự cách đó 20km.
Biệt thự của gia tộc Adela được xây dựng theo phong cách hoàng gia vô cùng tráng lệ và hùng vĩ, với khu vườn kiểu Ý rộng đến hàng chục mẫu đất được cắt tỉa và bố trí rất đẹp mắt. Dọc theo lối vào là con đường bao quanh hồ với những bức tượng bạch mã sải cánh vô cùng nguy nga.
Vừa bước đến cổng chính, một tên thuộc hạ của Simth Adela đã vội chạy đến, rồi bước theo sau lưng ông ta.
- Thưa ngài, một kẻ tự xưng là "Vua IT" nói muốn hẹn gặp riêng với ngài.
Bước chân Simth Adela bổng chợt dừng lại.
- "Vua IT?". Là Mạc Tư Hàn sao?
- Tôi không rõ lắm, kẻ đó chỉ bảo xưng danh như thế là ngài chắc chắn sẽ biết thôi ạ.
Tên thuộc hạ vội vàng cúi đầu như đang né tránh cái nhìn đầy đáng sợ của Simth Adela. Hắn vân vê chòm râu của mình với vẻ mặt vô cùng khó chịu.
- Thật là một kẻ ngạo mạn, ta tưởng hắn đã phải chôn xác bởi MK -34E rồi chứ?
- Kẻ đó nói nếu được ngài đồng ý, hắn ta sẽ đích thân một mình đến tận đây thăm ngài.
- Woa! Thật thế sao?. Tên nhãi này muốn làm gì đây?
Simth Adela không giấu nỗi vẻ hứng thú liền cười lên một cách rất sảng khoái.
- Được lắm!. Nhắn với người của hắn, 8 giờ tối mai, một mình đến biệt thự của Simth Adela. Ta cũng không ngại việc bị coi thường khi bắt nạt một đứa trẻ ranh đâu. Haha.....
Nụ cười của Simth Adela nhanh chóng được thu lại, thay vào đó là cái nhếch miệng đầy sự gian manh quỷ quyệt.
- Basil, ngay mai ta muốn tên nhãi ranh đó vào được mà không ra được.
- Tôi hiểu rồi thưa ngài.
"Ngài mai, chờ sau khi Henry hoàn thành xong bước cuối cùng. Ta sẽ tự mình bóp chết cái gọi là "Vua IT". Để xem đám người đó còn ngu ngốc ca tụng nó được nữa không?"
Mạc Tư Hàn vừa thay băng xong, đang đưa tay cài lại cúc áo thì Lâm Tiêu đường đột lao vào.
- Xin lỗi, là tôi thất lễ...
Lâm Tiêu có chút lúng túng liền cúi đầu.
- Không sao đâu, có chuyện gì cậu cứ nói đi.
Nghe thấy vậy, Lâm Tiêu mới dám ngẩng đầu lên tiếng:
- Boss, Simth Adela đã chấp nhận lời viếng thăm của ngài, ông ta hẹn ngài vào 8 giờ tối mai tại biệt thự gia tộc Adela.
Mạc Tư Hàn quay người về phía Lâm Tiêu, chậm chạp cài nốt cúc áo ở cánh tay, bóng lưng uy nghiêm mà vững trãi.
- Thật tiếc khi không trông thấy vẻ mặt ông ta vào lúc này. Cảm giác chưa đi săn mà con mồi lại tự mình chui đầu vào rọ chắc chắn là phải vui mừng lắm.
Lời nói tựa như rất bình thản của anh mà khiến tâm trạng Lâm Tiêu đầy lo sợ.
- Boss, không lẽ ngài định tự mình đến đó thật. Không thể được, tôi tuyệt đối không để ngài đi. Thà ngài có bắn chết Lâm Tiêu tôi ngay tại đây, tôi cũng không để ngài một mình mạo hiểm thêm nữa.
Mạc Tư Hàn bật cười, chậm chạp vớ lấy chai rượu ngay bên cạnh đã mở sẵn nắp.
- Cậu hoảng hốt cái gì?. Tôi có nói là không cho cậu theo đâu.
- Vậy..., ý ngài là sao?
Vừa nói Lâm Tiêu vừa cẩn thận kéo ghế ra phía ngoài cho Mạc Tư Hàn, anh từ từ ngồi xuống nâng cốc rượu Whisky Macalla lên uống cạn một hơi, Lâm Tiêu định cất giọng ngăn cản nhưng lại không kịp.
Chỉ vài giây sau, đáy mắt ẩn dưới mái tóc đen của Mạc Tư Hàn hiện lên thứ ánh sáng vô cùng lạnh lẽo đầy chết chóc. Vẻ đẹp cương nghị cùng khí chất cao ngạo như muốn áp chế mọi vật cản xung quanh.
- Ngày mai, sẽ là buổi đi săn cuối cùng của Simth Adela.