Editor: Du Bình
Cao thấp xoa động, ngón tay còn ác ý cố tình gãi gãi đỉnh, thành công tặng baba một trận run rẩy…
“Không cần… như vậy… đừng…” Tiêu Tử Nhưng chịu không nổi khoái cảm từ việc cạo nhẹ như vậy, y sẽ nhịn không được…
Ám Vũ lúc này đang liếm hai trái anh đào nhỏ nhắn. Vì Vân chiếm được dựuc vọng nửa dưới thì hắn sẽ tận lực phục vụ nửa trên của baba.
“Không được… ba… baba sắp… A!!” Đại thúc kêu lên một tiếng, phun chất lỏng đầy mặt Ám Vân, dây cả một ít lên bụng mình. Hình ảnh này quá dâm mị khiến y mặt mỏng với tay lên muốn lau sạch hết mấy vết tích không được sạch sẽ kia đi…
Một bàn tay bất ngờ túm lấy hai cổ tay y, đặt nó quá đầu. Tiểu Tử Nhưng quay sang nhìn, là Vũ nhi!
“Baba muốn làm gì thế? Đừng lãng phí thế chứ!” Tiếp theo, y đem chất lỏng đặc sệt trên bụng y liếm sạch vào miệng. Nhưng còn chưa có thoả mãn mà tiếp tục dùng đầu lưỡi liếm láp quanh bụng.
“Anh nói đúng đấy!” Ám Vân vươn lưỡi liếm lấy tinh dịch vừa được quét trên mặt xuống mu tay.
“Hai con…” Tiêu Tử Nhưng hoàn toàn trợn tròn mắt.
“Nhưng mà… Baba à… sao ba lại gầy đi nhiều thế này?” Ám Vũ nhìn bộ dáng quần áo xộc xệch của baba, bất kể là bụng, ngực hay tay hân đều gầy hẳn đi một vòng… Cái người khoẻ mạnh trước đây biến đâu mất rồi?
“Ba ăn không được ngon sao?” Ám Vân ngoài miệng hỏi như vậy, nhưng vẫn không an lòng cúi đầu muốn lấy lòng tính khí đã mệt mỏi mà rũ xuông
“À… là vì… ân… cô nhi viện… ngô… đôi khi… không có tiền… ân…” Tiêu Tử Nhưng một bên giải thích, một bên ứng phó với trò đùa dai của Vân nhi, trong câu nói mang theo vài tiếng rên rỉ nho nhỏ vụn vặt.
“Xin lỗi ba… nếu chúng con tìm thấy baba sớm hơn thì ba sẽ không phải chịu khổ như thế…” Ám Vũ xoa đôi má bởi vì động tình mà hồng hồng của baba, thật tình nói. Ngẫm lại y đã phải chịu khổ bao nhiêu ngày như vậy, hắn đau lòng hôn lên môi y, ôn nhu như muốn an ủi xoa dịu từng ngóc ngách…
Tiêu Tử Nhưng cảm nhận được sự dịu dàng của hắn, cũng bắt đầu khờ dại đáp lại.
Trong quá trình đó, Ám Vân tay dính đầy chất bôi trơn lần mò tìm thấy huyệt khẩu đóng chặt, đem số chất lỏng dinh dính đi vào bên trong nơi bí ẩn ấy.
Tiêu Tử Nhưng cảm giác được mặt sau của mình đang bị ngón tay xâm lấn, cảm giác xa lạ nhưng cũng thật quen thuộc kia làm y có chút sợ hãi vặn vẹo eo.
“Baba ngoan nào… đừng nhúc nhích! Nếu không cẩn thận thì lát nữa ba sẽ bị thương mất! Con sẽ hết sức nhẹ nhàng!” Ám Vân bắt lấy đùi phải, kéo nó mở ra làm cúc hoa nho nhỏ khẽ đóng mở bại lộ trong không khí.
Ám Vũ nhìn Vân giúp baba bôi trơn, như vậy thì cậu sẽ là người làm đầu tiên, nhất định sẽ được chiếm tiện nghi không ít! Nhưng mà nếu baba có được khoái cảm thì em trai mình cũng không tệ lắm. Sau đó tự đưa tay xuống an ủi dục vọng của y làm đỉnh rỉ ra một ít chất lỏng.
Ám Vân trước mắt dùng một ngoan tay đưa vào, nhưng mới có một mà đã bị nội bích gắt gao bao chặt lấy, chắc phải thêm một lúc nữa mới có thể tiến thêm được…
“A… trướng quá…” Tiêu Tử Nhưng cảm giác được dị vật đang càn quấy trong người mình liền vặn vẹo khó chịu.
“Baba à… nhanh như vậy đã trướng thì lát nữa con sợ ba chịu không nổi mất… Ba hãy thả lỏng ra nào…” Ám Vân thong thả chuyển động ngón tay, chỉ đơn giản trừu sáp một chút, ấy thế mà lại bị hút càng chặt hơn.
“Ngô… ân…” Đây là lần thứ hai của đại thúc, mà ngay từ lần đầu tiên y còn chưa được trải qua trận kích thích nào như thế này hết!