Ác Ma Ca Ca

Chương 135: Tớ muốn đi khỏi đây




“ Nói vậy, cậu về sau phải làm sao?"Nhã Nghiên chần chờ hỏi.

Hải Nhạctrầm lặng nhìn trần nhà, trống rỗng mà nói: " Tớ lúc này nên đi khỏi đây thôi, tớ muốn theo chị Tương Tư đi Mỹ, nhờ chị ấy tìm trường học giúp tớ,hẳn không khó khăn gì!”

Nhã Nghiên nghe cô vừa nói như thế, kinh hoảng mà nói: " Không được, không được, cậukhông thể đi Mỹ, cậu đi rồi, tớ làm sao bây giờ? Không nên đi Mỹ! Không nên đi Mỹ? Không phải là chia tay sao? Vậy thì chia tay đi sao phải đi xa như thế! Tớ sẽ rất lo lắng cho cậu.”

Nhã Nghiên không nhịn được khóc, xem ra, Tạ Thư Dật cho Hải Nhạc đả kích rất lớn, để cho cô ấy phải có ý muốn bỏ nhà mà đi.

“ Tớ cần phải suy nghĩ mọi chuyện cho thật tốt, nếu chúng tớ không thấy nhau mọi chuyện sẽ tốt hơn, vì thế tớ phải đi! Nhã Nghiên, cám ơn cậu, ta thật sự rất hạnh phúc khi có cậu là bạn”. Hải Nhạc kìm nén nước mắt, thanh âm nghẹn ngào.

“Nhưng tớ nghe anh Đế Uy nói, chị Tương Tư nửa tháng nữa sẽ đi! Chẳng lẽ cậu cũng muốn đi cùng sao! Không được! Đi Mỹ có cái gì tốt! Có cái gì tốt? không phải chỉ có Hamburge thối với vài cọng khoai tây thôi sao? Cậu đến đó sẽ không quen, rất khó chịu! Ở lại đây đi, đừng đi mà! Cậu đi rồi, tớ nhất định sẽ rất thảm.” Nhã Nghiên vừa nghĩ tới Hải Nhạc muốn đi, trong lòng đau xót, lớn tiếng khóc lớn lên.

Hải Nhạc dùng giằng ngồi dậy, kéo Nhã Nghiên, mỉm cười nói: “Nhã Nghiên, cậu là chị em tốt của tớ, tớ sang bên đó thu xếp ổn thỏa mọi chuyện, chừng đó cậu muốn sang thăm tớ cũng đâu phải chuyện khó khăn gì a? Về sau nói không chừng tớ sẽ quay lại tìm cậu, đừng khóc mà! Hải Nhạc tớ là người mạnh mẽ, cậu cũng vậy mà, nhớ, sau này yêu đương tuyệt đối không được yêu mẫu người như Tạ Thư Dật, loại người như hắn chỉ làm cho phụ nữ đau khổ, sẽ không có hạnh phúc!”

“Nhưng ở đó xa như vậy, một mình cậu sẽ rất cô đơn,Tớ sẽ đi cùng với cậu” Nhã Nghiên không từ mà nói.

“Không cần, một mình tớ có thể sống tốt, với lại cậu đi Thường Hàn sẽ đồng ý sao?” Hải Nhạc nhịn được trong lòng đau khổ, trêu ghẹo mà nói.

“Anh ta? Mắc mớ gì tới anh ta? Cái tên đầu heo đó, đừng có nhắc tới anh ta, tớ ghét anh ta!” Nhã nghiên có chút xấu hổ mà nói.

“Nhã nghiên, tớ thật tâm hi vọng cậu có thể tìm được hạnh phúc, đừng giống như tớ, chỉ thu được thất bại thảm hại.” Hải Nhạc nói.

“ Sẽ không đâu, nói không chừng anh Thư Dật nghĩ thông rồi, các cậu vẫn có thể ở chung một chỗ.” Nhã Nghiên lắc đầu khuyên can.

“Hắn một ngày còn chưa bỏ được chuyện đó, chúng tớchắc chắn sẽ không có kết quả,hắn sẽ phải hối hận, nhất định hối hận!” Hải Nhạc chịu đựng nước mắt nói.

“Cái này là khẳng định, anh ta nhất định sẽ hối hận! Cậu là người con gái tốt như vậy anh ta thế nhưng nhẫn tâm nói chia tay! Thật làm cho tớ tức điên mà!” Nhã nghiên tức giận nói.

“Không có sao, tớ sẽ không có sao, cậu không cần lo lắng, đúng rồi, thầy Thích sao rồi? Thầy ấy đang đi dạy sao?” Hải Nhạc hỏi.

“Thầy Thích?” Nhã nghiên ngẩn ra, “Thầy Thích hôm qua đi công tác, hai ngày rồi cũng không có nhìn thấy, là thay mặt giáo sư đi, thầy ấy có vẻ như rất buồn phiền, nản lòng. Thầy Thích có tâm sự gì sao? Mà tại sao cậu đột nhiên lại hỏi thầy ấy?”

“A, vài ngày rồi tớ không có đến trường, sợ thầy ấy không thấy sẽ hỏi tớ thôi.”

“Thầy thật sự cóhỏi cậu thế nào rồi, cho nên tớ mới không yên lòng mà ghé thăm cậu.” Nhã Nghiên nói.

Thầy Thích, thầy là một người tốt. Hải Nhạc thở dài một cái, vốn là muốn nói cho Nhã Nghiên biết chuyện cô chia tay Tạ Thư Dật là có liên quan đến Thích Hán Lương, nhưng lời vừa đến khóe miệng lại nuốt trở vào, tốt hơn là không nên nói.

Hai người ở trong phòng trò chuyện, mà mẹ Hải Nhạc cũng vô tình ở ngoài cửa nghe được chuyện Hải Nhạc cùng Tạ Thư Dật chia tay mà trong lòng không khỏi hốt hoảng? Hải Nhạc vì chuyện đó mà bị bệnh, lại còn muốn đi nước ngoài! Hai đứa này, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Mẹ Hải Nhạc đến phòng Trì Hải Hoan hỏi con gái: “ Hoan Hoan, con từ hôm đó đến nay cùng em gái ở nhà, rốt cuộc là dã xảy ra chuyện gì? Tại sao đột nhiên lại bị bệnh?”

“Chuyện này, con cũng không biết, cái này mẹ phải đi hỏi Nhạc Nhạc.” Trì Hải Hoan từ ngữ mập mờ, làm bộ như không nên nói ra.

Mẹ Hải Nhạc thấy Trì Hải Hoan bộ dáng có vẻ như muốn nói lại thôi, càng thêm nóng lòng cùng sinh nghi, bà không khỏi cáu kỉnhgắt: “ Hải Hoan, mẹ hỏi con, con thật sự không muốn nói…?”

“Mẹ, không phải là con không muốn nói a… cái này, không phải chuyện hay ho gì, không lẽ con phải nói ra Hải Nhạc cùng thầy Thích sao? Trì Hải Hoan giậm chân nói, giống như vừa lỡ lời mà nói ra.

“Cái gì, Nhạc cùng thầy Thích? Là ý gì?”Mẹ Hải Nhạc có chút giật mình.

“Mấy ngày trước, con mời em ấy đi ăn lẩu, lạigặp thầy giáo của nó, Nhạc Nhạc kêu chúng con đi Dạ Chi Hoàng Triều chơi, kết quả Nhạc Nhạc uống say, thầy Thích đưa chúng con về nhà. Nhạc Nhạc lúc đó đã ngủ thiếp đi, con cũng mệt nên quay vể phòng, thầy Thích đưa Nhạc Nhạc về phòng rốt cuộc ở đến tận sáng. Đột nhiên nghe tiếng ồn ào từ phòng của Nhạc Nhạc, con mới thức dậy đến xem thử, không nghĩ tới thầy giáo đó vẫn ở trong phòng, mà Tạ Thư Dật không hiểu sao lại quay trở về. Hai người họ đánhnhau một trận! Sau đó thầy Thích rời đi, Tạ Thư Dật cũng đi khỏi từ khi nào, đến giờ cũng chưa có quay lại. Haiz, con cũng không biết giữa em con cùng thầy Thích có xảy ra chuyện gì hay không, nhưng mà Tạ Thư Dật rất tức giận, đánh thầy Thích đến thảm luôn!Con là lo lắng không biết Nhạc Nhạc có phải là bị thầy Thích làm tổn thương hay không, cũng sẽ không đến mức ưu thương như vậy! Dù sao người mà em con yêu cũng là Tạ Thư Dật a!” Trì Hải Hoan thực xuất sắc ra vẻlo lắng thay cho Hải Nhạc.

“ Sao lại có chuyện này? Trời ạ? Hải Nhạc rốt cuộc là làm sao rồi?”Mẹ Hải Nhạc giận đến thiếu chút nữa ngất đi.

“Mẹ, mẹ ngàn vạn lần không được đi hỏi em ấy! Con sợ nếu mẹ mắng nó, nó nhất thời sẽ nghĩ không thông, mà thật ra cũng không hoàn toàn trách nó được, thầy giáo kia cũng rất kì quái, con nghĩ là do anh ta thích Nhạc Nhạc nên mới làm như vậy với em gái con. Mẹ không cần tức giận như vậy, trước tiên hãy chờ Nhạc Nhạc hết bệnh, Tạ Thư Dật quay về rồi hãy tính.” Trì Hải Hoan nói.

“ Hai chị em con thật không để cho mẹ được yên mà! Con cùng Thư Dật làm ra cái chuyện như vậy đã đành, bây giờ lại cả Hải Nhạc cùng cái người thầy giáo kia! Các con là cố tình muốn làm mẹ tức chết mới dừng tay sao? Mẹ Hải Nhạc vịn vào ghế ngồi xuống, nước mắt không khỏi tuôn ra.

“ Mẹ, mẹ đừng giận, con sẽ không làm như vậy nưã, mẹ hãy yên tâm đi, bây giờ Nhạc Nhạc phải làm sao đây? Thầy giáo kia..! haiz” Trì Hải Hoan ra vẻ khó xử.

“Đừng nói nữa! Đừng nói nữa!” Mẹ Hải Nhạc hai tay xoa xoa thái Dương, thật nhức đầu, Hải Nhạc sao lại làm ra cái chuyện như vậy? Không phải nó nói thích Tạ Thư Dật sao? Còn cầu xin bà cho kỳ hạn một tháng, tại sao lại đột nhiên cùng thầy giáo…?

Cái người thầy này, cũng thật quá bỉ ổi, tại sao có thể bỏ qua cho hắn dễ dàng như vậy? Nhạc Nhạc là con gái bảo bối của bà, sao có thể để cho hắn khi dễ rồi ném đi như vậy? Không phải quá hời cho hắn sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.