Ác Ma Bá Yêu: Chỉ Yêu Cô Gái Nhỏ Ngọt Ngào

Chương 246: Dấm chua thêm đường là cái gì (16)




Edit: hochi

Dù rất không mong muốn, Giang Triết vẫn phải xuất phát.

Trước khi đi, anh đưa địa chỉ công ty cho vệ sĩ, anh chỉ sợ đột nhiên Thiến Nhi tâm huyết dâng trào, lại muốn đến thăm mình.

Tài xế đã chuẩn bị xong xe từ sớm.

Từ chỗ nhà đến tường bao bên ngoài công ty cũng chỉ mất hơn 20 phút.

Xe vừa tới cửa, đã bị bảo vệ ngăn cản.

Giang Triết từ từ hạ cửa sổ xe xuống, nhân viên bảo vệ vừa nhìn thấy, vội vàng đứng nghiêm, sau đó để xe đi vào.

Trong công ty quả nhiên là một cảnh tượng bận rộn, hầu như không có ai chú ý tới Giang Triết đến.

Dựa vào trí nhớ lúc trước, Giang Triết trực tiếp đi đến phòng làm việc của Tần Trà, thư ký vừa nhìn thấy Giang Triết, không ngừng bận bịu đứng lên, sau đó dẫn Giang Triết vào phòng họp.

Tần Trà đang nằm bò trong phòng họp, nghe tiếng mở cửa, thậm chí cũng không ngẩng đầu, chỉ hết sức chăm chú mà làm việc trên tay.

"Giám đốc Tần."

Thư ký nhẹ nhàng gọi.

"Có chuyện gì cần tôi xử lý sao? Bây giờ tôi rất bận."

Tần Trà chỉ lầm bầm lải nhải nói, vẫn là làm việc của mình.

Thư ký nhìn Giang Triết một dd.lqd chút, trên mặt có phần lúng túng, đang muốn mở miệng, Giang Triết giơ tay bảo cô dừng lại, sau đó phất tay ý bảo cô lui ra ngoài.

Anh bước tới bên cạnh Tần Trà.

"Giám đốc Tần."

Vừa nghe thấy giọng của Giang Triết, Tần Trà sợ hết hồn, mặc dù đã từng nghĩ tới Giang Triết sẽ đến, nhưng nhìn thấy anh cứ như vậy đứng ở trước mặt mình, vẫn có phần không thể tin được.

"Tổng giám đốc Giang, ngài khỏe chứ."

Cô ta vội vã để bút trong tay xuống, sau đó đứng thẳng, cung kính mà gọi Giang Triết.

"Có gì cần giúp không?"

Anh lạnh nhạt nói, sau đó vén ống tay áo của mình lên.

"Không, không, tổng giám đốc Giang, ngài cũng không cần tự mình làm đâu".

Tần Trà vội vàng nói.

Giang Triết cũng không nói chuyện, chỉ nhìn thiết kế chưa hoàn thành của cô ta, sau đó nói: "Để tôi làm".

Tần Trà chỉ có cảm giác trong đầu mình như đánh trống, có thể làm chung một công việc với Giang Triết, đây chính là cảnh tượng trong mơ cô ta cũng nghĩ tới.

Lúc nhận đơn đặt hàng này, cô ta đã đánh cuộc với mình, không nghĩ tới thật sự thành công.

Che giấu tất cả nụ cười trên mặt, vội vàng dd.lqd đứng bên cạnh Giang Triết, bắt đầu làm việc.

Thời gian cứ như vậy lặng lẽ trôi qua, thư ký đi vào rồi lại đi ra, không ngừng pha cà phê cho hai người.

Mặt trời chậm rãi xuống núi, ánh sáng nhàn nhạt hắt vào cửa sổ, chiếu lên sàn nhà, hắt vào trên bàn, chiếu vào trên người hai người.

Tần Trà nhiều lần ngẩng đầu lên, nhìn Giang Triết, trên mặt là tươi cười.

Người đàn ông này vẻ ngoài tại sao lại tuấn tú như thế, ngay cả dáng vẻ làm việc cũng làm cho người ta mê muội.

Rất nhiều lần, thậm chí cô ta cảm nhận được cứ nhìn như thế nước dãi của mình cũng chảy ra.

Len lén chạy đi WC, nhìn mặt mình ửng hồng trong gương, cô ta cũng vì mình mà cảm thấy xấu hổ.

Nhưng là, cô ta cũng tự động viên mình, cố gắng lên Tần Trà, Tần Trà cố gắng lên.

Đẩy cửa phòng họp ra, khóe mắt đuôi mày đều là nụ cười.

Nhìn người đàn ông đang cắm cúi ở trên bàn, dd.lqd thật hi vọng trong một khắc này thời gian dừng lại.

Cô ta từ từ đi tới bên cạnh Giang Triết, rốt cuộc cũng mở miệng.

"Tổng giám đốc Giang, nghỉ ngơi một chút, chúng ta đi ra ngoài ăn có được không?"

Nhìn anh ngồi thẳng lên, khẽ nhíu mày một cái, lòng của cô ta cũng có phần co rút đau đớn.

Một khắc này, cô ta thậm chí có chút hối hận, mình nhận đơn hàng này có phải là quyết định chính xác không.

Cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, sau đó ở cửa xuất hiện một người.

Tần Trà nhìn người trước mắt, gần như nghẹn họng nhìn trân trối.

Người ở cửa cũng nhìn hai người bên trong, sắc mặt khẽ biến đổi, nhưng trong nháy mắt lại khôi phục tự nhiên.

"Thiến Nhi".

Giang Triết ném bút trong tay đi, bước nhanh đi tới chỗ Giang Thiến.

Tần Trà cứ im lặng nhìn một màn trước mặt mình, tự giễu, hỏi anh một câu, nói không chừng phải mười phút sau mới có thể nghe được câu trả lời của Giang Triết, mừng rỡ như điên chạy thẳng tới chỗ Giang Thiến.

Đây là lần thứ hai cô ta được nhìn thấy Giang Thiến.

Về phần ảnh chụp đã sớm nhìn thấy qua, mà lần đầu tiên nhìn thấy người thật chính là ở buổi lễ năm mươi năm thành lập Lãnh thị, mới đầu cô ta ở trong nhà, xa xa nhìn gương mặt điềm tĩnh của Giang Thiến.

Ngay cả khi bụng đã to, chỉ có phần eo hơi dd.lqd biến dạng, trên mặt, đôi chân vẫn thoải mái như cũ làm cho người ta không dời ánh mắt ra được.

Sau này, cô ta đi theo bọn họ ra ngoài, rồi trốn vào phía sau cột ngoài hành nhìn hai người đó.

Giang Triết ôm lấy Giang Thiến, tuy rằng bởi vì lo lắng phần bụng nên không dám dùng sức.

"Thiến Nhi, sao em lại tới đây?"

Cố gắng kiềm chế mình, nhưng trong giọng nói vẫn là mừng rỡ.

Cả ngày nay, mình vốn cũng không ngẩng đầu, chỉ muốn kết thúc nhanh một chút.

Cơm trưa là phòng ăn đưa lên, vốn tưởng cơm tối có phải cũng chung số phận như vậy, không nghĩ tới Thiến Nhi thế nhưng xuất hiện trước mặt mình.

"Có phải không vui không? Em đã cắt ngang cuộc hẹn của anh và người đẹp ấy?"

Giang Thiến gần như nghiến răng nghiến lợi nói.

Đây là lần đầu tiên Giang Thiến nhìn thấy Tần Trà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.