Ác Ma Bá Yêu: Chỉ Yêu Cô Gái Nhỏ Ngọt Ngào

Chương 232: Dấm chua thêm đường là cái gì (3)




Cuối cùng Tần Trà cũng không có thuyết phục Giang Triết cùng mình đi đua xe, nhưng là bởi vì Giang Triết nói muốn mời cô ăn một bữa cơm coi như là tỏ lòng biết ơn, lập tức cô lại vui vẻ đứng lên, lập tức lấy từ trong túi của mình ra một tờ giấy.

Giang Triết đi tới, ánh mắt quét tờ giấy này, không khỏi cảm thấy buồn cười.

"Đây là người ta đề cử tôi các khách sạn có đồ ăn đặc sắc nhất thành phố A."

Tần Trà ngẩng đầu lên, hướng về phía Giang Triết cười, có mấy lọn tóc buông xuống, đại khái che lại tầm mắt của cô.

Tay của cô giơ lên, sau đó đem vài lọn tóc dắt bên tai của mình.

Giang Triết xoay người, hình như hôm nay cảm xúc của mình có chút không bình thường, một khắc kia, anh thậm chí có chút xúc động không muốn cùng Tần Trà ăn cơm chung.

Chỉ là anh còn không kịp nói, Tần Trà đã mở miệng, rốt cuộc ngón tay cô chỉ một chỗ trên giấy, sau đó quay đầu hỏi ý kiến Giang Triết."Nếu không ở chỗ này?"

Giang Triết không có quay đầu nhìn, chỉ là ngồi xuống bàn, sau đó mở ra tài liệu trong tay.

"Cô quyết định là được rồi."

"Thật sao?"

Tần Trà chỉ là thuận miệng hỏi, rất nhanh lấy điện thoại di động ra.

"Tôi bảo thư ký đặt chỗ?"

"Không cần, tôi có bạn, nơi này buôn bán có vẻ tốt, người bình thường đi qua khả năng sẽ không có chỗ ngồi trống."

Tần Trà vừa nói, vừa nhấn dãy số, ở thời điểm Giang Triết còn chưa kịp trả lời, điện thoại đã thông.

Là âm thanh của một người đàn ông, cười cực kỳ sang sảng, mặc dù Giang Triết cách Tần Trà một khoảng cách, anh còn nghe rõ được âm thanh của người kia.

Người nọ hỏi Tần Trà có phải cùng bạn trai đi ăn hay không, nếu không làm sao sẽ gọi điện thoại cho anh ta.

Tần Trà cũng không trả lời, chính là trực tiếp hỏi: "Rốt cuộc có hay không?"

Giọng nói kia ngược lại có chút giọng điệu đanh đá, giống như là buộc người ta dù là không có cũng phải lần ra một chỗ.

Giang Triết ở bên cạnh nghe giọng nói như vậy lập tức cười.

Tần Trà hình như không có nghe thấy, chỉ là theo bên kia nói, nếu như không có chỗ liền như thế nào, sau đó rất nhanh bên kia liền đồng ý, nói là dù là 5 phút sau xuất hiện ở nơi đó, cũng bảo đảm họ có chỗ ngồi.

Tần Trà vui rạo rực đem di động bỏ vào trong túi, sau đó hướng về phía Giang Triết vẫy tay, hào khí vạn trượng nói: "Đi, hôm nay đi đến đó thật hời, cho nên tổng giám đốc Giang, lần sau anh vẫn còn phải chính thức mời tôi một lần nữa."

Nói xong, cũng không quản Giang Triết có đứng lên hay không, chính mình đi ra cửa.

Giang Triết theo Tần Trà bảy lần quặt tám lần rẽ, sau đó rốt cuộc ngừng lại ở một đầu hẻm rất nhỏ.

"Đây là một người bạn của tôi mở, chính là người mới vừa rồi gọi điện thoại đó."

Tần Trà nhẹ nhàng linh hoạt xuống xe, sau đó mang theo Giang Triết đi về phía trước.

Đầu hẻm dừng rất nhiều xe con, có rất nhiều thậm chí đều là xe sang trọng.

Như thế cũng có chút ngoài dự đoán của Giang Triết.

Tần Trà rốt cuộc dừng lại ở trước cửa hàng, phía trên kia chỉ có một chữ rồng bay phượng múa rất đơn giản "Ăn" .

Giang Triết kinh ngạc mà nhìn qua mấy lần, có phải bạn của Tần Trà cũng cùng một dạng với Tần Trà, hào phóng, không câu nệ tiểu tiết .

Như vậy thời điểm những tính từ này xuất hiện trong lòng Giang Triết, Giang Triết khẽ giật mình một chút, mình và Tần Trà tiếp xúc không phải rất lâu, mấy lần trước cũng chỉ là vội vàng gặp mặt. Như thế nào lại dùng những tính từ như vậy về cô.

Nghĩ đến đây, anh không khỏi có chút xấu hổ.

Nhưng là Tần Trà căn bản không cho anh cơ hội ảo não, cô kéo Giang Triết lại, sau đó đi vào cửa.

Vừa vặn một người đàn ông cao lớn từ bên trong đi ra, vừa nhìn thấy Tần Trà liền đi nhanh về phiá trước, sau đó hung hăng ôm lấy Tần Trà, lại lập tức buông ra.

"Đã nói với em bao nhiêu lần, thế nào hôm nay mới tới?"

Trong giọng nói là hết sức bất mãn.

"Không phải là không có tìm được người mời khách sao? Hôm nay em dẫn theo một ông chủ lớn tới, anh cứ đòi giá cao."

Người đàn ông kia lúc này mới quay đầu, sau đó quan sát Giang Triết.

Chỉ liếc mắt một cái, liền vui mừng.

"Tổng giám đốc Minh Đế."

Giang Triết nhìn người trước mắt nhưng thật ra rất xa lạ, không biết mình từng thấy anh ta ở nơi nào, chỉ là mỉm cười gật gật đầu.

Đều là người thông minh, bên kia cũng không có tiếp tục nói, chỉ là đi phía trước.

Vừa đi, một bên còn vừa hướng về phía Tần Trà nói: "Một bữa cơm này là nể mặt tổng giám đốc Giang, nếu không cho em một chén cơm đi ra bên ngoài."

Giọng nói mặc dù hung ác, nhưng là cũng nhìn ra giao tình của hai người tuyệt đối là không giống bình thường.

"Tốt, tốt, có thể ăn ở nơi này một chén cơm trắng cũng là một việc không tệ."

Tần Trà cười đùa, thờ ơ nói.

Người đàn ông dẫn hai người đi vào bên trong, rốt cuộc ở một gian phòng trước mặt ngừng lại.

Thật ra Giang Triết còn có chút nửa tin nửa ngờ, không gian bên trong rất nhỏ , chỉ là tình cờ mở ra thấy bên trong náo nhiệt, thậm chí anh dường như thấy quen thuộc.

Người đàn ông để cho hai người đi vào, rất nhanh lui ra ngoài, chỉ chốc lát sau , liền có người gõ cửa, tiếp theo có người tiến vào, trên tay là đồ ăn nóng hương thơm nức mũi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.