Thân chào các bác đồng d*m! Em đã trở lại tuy có phần bại hoại hơn xưa nhưng nhìn chung em vẫn còn giữ trinh lỗ ass =D
***
Chắc đọc xong chap 45 không ít bác cảm thấy ảo diệu, vì sao em dê cô Phượng kia ra mặt mà cô ấy vẫn cho em quá giang mà không quan tâm đến con xe của em đâu, và cũng không nề hà chuyện em sàm sỡ. Sau đây bí mật đó sẽ được tiết lộ thông qua ~những tình tiết mới để cho các bác thấy rằng, một khi gái đã hứng thì có quất giữa đồng trống em nó cũng chiều! =D
Em sẽ cố gắng rút ngắn lại tình tiết thừa để tránh bị nhạt về sau. Thời điểm 2010 trở đi em hãy còn nhiều cuộc chinh chiến sống động lắm =D
---------------------------------
Trở về với dòng thời gian hẹn hò mỗi ngày cùng Phượng, vô tình ~những cái dụng chạm ấy trở nên bình thường từ ~những ngày đầu quen biết và chơi chung với nhau; đối với Phượng, một cô gái kiêu kỳ với 3 vòng cơ thể mĩ miều thì bọn con trai cùng khối không đáng để lọt vào tầm mắt, ấy vậy mà thằng nhóc tì lớp dưới như em lại có cơ hội ""quệt nhẹ"" cô nàng!
Một buổi chiều viện cớ họp đoàn thanh niên chi bộ trường, em và Phượng được dịp về trễ, trời nhá nhem tối, 2 đứa trên 1 con xe (2 đứa đi xe em và em đưa ẻm về nhà) tung tăng rong ruổi về nhà sau giờ tan tầm, em đổi tư thế cầm lái, người ngả dài trường về phía trước, bất ngờ ẻm ngả nhẹ lên lưng em...
EM: bà làm gì đó bà cụ?
Huỵch! ẻm đánh vào lưng em - bà cụ nè! Chị thích dựa thì chị dựa! chị đẹp chị có quyền! cưng ý kiến gì?!
EM: À em không dám đâu ạ! Chỉ là em... phê quá! hahahaha
Huỵch! - Đồ biến thái!
EM: Chứ không phải hả? Lưng tui có phải miếng đệm ngực đâu mà tựa vô kiểu đó, em gái có biết là làm như vậy sẽ giảm tuổi thọ của sống lưng của anh không hả?
P: Mắc mớ gì giảm?
EM: Thì nó cộm quá nên làm thụng xương sống chứ sao!
Huỵch! - Này thì mất dạy nè!
EM: Ơ hay! Cuộc đời này người ta luôn trân quý ~những người đàn ông thành thật như anh đây đó em! Chồng em mà là anh đây thì em khỏi lo anh ra ngoài mèo mả gà đồng nhé!
P: Tại sao?
EM: Tại vì anh ngây ngô quá chứ sao! Không có biết nói dóc! hahaha Em khủng thì anh nói em khủng đó! hé hé hé
Huỵch! - Không có được ăn nói kiểu đó với tui nghe chưa! Đừng có nghĩ tui dễ dãi à nha!
EM: Vậy sao nãy giờ người ta nói như vậy mà ngực bà vẫn còn đính lấy lưng tui vậy? Mỏi lưng lắm hả? Mang 2 cục tạ 2 chục kí như vầy chắc vất vả lắm! Tội nghiệp ghê! Hahahaha
Mà chị biết kiểu như chị người ta gọi bằng gì không Phượng?
P: Bằng gì?
EM: Quái vật 3 đầu! hahahaha
...
EM: Sao im re rồi?
...
EM: Bộ giận hả?
P: Dừng xe!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Kéééééttttttttt....! Em phanh gấp nên quả đồi kia lại dập vào lưng cái nữa! Và ẻm ngoe nguẩy đi bộ đằng trước... nhân cơ hội vắng vẻ, em làm liều luôn...
Đỗ xe lại, em chạy theo kéo ẻm lại, trao cho 1 nụ hôn dài... ẻm phê từ đầu đến cuối...
P: Tại sao lại có thể nhạo báng tôi như vậy chứ...
EM: Anh nói gì sai sao?
P: Anh có biết bình thường người ta trêu chọc cái chướng ngại vật này em đã mệt mỏi và khó chịu lắm rồi không???
Tại sao anh cứ nói về nó suốt như vậy? Anh thèm lắm sao?!
EM: Ừ!
Phượng trố mắt nhìn em lôm lôm như kẻ lạ từ đâu đến trông ăn mặc kì dị lắm hay sao ấy...
Và....
(Còn nữa!)