12 Chòm Sao Và Tình Yêu Thời Học Sinh

Chương 29: 29: Game Over​




Chap 29: Game over​

Cùng lúc đó, ở một nơi khác rất là xa chỗ cắm lều của các sao, Thiên Bình đang trong một trạng thái cực kì hoảng sợ.

Cô không dám nhìn thẳng vào mặt hắn, gương mặt đầy vết sẹo ấy…nó làm cho cô cảm thấy rất rất là sợ.

Tên ấy vẫn lôi cô đi mãi…một cách đầy thô bạo.

Nhưng Thiên Bình cũng không cách nào khác là phải phục tùng mà đi theo hắn.

Nhưng cô miễn cưỡng, cô uất ức.

Cô - đã nhiều lần có ý định chạy trốn nhưng biết rằng với sức lực của mình cũng không thể chạy được bao xa cả, cộng với việc đã nhiều ngày chưa được lót bụng, Thiên Bình đáng lí ra đã ngất xỉu từ lâu rồi.

Mặt Xẹo lôi cô đến một gốc cây to, rồi ép cô vào đó.

Cô không dám nhìn hắn nữa, hắn…thật là kinh tởm!

Như đọc được ý nghĩ của cô, Mặt Xẹo hung hăng nắm hai vai của cô, rồi nhìn cô bằng một ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

-Nhìn thẳng vào mắt ta!-Hắn ra lệnh.

Thiên Bình miễn cưỡng ngẩng mặt lên, nhìn hắn…Ánh mặt trăng chiếu vào gương mặt ấy…làm cho nó đã đáng sợ nay lại càng đáng sợ hơn nữa.

-Thật ra ông muốn gì?- Bình Nhi run giọng hỏi.

-Ta - muốn - cô!

**************​

Ma kết kéo Xử Nữ tới xa xa bờ suối, cả hai ngồi xuống cạnh nhau.

Im lặng một hồi, cuối cùng, Xử Nữ là người lên tiếng trước:

-Anh gọi tôi ra đây có chuyện gì?

Ngay cả lời nói và thái độ xưng hộ cũng trở nên xa cách hơn lúc trước.

Ma Kết nhìn Xử Nữ bằng một ánh mắt đượm buồn, làm cho cô cảm thấy cũng buồn theo anh.

Thế rồi, Kết nói với cô:

-Tớ…lúc trước, tớ và cậu đã từng quen nhau…

-Có sao? Tôi và anh từng quen nhau à?-Xử tỏ rõ thái độ ngạc nhiên, cô xoe mắt nhìn anh.

Ma Kết cười, bảo:

-Ừm, ban đầu khi mới vào niên học, cậu hình như rất là ghét tớ.

Lúc đó, cậu muốn làm lớp trưởng nhưng cuối cùng chỉ là lớp phó mà thôi bởi vì chức lớp trưởng cô đã giao cho tớ rồi…

Ma Kết đang nói giữa câu, bỗng, Xử Nữ tức giận, quay qua anh, nghiến răng trèo trẹo:

-Tôi không biết cô gì gì đó mà anh nói là ai, nhưng tôi không hiểu nổi tại sao cô ấy lại cho anh làm lớp trưởng.

Tôi thì có điểm nào thua anh chứ! Từ khi học mẫu giáo tới giờ tôi luôn làm lớp trưởng mà! Nhưng…tại sao tôi lại biết chuyện này vậy?-Xử hỏi.

Như có một tia hi vọng đang bừng sáng, Ma Kết vừa vui mừng vừa ngạc nhiên quay qua cô, cầm tay cô và hồ hởi nói:

-Cậu gần nhớ ra rồi đấy! Cậu hãy cố nhớ lại xem, chuyện…

-Khoan đã - Xử Nữ rút tay mình ra khỏi anh - Anh đừng có ép tôi, đầu tôi hiện giờ đau lắm, tôi không có nhớ gì đâu, đừng ép tôi!-Cô nói, đứng dậy rồi chạy về lều của mình.

Cô nói là thật mà! Đầu cô đau như búa bổ nhưng cô lại không biết vì sao dầu cô lại đau như vậy nữa.

Cô thắc mắc lắm vì sao người con trai lúc nãy lại mang đến cho cô cảm giác thân quen mà an toàn.

Tại sao lúc cô vừa tỉnh dậy thì đã nhắc tới cái tên “Ma Kết” đầu tiên.

Và điều quan trọng: Có thật là trước đây, cô và anh đã từng quen nhau?

-Hơ…anh…

Xử Nữ quay lại ngạc nhiên nhìn Ma Kết bị một người đàn ông kề dao sát vào cổ.

Ông ta…là người mà cô đã gặp qua trong hang động mà! Tại sao ông ta lại xuất hiện ở đây?

-Mau dẫn ta đến chỗ các bạn cô, nếu không thì ta sẽ giết chết tên này!

-Tôi…không biết.

Xử Nữ lắc đầu, lại nhìn cả hai với một ánh mắt hoang mang.

Mặt Xẹo nhận ra ánh mắt ấy: Ánh mắt trộn lẫn giữa những nổi lo âu, sự sợ hãi và cả ngạc nhiên.

Ông ta cười thích thú, kề sát con dao vào cổ Ma Kết.

“Chết thật, mình lại không biết võ”

Ma Kết nghĩ thầm trong bụng.

Anh biết, một khi đã rơi vào tay tên này thì sớm muộn gì cũng chết thôi.

Anh chết thì không sao chứ Xử Nữ thì không được phép chết! Ma Kết động đậy tay, cố gắng ra ám hiệu cho Xử Nữ “Chạy đi”.

Và thật may cho anh là Xử Nữ cho dù bị mất trí nhớ nhưng vẫn còn thông minh.

Cô nhanh chóng hiểu ý anh, nhưng…bản thân cô lại không muốn.

Không hiểu vì sao mà Xử có ý nghĩ muốn cứu anh…cho dù phải hi sinh hết tất cả những người khác.

-Tôi biết!-Xử nói với Mặt Xẹo.

Hắn ta hài lòng lấy dao ra, nhưng vẫn kẹp chặt tay Ma Kết lại phòng khi anh có ý định bỏ trốn.

Theo chân Xử Nữ, hắn - Mặt Xẹo địu Ma Kết đi từng bước như một tù nhân.

Riêng Ma Kết trong lòng phức tạp: Vừa vui vì Xử Nữ muốn cứu anh lại vừa buồn cho các bạn của mình, hi vọng họ có cảnh giác…

“Mà khoan đã, một mình Mặt Xẹo thì làm được cái gì chứ.

Ha ha”

Kết ta cười thầm trong bụng với ý nghĩ của mình, nhưng…niềm vui ấy còn chưa tồn tại được bao lâu thì bao nhiêu là du côn ập đến từ phía sau.

Mặt Xẹo dùng một tay ngoắc chúng lại phí mình, rồi bảo hai tên giữ Ma Kết, còn hắn thì đi sau lưng Xử Nữ.

Haizz, thật làm cho người ta cụt hứng à!

Xử Nữ dẫn Mặt Xẹo tới lều của các sao, trong lòng cô bỗng dấy lên một cảm giác tội lỗi nhưng…biết làm sao được, cô chỉ muốn cứu người con trai ấy thôi.

“Pằng pằng”

Hai tiếng súng nổ vang trời đánh thức các sao dậy.

Bên lều nữ, các cô gái của chúng ta đang rất hoảng hốt khi nghe tiếng súng nổ.

Họ đã dự đoán được chuyện này, chỉ là…không ngờ rằng tên ấy, hắn lại đến nhanh như thế.

Bạch Dương vơ vội cây súng mà cô lấy được từ bọn du côn.

Khoác áo vào, cô quay lại nói với ba người bạn của mình:

-Các cậu ở lại đây đi, để tớ ra đó coi sao!

-Tớ đi nữa!-Một âm vang nhẹ nhàng vang lên, Bạch quay lại, mỉm cười với nhà bác học trẻ tuổi - tớ có thể tấn công bằng cái này - Cô nói rồi giơ hai lọ hóa chất lên.

-Được, vậy…còn Cự Giải và Song Ngư, hai cậu không biết võ lại không có vũ khí, hay là hai cậu cứ ở lại đây đi.

Có gì tớ và Bảo Bình sẽ quay lại thông báo.

Cua và Cá nghe tới đó liền buông nhau ra (ôm từ lúc nào vậy?), mắt rưng rưng nhìn Cừu và Lọ:

-Tụi tớ sợ lắm…nhưng, tụi này cũng không thể bỏ mặc các bạn của mình được.

-Vậy tất cả chúng ta cùng đi!

Bảo Bình nói, rồi cả bốn người bước ra khỏi lều, cùng chứng kiến cảnh các sao nam bị trói, Ma Kết bị hai tên khống chế và còn Xử Nữ đang đứng bên cạnh tên đầu sỏ Mặt Xẹo, hắn hình như đang nói gì với cô nàng, sau đó gọi thêm hai tên đến trói cô lại.

Xử lúc bấy giờ khóc lóc rất là thương tâm.

Cả bốn người nhìn thẳng vào hắn, còn hắn thì cười ngạo nghễ.

-Cười cái gì mà cười, ông bị điên hay gì mà cười suốt ngày vậy?-Bạch Dương bực bội nói.

Lập tức, Mặt Xẹo chuyển sự chú ý vào cô - cô gái mạnh nhất trong các sao nữ.

-Bắt con nhỏ đó đi!-Hắn ra lệnh.

Mấy tên du côn nhanh chóng thi hành mệnh lệnh.

Một vài tên bước tới gần cô.

Bạch Dương cảnh giác với bọn chúng, rồi giơ chân lên cước một đòn karate hạ gục một lúc cả bốn tên.

Mấy tên còn lại thấy thế thì có bẻ hơi sợ sệt, chúng quay đầu lại với Mặt Xẹo, nhìn hắn ta như xin cầu cứu “ Đại ca ơi, cứu em với!”

Mặt Xẹo thở dài thườn thượt với cái đám ăn hại của mình.

Hắn ra lệnh cho thêm hai chục tên nữa xông lên.

Số lượng bỗn tăng lên gấp nhiều lần so với trước, làm cho Bạch Dương cũng không thể nào xoay sở kịp, bây giờ chỉ còn cách là…Bảo Bình xuất chiêu!

Cô nàng Bảo Bảo xông lên phái trước, nở nụ cười ác quỷ với những lọ hoa chất trong tay.

Cô mở nắp lọ ra, rồi tạt một đường vào bọn chúng.

Thuốc có hiệu quả tức thì, khi những tên ấy chưa kịp làm gì đã lăn đùng ra đất, ngất xỉu.

-Hi hi hi, cậu lợi hại thật đó Bảo Bình!-Bạch Dương quay qua cô, cười toe toét, ngay cả Song Tử đang bị thương mà cũng cười tự hào với mọi người “bạn gái tôi đó” - Mà cậu còn nữa không?

-Còn? Ý cậu là hóa chất hả?

Gật đầu.

-Hi…hết rồi, sorry nha!-Bảo Bình gãi gãi đầu, làm cho cả bọn cảm thấy như đang có một cục đá to tướng đè lên đầu mình vậy.

Thật là chịu hết nổi!

-Ha ha ha, bây giờ hết cách rồi phải không?-Hắn mỉa mai cô cùng các sao, ai nấy đều vừa lo lại vừa sợ, mồ hôi rịn ướt đẫm cả áo.

-Chưa chắc!

Cừu cười nửa miệng, cây súng từ trong túi áo cô dần dần xuất hiện, giơ thẳng vào Mặt Xẹo.

Đúng vậy, hắn cho dù bị cừu uy hiếp, nhưng vẫn bình thản như không…Hắn…định giở trò gì nữa đây?

Mặt Xẹo cười ha hả rồi giơ súng chĩa vào đầu Ma Kết - Nếu cô dám động đậy, ta sẽ làm gì…cô biết mà phải không?

Không đợi hắn nói thêm câu nào nữa, Bạch Dương buông thỏng hai tay, thả cây súng xuống đất.

“Pằng”

Cây súng vẫn nhắm vào đầu Ma Kết, bắn một phát nhưng…đích đến của nó không phả đầu Ma Kết, nhưng mà là ngực trái của anh - là nơi quyết định sự sống của con người.

Máu văng tung tóe, bắn vào mặt anh đỏ tươi.

Các sao hoảng hốt quay qua sang Ma Kết.

-Này, rõ ràng ông nói…

-Ta nói đâu có nghĩa là ta sẽ giữ lời!

-Ông…-Các sao căm giận nhìn hắn.

Thật là đáng ghét, bỉ ổi, vô liêm sĩ, hạ lưu.

Các sao nam thì bị trói, còn các sao nữ thì bất lực.

Họ chỉ có thể đứng nhìn mà không thể làm gì được.

Xử Nữ lúc này nhìn Ma Kết với một ánh mắt phức tạp, cô cảm giác đầu mình lại lên cơn đau, nhưng vẫn cố nhìn cho rõ gương mặt của anh: Gương mặt vừa xanh xao vừa trắng bệch, lại bị đẫm máu, máu văng lên mặt anh, xung quanh khu vực của đôi mắt tạo thành một hình thù…như…một chiếc mặt nạ…

Máu…

Mặt nạ…

-Xử Nữ, tớ không thể giữ lời hứa với cậu được nữa rồi!-Ma Kết quay qua nói với cô băng một giọng yếu ớt.

Xử Nữ mở to mắt ra, nhìn anh…

…Tớ không thể giữ lời hứa với cậu được nữa…

…Cậu định trù ẻo tớ à…

…Sao tên đó lại làm lớp trưởng chứ…

…Tớ yêu cậu, Xử Nữ…

Cô thờ người ra, mọi thứ dần tái hiện trong đầu cô như một thước phim được tua nhanh.

Cô nhớ rồi, cô đã nhớ lại tất cả rồi! Ma Kết…

…Nhưng, vừa lúc cô đã nhớ lại mọi chuyện, thì anh cũng không còn sống được bao lâu nữa…

-Ma Kết!-Xử Nữ vùng vẫy trong tuyệt vọng, nhìn gương mặt đang càng ngày càng biến sắc của anh.

“Không thể như vậy…không thể…”

-Mặt Xẹo, ông quá đáng lắm, ta sẽ liều chết với ông!-Một giọng nói vang lên giữa khoảnh khắc im lặng ấy.

Hắn giật mình, nhìn qua chỗ các sao nam.

-T…tụi bây được mở trói từ khi nào vậy?

Hắn khá là ngạc nhiên khi nhìn thấy toàn bộ dây trói đã được mở ra hết, Mặt Xẹo từ từ quay lại phía Cự Giải, nhìn lấy đống dây nhở trên tay cô rồi nhìn thẳng vào cô.

-Bắt hết bọn nó lại, nhất là con nhỏ tóc hồng!-Hắn hô lớn.

Lập tức, tất cả bọn du côn ở phía sau cùng xông lên, tấn công các sao, mà tập trung nhất là vào Cự Giải.

Giải Nhi sợ lắm, cô nghĩ mình đã làm một việc vừa đúng đắn, vừa ngu ngốc khi cởi trói cho các bạn.

Thảm rồi! Cái tên ấy bây giờ càng ghét cô đến tận xương tủy.

Cua đứng như trời trồng khi một tên đang xông tới, chuẩn bị đánh vào cô.

Cô lấy hai tay bịt chặt mắt mình lại.

“Hu…oa”

“Rắc”

Một tiếng gãy vang lên…

Là cô bị gãy xương rồi sao…nhưng sao lại không thấy đau nhỉ?

Lập tức, Cự Giải mở mắt ra và thấy người đã chắn đòn tấn công ấy cho cô.

Thiên Yết đang đứng trước mặt cô, bẽ gãy tay một tên côn đồ.

Trong khi đó, các sao khác cũng chia ra để bảo vệ cho các sao nữ: Song Tử bảo vệ Bảo Bình.

Sư Tử bảo vệ Song Ngư.

Nhân Mã và Bcạh Dương phối hợp với nhau rất ăn ý.

Riêng Kim Ngưu không biết làm gì thì liền chạy tới xem tình hình vết thương của Ma Kết.

Xem ra khá là nghiêm trọng đây.

Cô nàng Xử lúc bấy giờ ngồi cạnh Ma Kết khóc nức nở.

-Ma Kết, tớ nhớ ra rồi, cậu mau tỉnh dậy đi…mau tỉnh dậy mà nhìn tớ đây này! Ma Kết!!!...

-Cậu khóc cũng vô dụng thôi! Ma Kết hiện giờ thiếu máu rất trầm trọng, cần phải đưa cậu ấy đến bệnh viện gấp!-Ngưu khuyên bảo cô.

Anh thở dài.

Một khi còn chưa hạ được Mặt Xẹo, thì làm sao có thể rởi khỏi đây, có thể đưa Ma Kết tới bệnh viện được.

Trở lại với các sao nam.

Họ lúc này đã bắt đầu đuối sức, không còn khả năng bảo vệ các sao nữ nữa.

Nhưng không chỉ họ, mà cả những tên thuộc hạ của Mặt Xẹo cũng bị đánh gần hết, cả hai bên đều bị thương, ngã lăn ra đất.

Bạch Dương, Bảo Bình và Cự Giải bị ba tên trói lại.

Kim Ngưu, Ma Kết và Xử Nữ cũng không may mắn hơn là bao.

Hai bên bây giờ ngang tài ngang sức, chỉ còn hai người đứng vững trên mặt đất mà không bị thương tích gì thôi, đó là: Mặt Xẹo vs Song Ngư.

Một trận đấu kịch liệt, một chọi một…

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Ngư Ngư.

Song Ngư - với một ánh mắt đầy sợ hãi, run rẩy hết nhìn mọi người rồi lại nhìn Mặt Xẹo.

-Kết thúc hắn đi Song Ngư!-Bạch Dương hét lên.

-Phải đó, hạ hắn tiêu tùng luôn đi!-Song Tử cũng không kém.

-…”Ực”…nh…nhưng…tớ…phải…phải…làm sao?-Song Ngư sợ tới mức nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp, cô hỏi lại các bạn của mình, nhìn qua Sư Tử đang cố gắng thoát khỏi sự khống chế để chạy lại với cô - Tớ đâu có súng đâu?-Cô nói tiếp.

“Lạch cạch”

Một cây súng rơi lạch cạch xuống chân cô.

Song Ngư ngạc nhiên nhìn Mặt Xẹo, hắn…đang cười nhạo báng cô.

-Ta cũng muốn đấu một trận một chọi một với cô…Ha…ha…để xem, cô có bản lĩnh tới đâu.-Hắn nói, nhưng trong lòng thì đã nắm chắc phần thắng.

Song Ngư cúi xuống nhạt cây súng lên, nuốt nước bọt cái ực.

Cô run rẩy đưa súng ra phía trước, trong đầu cầu xin “thần linh ơi, thần linh hỡi, hãy cho con được sống qua trận này”.

Quả thật là cô rất sợ, từ trước đến giờ, cô có bao giờ đụng vào mấy thứ vũ khí này đâu mà biết dùng.

Tại sao không phải là Bạch Dương hay Thiên Yết mà lại là cô chứ!

Lúc bấy giờ, Ngư ví mình lúc này cũng giống như Nobita đấu tay đôi với Jaien vậy! Thua chắc rồi…nhưng vẫn cứ phải làm…

Ba…

Hai…

Một…

“Pằng pằng”

Hai tiếng súng nổ vang lên cùng một lúc làm cho người ta cũng khó lòng mà phân biệt được ai bắn trước ai bắn sau nữa.

Sau làn khói bụi mịt mờ…là một bóng người ngã xuống.

Xui xẻo thật, người ấy…chính là cô…

-Song Ngư!!!-Các sao hét lên sợ hãi.

Song Ngư đã…rồi sao?

-Tớ không sao, tớ chỉ là sợ quá nên ngã xuống thôi!-Ngư mỉm cười.

“Xỉu”

-Vậy có nghĩa là…

Đúng vậy, từ phía bên kia làn khói, Mặt Xẹo buông súng, quỳ sụp xuống đất, rồi ngã hẳn ra…

-Yeahh, chúng ta thắng rồi, hoan hô, Song Ngư muôn năm!

Các sao ngay lập tức reo hò lên phấn khích.

Mây tên côn đồ thấy đại ca mình bi thảm, liền sợ hãi vứt súng chạy lấy người.

Mọi người tụ tập lại quanh Ngư, cùng vui mừng chiến thắng với cô.

Sư Tử đột ngột nắm tay cô, mỉm cười - Cậu giỏi lắm!-Anh khen cô, làm cho Cá nhà ta đỏ mặt hết cả lên.

Bỗng, một âm vang trầm đục vang lên cắt ngang bầu không khí vui vẻ đó…chính là…

-Anh…ta xin lỗi, ta…tới tễ một bước rồi!

Vâng, đó chính là Yao.

Các sao quay mặt lại trông thấy Yao và Thiên Bình đang đứng đối diện.

-Các người dám giết anh ta!-Yao phẫn nộ nói, rồi nhanh như cắt siết chặt lấy cổ Thiên Bình - Các người phải đền mạng!

End chap 29​.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.