- Tôi nói này, chúng ta thật có duyên phận _ Sư Tử nhìn cô nàng đứng ngây ngốc trước cửa vô cùng đắc ý.
- Tại sao ??!! Không thể nào !!_ Bạch Dương ôm đầu, cô thật sự phải chung đụng với cậu ta trong một tuần này sao, nhìn nụ cười biếи ŧɦái kia, cô thật sự muốn cuốn gói đi về.
- Ngạc nhiên quá phải không ?_Sư Tử chưa đợi Bạch Dương phản ứng liền kéo tay cô nàng vào trong sau đó đóng sầm cửa lại.
- Cậu định làm gì tôi ?_ Bạch Dương ánh mắt đầy cảnh giác nhìn chằm chằm vào nụ cười gian tà của tên kia, tay không tự chủ siết chặt cổ áo.
Sư Tử nhìn khinh bỉ, làm như cậu ta định ăn thịt cô không bằng, cô có thể cười cười nói nói với thằng khác thế nhưng tại sao đối với cậu lại thậm tệ như vậy ,là do cậu chưa đủ tốt ?
- Nhìn lại cô đi, mông không có, ngực thì lép, bụng thì đầy mỡ, cằm hai nọng, gu của tôi không mặn như vậy.
Bạch Dương nghe từng câu nói đả kích như khoan vào tim cô, ngay lập tức rút dép phi vào bản mặt gợi đòn kia.
Vèo ! Sư Tử nghiêng đầu, tránh thoát được quả " dép tông thần chưởng", nhếch miệng cười.
- Chào hỏi bạn cùng phòng của mình bằng cách này sao ?
- Tôi còn muốn nó đặc sắc hơn nhiều, chỉ tiếc là không có khẩu súng nào ở đây,không thì tôi bắn vỡ mồm cậu.
Bạch Dương nghiến răng nghiến lợi, cô nhất định phải đi tìm đứa nào đó đổi phòng, một tuần du ngoạn của cô, không thể để tên này làm ảnh hưởng tâm trạng được.
- Con gái gì mà bạo lực quá vậy !
Sư Tử nhăn nhó, chưa bao giờ cậu được chiêm ngưỡng hình tượng dịu dàng trên người cô ta, mà có lẽ cũng không có khả năng.
- Là ai dạy tôi bắn súng, nhảy dù, đua xe hả ?
Nói cái gì vậy chứ, gia nhập tổ chức của cậu ta, có thành phần nào không khủng bố, có nhân tố nào không bạo lực.
- Thôi nào đừng nóng, mau thu dọn đồ đạc của cô một chút đi lát còn đi ăn cơm_Sư Tử đành hạ mình giảng hòa, đôi co với cô chỉ có bất lợi
- Cậu sắp xếp đồ xong chưa ?
Bạch Dương nhìn một lượt đống đồ đạc đã xếp gọn vào tủ của cậu ta, xem ra hắn đến đây cũng được một lúc rồi.
- Rồi !_ Sư Tử lập tức trả lời, chân cậu dài nên đến đây sớm hơn cô 10"
- Vậy thì mau ra ngoài chơi để bản tiểu thư còn tắm rửa thay quần áo một chút_ Ở cùng phòng với một đứa con trai thật là bất tiện.
- Cứ thoải mái đi, tôi không thèm nhìn đâu_Sư Tử trùm chăn chơi game, hành động như một quân tử nhưng đôi mắt híp lên đầy gian tà đã nói lên tất cả.
- Đi ra ngoài, ai biết cậu có giở thói háo sắc nhân lúc tôi không để ý không _ Bạch Dương lật tung chăn cậu ta ra, xua đuổi cậu ta ra cửa, cái con người này không thể tin tưởng được, cô cũng nếm trải nhiều lần rồi.
- Bên ngoài lạnh lắm, mà tôi không có mang theo áo khoác_Sư Tử giả vờ tội nghiệp để mong được ở lại.
Bạch Dương quay vào trong, Sư Tử tưởng thuyết phục được cô nàng liền hí hửng đi vào nhưng một lát sau một cái áo khoác bông màu hường liền rơi trên tay cậu kèm theo giọng nói " quan tâm " của Bạch Dương.
- Ra ngoài mặc tạm vào đi, tôi cho mượn đấy.
----------
Nhân Mã mím môi ngồi im trên giường, bộ dáng như chuẩn bị sắp khóc mà không thể khóc khiến cho người ta cảm thấy thật tội nghiệp. Dù đã được Kim Ngưu hết mực che chở, thế nhưng dưới sự cưỡng ép kết hợp với bạo lực học đường của Song Ngư cô không thể không trở về phòng. Hu hu, cái số tôi sao lại khổ thế này.
- Lớp trưởng, nếu tớ nhớ không nhầm thì cậu ở phòng số 7 cơ mà.
Nhân Mã thật sự khóc ròng,đang cảm thấy may mắn vì cách rất xa cái phòng đó thế nhưng người tính vẫn không bằng trời tính.
- Làm sao ? Tôi đổi phòng cho bạn tôi đó, có vấn đề gì à ?
Hiểu Thiên đang ngồi trước bàn trang điểm bôi kem dưỡng da. Haizz, trời lạnh, da tay đều nẻ hết trơn rồi.
- Không...không vấn đề gì !_ Nhân Mã ngay lập tức im miệng, thật ra thì rất có vấn đề đấy.
Thứ nhất, cô không thể chịu nổi mùi nước hoa nồng nặc trên người cậu ta. Thứ hai, cậu ta đừng cố tỏ ra dễ thương nữa được không, cái bản mặt cậu ta không thích hợp đâu. Thứ ba, Nhân Mã cô dị ứng với trai...không thẳng. Mới lớp 10 vào lớp thấy cậu ta phong độ ngời ngời mà, từ khi nào thành ra như vậy.
- Nhân Mã à, son dưỡng này tôi mua hơn 3 triệu đó, có muốn dùng thử không ?_ Hiểu Thiên vô cùng tốt bụng chia sẻ mỹ phẩm hàng hiệu với bạn cùng phòng_ Ấy, sao lại khóc thế kia, ai bắt nạt cậu, nói cho tôi biết !
- Không, tôi là rất... rất xúc động, lần đầu tiên có người cho mình dùng son dưỡng, lại còn loại tốt như vậy_Nhân Mã lấy tay quẹt lung tung nước mắt trên mặt, cô thật sự bất đắc dĩ mới phải dối lòng mà.
- Khoan, bỏ cái tay cậu xuống !
-Hả ??_Mất công cô khóc thương tâm như vậy, cậu ta không thấy cảm động chút nào sao.
- Cậu có biết tay có hàng triệu triệu triệu vi khuẩn đang trú ngụ không, nếu như cậu sờ lên mặt, lập tức vi khuẩn từ tay sẽ truyền đến mặt rồi sau đó lũ vi khuẩn ấy sẽ trú ngụ trên lỗ chân lông tạo thành bã nhờn khiến cho da cậu mọc đầy mụn.....
Cô có nhầm không, chăm sóc da còn kĩ hơn cả cô nữa, bảo sao cái da mặt nhìn lúc nào cũng sáng láng thế kia.
- Nếu là mụn nhỏ thì tốt rồi, bôi kem trị mụn là hết nhưng nếu không cẩn thận sờ tay vào khiến vi khuẩn phát triển nhanh hơn tạo thành một bọc mụn to, khi vỡ ra sẽ khiến mủ chảy ra bên cạnh, lan nhanh ra chỗ khác khiến cái vùng đó chi chít mụn. Ài, còn chưa kể đến mụn đầu đen....
Hiểu Thiên tiếp tục lải nhải không ngừng về mụn, đúng chuyên môn của cậu, có ngồi nói cả ngày cũng không hết. Nhân Mã muốn ngắt lời cậu ta mà không được, không ngờ con bòi này ngoài chăm chỉ cày đề ra lại có hiểu biết rộng về skincare như vậy..
- Tôi nhớ rồi, nhớ rồi, sau này không dám chạm tay lên mặt nữa !!
Nếu thật sự mỗi ngày bị tra tấn bởi một bài giảng như thế này chắc cô chết mất.
- Ok! Buổi tối sẽ dạy cho cậu 500 bước skincare của tôi! Khuôn mặt con gái rất quan trọng, cần phải luôn được bảo dưỡng, chăm sóc để luôn có được một làn da đàn hồi, khỏe đẹp như tôi nè.
Lại còn 500 bước, tính hù chết cô sao. Không hiểu cậu ta có thể đào đâu ra 500 bước nữa.
- Tôi đói rồi, mau mau chuẩn bị rồi xuống ăn cơm thôi_ Nhân Mã bò xuống dường tính thoát khỏi căn phòng hắc ám này.
- Khoan, cậu lại định để mặt mộc ra ngoài sao ?
- Không thì thế nào ?_ Nhân Mã ngơ ngác hỏi, bình thường cô vẫn như vậy mà, cô thừa tự tin với nhan sắc rạng ngời ngời của mình.
- Lại đây tôi make up cho một chút, thời buổi này ai lại vác cái mặt mộc ra đường bao giờ đâu_ Hiểu Thiên kéo Nhân Mã ngồi trước bàn trang điểm.
- Chỉ có xuống ăn cơm thôi mà, không cần phiền phức như vậy.
Nhân Mã cô tính xuề xòa, đi chơi còn chả bôi nổi một chút son huống chi là xuống ăn một bữa cơm trưa.
- Con gái lúc nào phải đẹp , yên tâm đi, tôi sẽ làm cho cậu nhanh mà.
Nhân Mã vẫn là không tin tưởng lắm đem cái mặt mình giao phó cho " bàn tay vàng" phía trước, đến nước này cô còn có thể phản kháng được sao ?
----------
Cự Giải trở về phòng đã thấy Thiên Yết từ trong phòng tắm đi ra, đang đứng sấy tóc, cô ho khẽ một cái gây sự chú ý.
- Tôi vừa mới qua phòng của Xử Nữ.
Thiên Yết vẫn bình thản lấy máy sấy tóc, dường như không chút để tâm đến lời Cự Giải nhưng hai tai đã dựng lên nghe ngóng. Cự Giải nhắc đến Xử Nữ không đổi lại được một cái nhíu mi của cậu ta thì hừ lạnh, để cô xem cậu ta nghe đến câu tiếp theo thì còn bình tĩnh được bao lâu.
- Thật bất ngờ là nó lại cùng phòng với Ma Kết.
Lần này tiếng máy sấy ngưng bặt, cậu xoay người qua ánh mắt lạnh lẽo nhìn Cự Giải:
- Có chuyện gì không ?
- Cậu còn nhìn tôi bằng ánh mắt ấy thì đừng hòng nghe thêm một chút xíu tin tức gì_Cự Giải bĩu môi, định dùng ánh mắt sắc lạnh dọa cô ư, nằm mơ đi, cô đã quen nhờn với cái ánh mắt ấy từ Ma Kết rồi.
Thiên Yết thu hồi lại biểu cảm của mình, ngồi xuống giường cầm quyển sách lên đọc. Cự Giải lại tiếp tục chọc ngoáy.
- Lúc tôi đến thấy cửa phòng khóa, tôi phải gọi mãi mới có người ra mở, chính là Ma Kết, cậu ta nhìn tôi với ánh mắt vô cùng khó chịu_ Cự Giải uống một ngụm nước nói tiếp_ Sau đó tôi bảo vào trong tìm Xử Nữ thì cậu ta mới miễn cưỡng cho tôi vào....
- Rồi sao nữa !_ Thiên Yết nhíu mày, bàn tay cầm quyển sách siết chặt.
-Tôi đi vào thấy Xử Nữ trùm chăn nằm trên giường, tôi bèn lật tung chăn ra thì thấy mặt cậu ta đỏ bừng, chắc chắn là hai người này đã xảy ra chuyện gì đó mờ ám....
Cự Giải cố tình thêm mắm dặm muối cho câu chuyện thêm phần kịch tính, sắp tới sẽ có kịch hay để xem rồi. Cô cười thầm nhìn ai kia gân xanh đã nổi đầy trên tay rồi, hay lắm, chuẩn bị màn đánh ghen đi, tốt nhất là thay tôi đấm cho Ma Kết một trận.
- Cô nghĩ nhiều rồi, bọn họ có thể làm gì được chứ !_ Thiên Yết bình thản nói với Cự Giải, cũng là tự an ủi lòng mình.
- Ai ui, vậy là cậu không biết rồi, cô nam quả nữ ở chung một phòng, lại còn đến một tuần, nếu cậu không có phòng bị thì cứ chờ xem tình cảm của bọn họ phát triển đến mức nào nhé_ Cự Giải kích thêm phát nữa, mặc dù thấy trò mình làm hơi hèn hạ nhưng mà....vui vl.
- Cậu...là bạn thân Xử Nữ chắc là có thể tiếp xúc với cô ấy nhiều nhất, cậu chú ý động tĩnh hai người đó hộ tôi_Thiên Yết ra vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng đã vã đến mức nào, đúng như Cự Giải nói nếu cậu không phòng bị e là....
- Việc này dễ thôi nhưng chẳng lẽ tôi lại làm không công cho cậu à ?
- Thế cậu muốn gì ?_ Con cờ trước mắt này rất có tác dụng, cậu phải mua chuộc cô ta làʍ ŧìиɦ báo cho mình.
- Dạo này giá mì tôm tăng đến 3 ngàn rưỡi đó !
- Tiền đây, thích gì cứ mua .
- Tôi rất thích những người thẳng thắn như cậu, hy vọng hợp tác vui vẻ_ Cự Giải nhảy cẫng lên suиɠ sướиɠ khi nhìn thấy tờ tiền mệnh giá nhất trước mắt, không tranh thủ kiếm tiền thì cô đâu còn là Cự Giải nữa.
- Tôi không hy vọng nhiều, chỉ hy vọng cậu nhớ giữ lời_ Nếu chỉ dùng tiền giải quyết thì quá đơn giản, cậu còn sợ cô ta đòi hỏi gì cao lắm.
- Không thành vấn đề, từ bây giờ có tôi về phe cậu rồi còn không lo cưa được crush sao.
Cự Giải nhanh chóng cất tiền vào ví, đào tiền từ con hàng này dễ như trở bàn tay, từ nay Cự Giải cô giàu to.