Chương 101: Yên Bình Trước Giông Tố
CHƯƠNG 101: YÊN BÌNH TRƯỚC GIÔNG TỐ
Người nói vô tình người nghe cố ý, câu nói này đúng lúc nhắc nhở Đoàn Trí Thiên.
Đúng vậy, đã không thể tìm được điểm đột phá từ chỗ của Lục Hi, vậy có thể khiến cho người thân của Lục Hi đến xen vào, có thể Lục Hi không quan tâm đến danh dự, nhưng gia đình của anh ta thì sao chứ?
Chắc chắn sẽ không cho phép anh ta không chút kiêng dè mà bảo vệ một người phụ nữ đã li hôn.
Trên mặt Đoàn Trí Thiên lộ ra nụ cười xảo trá, anh ta đặt mông ngồi đến bên cạnh Thiệu Mộc Giai, ôm lấy vòng eo yếu đuối nhỏ nhắn không xương của người phụ nữ: “Mộc Giai, em thật thông minh, sao anh lại không nghĩ đến điều này chứ!? Đúng vậy, nếu Lục Hi đã để lộ tất cả ra ngoài như vậy, chúng ta cũng không ngại làm chuyện này ầm ĩ lên một chút, tất nhiên sẽ có người ra mặt ngăn cản!”
Đến lúc đó nhà họ Lệ đấu tranh nội bộ, nào còn có thời gian đi lo chuyện của Thẩm Dĩnh chứ?
Đoàn Trí Thiên cứ như biết một bí mật động trời gì vậy, đáy mắt tràn đầy vội vã muốn làm ngay, Thiệu Mộc Giai bị anh ta ôm, lần đầu tiên trong lòng sinh ra ý nghĩ khác thường, có hơi... bài xích dựa sát vào anh ta.
Nghĩ đến Thẩm Dĩnh sẽ được Lục Hi ôm vào trong ngực thế này, cô ta bèn không ngăn được ghen tức lan tràn khắp lòng mình.
Đoàn Trí Thiên là một người tham lam, mấy ngày nay bận rộn đánh cược với Lục Hi, giả tạo tin tức, căn bản không có thời gian đi ra ngoài giải trí, lúc này ham muốn trong cơ thể hoàn toàn bộc phát.
Anh ta vội vàng hôn lên bờ môi của Thiệu Mộc Giai, không có một chút dịu dàng nào, trực tiếp cạy mở hai hàm răng cô ta ra, tham lam tiến vào, không có chút nào coi chuyện này là một chuyện rất tươi đẹp vui vẻ làm, mà chỉ có vội vã và phát tiết vô hạn.
Mặc dù trong lòng Thiệu Mộc Giai có chút không bằng lòng, nhưng cũng không đẩy anh ta ra, thậm chí có chút phối hợp đón nhận nụ hôn của anh ta, dù sao toàn bộ cuộc sống bây giờ của cô ta đều dựa vào nhà họ Đoàn.
Cảm nhận được bàn tay của người đàn ông chui vào trong quần mình, người phụ nữ yêu kiều thở dốc một tiếng: “Thiên...”
“Mộc Giai, em thật đẹp!”
Thiệu Mộc Giai nghe giọng nói nhiễm đầy say mê và tình dục của anh ta, không những không có có chút động lòng nào mà còn cảm thấy hơi buồn nôn, bị động phối hợp với anh ta: “Thiên...”
Hai người cứ như vậy không kiêng nể gì mà làm ở trong văn phòng, không hề giấu diếm, phòng thư ký chỉ cách một cách cửa, nghe thấy cánh cửa bên kia không ngừng truyền đến âm thanh yêu kiều phóng đãng, ghét bỏ thi nhau nhìn sang phía khác.
Không chỉ một lần Đoàn Trí Thiên làm việc này trong giờ làm việc, làm cấp dưới, quả thật xấu hổ, trong lòng các cô, Đoàn Trí Thiên không chỉ là cấp trên, mà còn là một người rất bỉ ổi.
Trong đó có một thư ký Tiểu Lưu từng bị anh ta quấy rối, chỉ có điều vì công việc lương cao này mà nhẫn nhịn, nhưng trong lòng khinh bỉ đến mức nào, chỉ có cô ta mới biết.
Bây giờ mắt thấy Bác Vũ vì các loại tin tức tiêu cực, tình hình công ty lúc lên lúc xuống, rốt cuộc Tiểu Lưu không nhịn nổi nữa rồi, nói với một đồng nghiệp có quan hệ tốt ở bên cạnh: “Tôi chuẩn bị từ chức.”
“Hả? Sao đột ngột vậy?”
Tiểu Lưu có ý riêng mà liếc mắt nhìn về phía cửa văn phòng, vẻ mặt khinh thường: “Không đột ngột, tôi đã nhịn rất lâu rồi.”
Đồng nghiệp kia cũng chỉ thở dài một tiếng, đúng vậy, ai mà không nhẫn nhịn chứ, có một tên cấp trên như vậy, thật sự xui xẻo, không phải nể mặt tiền lương, ai lại làm việc với Đoàn Trí Thiên chứ?
Mà Đoàn Trí Thiên đang rất kịch liệt với Thiệu Mộc Giai ở trong phòng làm việc, không hề nhận ra tâm tư của nhân viên, vẫn luôn làm theo ý mình, đắm chìm trong ảo tưởng đạp đổ được Lục Hi và Thẩm Dĩnh.
...
Ngày đầu tiên quan hệ của hai người bị lộ ra ánh sáng, cuối cùng Thẩm Dĩnh cũng chịu đựng được tất cả những ánh mắt chăm chú của mọi người, thuận lợi tan làm.
Điều đáng vui vẻ là, trước đó tất cả mọi người bôi nhọ cô, đều không còn kiêu ngạo như trước kia nữa, không quan tâm trong lòng bọn họ nghĩ thế nào, ít nhất kiêng kỵ quan hệ giữa cô và Lục Hi mà không dám biểu lộ ra mặt.
Buổi chiều khi đi photo tài liệu, nửa đường chạm mặt Nhậm Mai Phi và cả Tiểu Vy mà trước đó cố tình va vào cô ở quán café, hai người nhìn thấy cô đều lộ ra vẻ quái dị, có một loại cảm giác là rất căng thẳng xấu hổ nhưng lại tỏ ra bản thân rất mạnh mẽ.
Thẩm Dĩnh cũng không muốn xuất hiện cùng một chỗ với bọn họ, nghiêng người đi đến trước máy photo, đặt tài liệu gốc vào dưới máy.
Hai người đứng sau lưng cô không động đậy, nhìn nhau, Nhậm Mai Phi mở miệng: “Thẩm Dĩnh, tôi biết trong lòng cô đang nghĩ gì, bây giờ cô nở mày nở mặt rồi, nhất định sẽ không bỏ qua cho hai người chúng tôi, cô đừng tưởng rằng ở bên tổng giám đốc Lục là có thể... cô véo tôi làm gì?”
Tiểu Vy vốn là muốn nhắc nhở cô ta đừng nói nữa, không ngờ Nhậm Mai Phi lại thẳng thắn hô lên như vậy, Tiểu Vy lúng túng nhìn về phía Thẩm Dĩnh, đáy mắt có chút e ngại.
Thẩm Dĩnh nhìn thấy, vốn còn có chút buồn phiền, bỗng nhiên trở nên thoải mái, thật ra mỗi người vào công ty đều muốn trở nên nổi bật, câu chuyện giữa những người phụ nữ không phải là cách ăn mặc trang điểm thì chính là tin đồn, quả thật trước đó danh tiếng của cô không tốt, Tiểu Vũ kết luận bừa như vậy là không đúng, nhưng trong này cũng có công lao của Nhậm Mai Phi, nên cũng không phải sai lầm gì lớn.
So với Nhậm Mai Phi, cô ta cũng không đáng giận đến vậy.
Thẩm Dĩnh thu lại ánh mắt, sắp xếp tài liệu photo: “Tôi không muốn thế nào cả, chỉ cần sau này cô không tìm phiền phức với tôi nữa, tôi cũng sẽ không nói gì.”
Cô vốn là chỉ muốn giải thích, nhưng nghe vào trong tai Nhậm Mai Phi lại là một loại khoe khoang, giống như là cô khai ân thả cho bọn họ một con đường sống vậy.
“Thẩm Dĩnh, cô không cần giả bộ như thế, cô là người thế nào trong lòng mọi người đều hiểu rõ...”
“Tôi là người thế nào?” Thẩm Dĩnh cắt ngang lời cô ta, ngước mắt nhìn về phía Nhậm Mai Phi, đôi mắt kia dịu dàng nhưng cũng mang theo sắc bén, có mấy phần giống với Lục Hi: “Cô chưa từng tiếp xúc riêng với tôi, bình thường cũng không gặp nhau nhiều, cô biết tôi sao? Hiểu tôi sao? Cô chỉ là không có chút trách nhiệm nào mà chửi bới tôi, nếu như tôi muốn so đo với cô, không cần chờ đến bây giờ, cô cho rằng mình có thể tiếp tục ngồi ở Hình Yên sao?”
Lời cô nói vô cùng mạnh mẽ, khiến cho Nhậm Mai Phi không thể phản bác lại.
Bởi vì đây là sự thật.
Tiểu Vy bỗng nhiên cúi đầu xuống, nghĩ đến trước đó mình làm ra đủ loại hành động, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng khó xử: “Xin lỗi...”
Mặc dù giọng nói của cô ta rất nhỏ, nhưng vẫn có thể nghe rõ.
Nhậm Mai Phi không tin nổi nhìn về phía cô ta: “Cô nói cái gì vậy!”
“Mai Phi, chúng ta đừng như vậy nữa, thật không tốt.” Thậm chí Tiểu Vy còn khuyên cô ta.
Nhậm Mai Phi không nghe lọt chữ nào, có một loại cảm giác bị phản bội, không hề nghĩ rằng chuyện mình làm mới là sai, buông tay kéo lấy tay cô ta ra, căm giận nói: “Cô... cô chính là gió chiều nào theo chiều nấy!”
Nói xong liền lập tức xoay người rời đi, dáng vẻ căm hận ngút trời, người không biết còn tưởng rằng Thẩm Dĩnh bắt nạt cô ta.
Phòng photo chỉ còn có hai người, Tiểu Vy vẫn giữ tư thế đứng tại chỗ vừa rồi không nhúc nhích.
Khó khăn im lặng được một lát, cuối cùng Thẩm Dĩnh kiềm chế những cảm xúc khó ưa trong lòng, đưa tay ra vỗ vào vai cô ta, dù sao trước đó có nhiều hiểu lầm như vậy, cô không nói lên lời những lời dễ nghe, chỉ thản nhiên để lại một câu: “Không sao.”
Tiểu Vy không thể tin được, bỗng nhiêng ngẩng đầu: “Cô, cô không trách tôi sao?”
Thẩm Dĩnh cười: “Đều đã qua rồi, cô căm ghét tôi cũng vì người mình thích.”
Một câu của cô nói trúng tâm sự trong lòng Tiểu Vy, khuôn mặt vốn hơi tái hợt lập tức nhiễm thêm vẻ xấu hổ đỏ ửng, cô ta mở to miệng, còn chưa lên tiếng đã bị Thẩm Dĩnh cắt đứt: “Cô yên tâm, tôi sẽ không nói gì cả, nếu thích thì cố gắng lên, chửi bới người khác cũng không khiến cô cao hơn người ta một bậc.”
Tiểu Vy cắn môi, mặc dù Thẩm Dĩnh cũng không hề biểu hiện gì là rất để ý, nhưng cô ta cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nhìn theo bóng lưng rời đi của Thẩm Dĩnh, cô ta bỗng nhiên vì sao Lục Hi và Dư Quyết Đông đều đối xử đặc biệt với cô ấy như vậy, vì cô ấy cũng là một người rất đặc biệt, rất ấm áp, rất chính trực, có những phẩm chất mà người trong xã hội này khó có được nhất.
Cô ấy và các cô căn bản là hai loại người khác nhau, có trái tim nhìn tưởng chừng rất yếu đuối nhưng lại vô cùng mạnh mẽ và rộng rãi.