1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi

Chương 516




Chương 515: Rốt cuộc USB ở đâu?

Đào Anh Thy cười khẩy, muốn moi tin từ tài xế tư? Thông cảm nhé, tôi đã mua chuộc tài xế rồi Ngay từ khi Đào Hải Trạch sắp đặt tài xế là cô đã biết chẳng tốt đẹp gì ngoài ý định giám sát cô nhưng không ngờ cô đã dụ tài xế đứng về phía mình Hiện tại, vụ việc rượu giả đã làm Tư Hải Minh tức giận vô cùng, để ông ta nghĩ cách vậy.

Vừa hay có thể kéo dài thời gian cho cô tìm USB.

Thiệt tình, Đào Hải Trạch có thể để nó ở đâu được nhỉ? Suy đi nghĩ lại, trong nhà thực sự không có nơi nào thuộc về không gian riêng tư của Đào Hải Trạch cơ mà nhỉ?

Nhất là sau khi ông ta bị bắt quả tang ngoại tình thì Xa Huệ Anh càng canh chừng chặt chế hơn.

AzTruyen.net

Chỉ còn ở công ty thôi? Không lẽ cô phải đến công ty để tìm.

Tiếng gõ cửa vang lên, không cần hỏi Đào Anh Thy cũng biết là ai.

Cô bước tới mở cửa, nép mình sau cánh cửa, mặt nhăn nhó: “Chuyện gì thế?” “Ba không ngờ rượu đấy lại là giả, hỏng hết cả kế hoạch” Đào Hải Trạch vô cùng tiếc nuối.

“Loại rượu tốt như thế có giả cũng là bình thường, không trách ông được. Nhưng vì rượu giả của ông mà giờ cả biệt thử Minh Uyển đang phải chịu áp lực. Ông phải biết rằng, Tư Hải Minh không tùy tiện ăn uống đồ người ngoài đem tặng, dù gì thì anh ta đáng giá như thế nên không thể không đề phòng người khác được, đúng không nào?”

“Phải phải phải! Chuyện là như thế đấy” Đào Hải Trạch tán đồng.

“Nếu như vì chai rượu giả của ông mà khiến cho sức khỏe của Tư Hải Minh có vấn đề thì cả nhà chúng ta sẽ xui xẻo lây!”

Đào Anh Thy không hề hù dọa ông ta: “Một khi Tư Hải Minh nổi cơn điên lên thì cả nhà này đừng hòng thoát” Đào Hải Trạch sợ hãi, ông ta không mảy may nghỉ ngờ lời của Đào Anh Thy.

Trước đó, hễ ông ta lên thành phố là Tư Hải Minh lại tặng quà hậu hĩnh.

Cả đời ông ta chẳng thế nào quên Chính mình đã trải nghiệm sự tàn bạo của Tư Hải Minh.

“Thế bây giờ phải làm thế nào?” Đào Hải Trạch hỏi.

“Làm sao tôi biết được? Tự ông làm hỏng chuyện cơ mà” “Không được, con phải làm thế nào để Tư Hải Minh giao mảnh đất đó cho ba càng nhanh càng tốt. Không thì không kịp mất.

“Nói đưa là đưa, ông tưởng dễ như mời người ta bữa cơm vậy à?” Đào Anh Thy đáp.

“Nếu mà dễ như thế thật thì ba tìm con làm gì?” Đào Hải Trạch bắt đầu thay đổi thái độ, không nhịn được giở giọng đe dọa. “Con không làm được thì nói thẳng, ba cũng sẽ không ép.”

Sẽ không ép tức là đang ép.

Đâu có chuyện Đào Anh Thy không hiểu ý? Cô bước chân trước thì chân sau Đào Hải Trạch sẽ công khai đoạn phim với tất cả mọi người ngay.

Nên đành phải nhẫn nhịn: “Ông vội cái gì? Có thế nào cũng phải đợi vài ngày cho anh ta nguôi giận đã thì mới nhắc được chứ? Giờ mà tôi nhắc đến chuyện đó chẳng phải là đưa mình vào tầm ngắm sao?”

Đào Hải Trạch nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới nói : “Anh Thy, chắc con là kiểu mẫu mà cậu †a thích đấy, nên mới yêu chiều con thế, chỉ cần con phục vụ cậu ta tốt thì chẳng phải sẽ dễ giải quyết hơn sao? Đôi khi đàn ông cũng cần được dỗ dành đấy”

Đào Anh Thy thấy ghê tởm với suy nghĩ của ông ta, bởi cô sực nhớ ra hành vi bẩn thỉu của Đào Hải Trạch trong phòng sách ngày hôm đó.

Giờ lại đưa ra cho cô ý tưởng này.

Không bàn đến việc có hiệu quả hay không, tóm lại cô sẽ không làm vậy vì Đào Hải Trạch.

Đào Anh Thy liếc thấy một người phụ nữ xuất hiện cách đó không xa, cô nhếch môi cười: “Hay là thế này, ông bảo Đào Sơ Tâm làm vậy đi, đàn ông thích cảm giác mới lạ mà? Không thì ông đã chẳng ra ngoài tìm, chẳng phải vì trong nhà cũ mèm rồi à? Lần sau có tìm thì đừng để ai đó nhà này biết được, phải giấu cho kĩ vào.”

Xa Huệ Anh đứng cách đó không xa nghe thấy, cau mặt tức giận.

“Đừng nói mấy chuyện không đâu. Sơ Tâm không có lòng dạ đó, con đi là thích hợp nhất, vả lại con đã đẻ cho Tư Hải Minh sáu đứa con rồi, chẳng có gì phải sợ cải” Đào Anh Thy cười hờ hững bải cứ đợi đi!” hế thì ông Nói xong cô dập cửa lại.

Những lời Đào Hải Trạch định nói mắc kẹt trong cổ họng.

Quay đầu lại thì thấy Xa Huê Anh đột ngột xuất hiện trước mặt, Đào Hải Trạch bỗng thấy chướng mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.