Chương 105: Không có quy định không thể là của người khác
Từ Uyển Nhan bị sặc vì không thể hiểu nổi, trên mặt đã hiện lên sự mất bình tĩnh nhưng cô ta lại không dám nổi giận. Dù sao thì đây cũng là đại thần mà cô ta tốn rất nhiều tiền để thuê nên không thể làm mất lòng.
Có người không hiểu nổi nhìn Lộ Tuấn châm chọc nói: “A chính là số một thế giới đã biết bao nhiêu người mạo danh anh ta rồi, anh nói đó là anh sao? Không có bằng chứng thì làm sao chúng tôi có thể tin anh? GS không có thời gian để đi nâng một kẻ lừa đảo”
Nó đây rồi! Trong lòng Lộ Tuấn có chút hưng phấn vì trong kịch bản có nói vê vấn đề này.
Anh ta vặn tóc mái, không ngờ trước được mà nhìn vào Hoắc Anh Tuấn.
Sự thật trước lúc anh ta đến đây thì anh ta không hề biết ai là Hoắc Anh Tuấn, có lẽ là do sư phụ đã nói cho anh ta biết rằng trong tất cả mọi người thì người cao nhất, đẹp trai nhất, oai phong nhất và hung dữ nhất chính là…Quả nhiên, khi anh ta vào phòng họp thì có thể thấy hào quang của tất cả mọi người cộng lại cũng không bằng người đàn ông đang ngôi ở vị trí chủ vị này.
Lộ Tuấn biết sư phụ đã từng có một kỳ nghỉ với anh ta nên khi nói chuyện với Hoắc Anh Tuấn anh ta không thể không dùng giọng điệu khiêu khích, anh ta nói với Hoắc Anh Tuấn đầy ẩn ý: “Tôi có phải là kẻ lừa đảo hay không thì chắc hẳn là anh có thể xác nhận. Đừng quên K là người phụ nữ mà tôi yêu thích nhất trong cuộc đời này chứ không phải là một trong số họ”
VietWriter
Sau khi nghe những lời này của Lộ Tuấn thì nhiệt độ xung quanh người Hoắc Anh Tuấn lập tức giảm xuống gần như muốn đóng băng.
Những nhân viên kỳ cựu của anh khi nhìn thấy biểu hiện của anh vào lúc này thay đổi đột ngột thì bọn họ biết đây là chuyện không tốt rồi!
Tổng giám đốc Hoắc lại muốn “giết người” rồi!
Nội tâm Hoắc Anh Tuấn quả thực giống như có cơn cuồng phong lướt qua, anh không ngờ rằng người chia sẻ tin tức cùng với Đường Hoa Nguyệt lâu đến như vậy thật sự là tên nhóc không đáng tin này! Anh ta còn dám ở trước mặt anh kêu gào nói Đường Hoa Nguyệt là người phụ nữ mà anh ta yêu nhất!
Đường! Hoa! Nguyệt!
Ở trong lòng anh đã sớm đem người phụ nữ khiến anh cảm thấy sỉ nhục đi xử tử một vạn lân rồi…Rốt cuộc cô có điểm mấu chốt hay không, Tần Dương, A…Rốt cuộc là cô ta dây dưa không rõ ràng với bao nhiêu người đàn ông rồi?!
Rõ ràng là không có đàn ông thì không sống được vậy mà còn giả bộ né tránh anh như né rắn!
Đôi mắt lạnh lẽo của Hoắc Anh Tuấn tràn đầy sát khí, mọi người đều không hiểu hai người đang đánh nhau vì cái gì nhưng nhìn thấy sắc mặt của tổng giám đốc Hoắc chợt thay đổi thì cho dù là kẻ ngốc cũng biết được lời nói của người thanh niên này đã chọc trúng tâm tư của tổng giám đốc Hoắc, xem ra anh ta thật sự là ai.
Trong công ty này không thiếu những người trong ban lãnh đạo cấp cao muốn lấy lòng Hoäc Trình Sơn nhưng muốn làm được điều đó thì trước tiên phải lấy lòng Từ Uyển Nhan, người mà Hoắc Trình Sơn coi trọng.
Biết vậy, một người đàn ông mở đầu vỗ tay để cố gắng giảng hòa: “Không thể nghi ngờ gì nữa, xem ra cậu thanh niên trẻ tuổi này chính là A! Là cô Từ đã lập công lao cho GS của chúng ta! Có sự tham gia của A thì không có gì phải sợ hãi nữa, chúng ta hãy cùng nhau võ tay cho cô Từ và A nào.
Tiếng vỗ tay thưa thớt vang lên, Hoắc Anh Tuấn không chịu nổi nữa liền lạnh lùng đứng lên nói: “Cuộc họp kết thúc”
Lộ Tuấn liếc mắt một cái rồi bĩu môi, đúng là nhàm chán mất. Còn tưởng rằng sẽ có một cuộc giằng co, may mà anh ta đã luyện tập rất lâu trước khi tới đây.
Nhưng ngay sau đó trợ lý của Hoắc Anh Tuấn mang theo hai vệ sĩ ngăn cản Lộ Tuấn: “Xin lỗi, anh chưa thể rời đi”
Mọi người bàn tán sôi nổi, vừa rồi nhìn dáng vẻ của tổng giám đốc Hoắc như muốn giết người và lúc này còn muốn ngăn cản không cho phép A rời đi, xem ra hai người này thật sự có thù! Vừa rồi hình như họ vẫn luôn nói về K…
Bọn họ cũng đã quan sát qua lễ ký kết giữa K và công ty Tân Á và họ không thể không thừa nhận rằng người phụ nữ kia quả thật là rất giống với người vợ đã mất nhiều năm trước của tổng giám đốc Hoắc.
A ~ ngẫm lại tin đồn giữa AK thì hình như mọi người đã hiểu ra điều gì đó, bọn họ nhịn không được dùng ánh mắt thương cảm nhận. Từ Uyển Nhan, có lẽ con đường lên vị trí cao hơn của cô ta vẫn còn một chặng đường dài phía trước…
Lộ Tuấn không hề quan tâm khi bị hai tên vệ sĩ canh gác trên đường đi đến phòng làm việc của Hoắc Anh Tuấn, khi vừa vào cửa thì anh ta lập tức bị áp giải ngồi xuống ghế.
Đẳng sau cái bàn lớn của ông chủ là Hoắc Anh Tuấn đang nghịch con dao quân đội Thụy Sĩ sắc bén, anh mang theo cơn tức giận như sấm chớp liếc nhìn Lộ Tuấn một cái. Anh không có cách nào tha thứ cho kẻ trong thời gian ngắn đã khiêu khích anh tới hai lần!
Hoắc Anh Tuấn nói thẳng: “Đường Hoa Nguyệt là của tôi”
Lộ Tuấn sững sờ, Đường Hoa Nguyệt? Là ai vậy? Đây cũng là một phạm vi mà anh ta chưa hề đụng đến!
..Không thể hỏi nhiều, không thể để lộ chân tướng!
Lộ Tuấn nhúc nhích cái đầu nhỏ thông minh của mình, anh ta tự cho rằng là mình đúng nói ra một câu trả lời càng khiến cho Hoắc Anh Tuấn càng thêm tức giận.
“Là của anh” Lộ Tuấn lui về phía sau, anh ta cảm giác một giây sau dao sẽ bay lên người anh †a “Nhưng mà cũng không có quy định nào nói rằng cô ấy không thể là của người khác”