Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân

Chương 52: Sướng Phát Sợ




Phó Dụ đặt hai chân Hạ Quý lên vai, ra sức luật động, tư thế này rất thuận lợi cho cậu dùng sức.

Cắm trong chốc lát, cậu bẻ hai chân Hạ Quý ra, banh rộng hai chân khiến cô đau nhức.

“Đau quá, đừng như vậy!” Hạ Quý đỏ mắt cầu xin.

Phó Dụ cũng đỏ mắt, nhưng là thao tới đỏ mắt.

Hạ Quý nằm trên bàn học học, toàn thân trơn bóng, hai quả đào trước ngực đong đưa, chỉ biết khóc lóc xin tha.

Hạ Quý như vậy càng làm cậu muốn bắt nạt, hận không thể đâm xuyên người cô, đâm tới khi trong mắt cô chỉ có cậu, không còn nhìn được người khác.

Có lẽ bởi vì chuyện vừa rồi, hoặc có thể là do bất an từ trước tới nay, lúc này Phó Dụ đã nghẹn đủ, mạnh mẽ mà thao Hạ Quý.

Hạ Quý nằm trên bàn bị cậu thao một hồi lâu, cậu lại bế cô lên, để hai chân cô quấn chặt lấy eo mình, ôm cô ngồi trên ghế mà cắm.

Tư thế này yêu cầu Hạ Quý phải phối hợp dùng sức, nhưng cô động một cái đã đủ mệt, Phó Dụ dứt khoát ôm người đứng dậy, đi lại trong phòng học.

Thời điểm đi lại, động tác Phó Dụ cũng không quá mãnh liệt như vừa rồi, nhưng là bởi vì cô treo trên người Phó Dụ, lúc nào cũng lo mình ngã xuống, trong lòng khẩn trương, tiểu huyệt cũng cắn nuốt côn th*t thật chặt.

Phó Dụ hít sâu một hơi, đem người ôm tới bên cửa, đè Hạ Quý lên ván cửa sau đó dùng sức đâm vào.

“A…chậm thôi.

Sau vài tiếng kêu ngắn ngủi, Hạ Quý rốt cuộc cũng không phát ra nổi âm thanh nào, côn th*t nhanh chóng ra vào tiểu huyệt, khoái cảm chồng chất làm cô không kịp rên rỉ.

Hạ Quý ngẩng đầu, mở miệng, đầu gác trên vai cậu, nửa người trên bị Phó Dụ đè lên ván cửa, mông bị cậu giữ chặt, côn th*t ra vào mãnh liệt.

Trừ bỏ lúc đầu âm huyệt khô khốc, sau khi Phó Dụ dùng ngón tay, cô đã rất nhanh ướt át.

Theo thời gian, mật dịch trơn trượt ngày càng nhiều, theo nơi hai người kết hợp chảy ra, từng giọt rơi xuống mặt đất.

Bởi vì Phó Dụ dùng sức, mật dịch biến thành bọt mép dính một vòng ở cửa tiểu huyệt.

Mỗi lần Phó Dụ rút côn th*t ra, tinh hoàn sẽ mang theo một chút bọt mép, nhưng côn th*t lần nữa chọc vào trong sẽ lại biến ra càng nhiều hơn.

Phó Dụ giống như chó sói ăn thế nào cũng không đủ, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, ăn Hạ Quý tới sạch sẽ.

Hạ Quý không phát ra tiếng, ván cửa lại kêu thành tiếng, mãi tới khi Phó Dụ bắn ra rất nhiều tinh dịch ở cửa tử cung, ván cửa mới khôi phục lại yên tĩnh.

Phó Dụ chôn mặt ở hõm vai Hạ Quý thở dốc, nghỉ trong chốc lát mới ôm Hạ Quý quay về bàn học cho cô nằm.

Tuy rằng mới bắn hai lần, nhưng lần thứ hai cậu cũng làm khá lâu, cũng thật sự sung sướng, bắn ra rất nhiều tinh dịch, nhưng vẫn chưa đủ.

Cậu nhìn Hạ Quý nằm trên bàn, liếm môi, thêm một lần nữa hẳn là có thể đi?

Hạ Quý sớm đã bị thao tới hồn phi phách lạc, nửa ngày cũng chưa khôi phục.

Cô không biết thời điểm người khác làm tình sẽ có cảm giác gì, tuy rằng cô và Phó Dụ mới có lần thứ hai, nhưng lại nhiều khoái cảm tới đáng sợ.

Khoái cảm chồng chất khoái cảm bao phủ toàn thân, kế tiếp lại dẫn cô tới cao trào.

Cô sung sướng, nhưng cũng sướng phát sợ!

côn th*t Phó Dụ thô to còn nóng đến đáng sợ, không muốn sống mà đâm vào trong tiểu huyệt, cô chỉ sợ sẽ đâm xuyên cô mất!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.