Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Ngọt Văn

Chương 74: Giả gái có gì mà mất mặt?!




Lãnh Tinh Duệ cười ngâm ngâm, khoảng trời sau lưng anh nửa tối nửa sáng, trên tay quơ quơ bộ váy y như đúc với đồ của mình, bước từng bước đến như ác ma.

- Đừng lo lắng, là anh em với nhau, có gì cũng cùng san sẻ, mau mau thay đồ rồi đi thôi.

Mặt Lâm Trác Vỹ tái mét, đầu cậu lắc nguầy nguậy, xoa tay vào nhau mà xin tha:

- Tinh Duệ, đừng đừng, chuyện này mình cậu đi đi được không? Tớ sẽ đứng ở ngoài đợi, cậu ra ngoài là tớ sẽ yểm trợ.

Tuyệt đối không thể mặc váy, mặt mũi của cậu sẽ đi tong mất.

Nhìn Tinh Duệ thật sự không giống với bất cứ ảnh thẻ nào mà cậu mang đến cả. Cái vẻ ngoài tinh xảo cao quý cùng khí chất của bậc bề trên kia, chỉ có người mù mới không nhận ra được sự khác lạ đó.

- Lâm Trác Vỹ, cậu nói xem có thể không? Mới hôm qua là ai nói đồng hành cùng nhau?

Cười một cách dịu dàng nhất, Lãnh Tinh Duệ nhìn chằm chằm vào cậu, khuôn mặt nghiêm túc vô cùng.

Lâm Trác Vỹ cắn chặt răng, đây nhất định là uy hiếp, uy hiếp trần trụi.

Hung hăng nắm bộ đồng phục, cậu thở phì phì, tức giận không tả nổi.

- Sao từ đầu tớ bảo mượn của mấy cô gái tóc ngắn thì cậu lại không cho?! Kiểu tomboy thì có thể mặc quần áo để vào mà!!!

Cứ nhất định phải mặc váy là sao? Biến thái hả? Hay có sở thích đặc biệt?!!!

Phải biết là hồi nhỏ kể cả mẹ Lâm cũng không thể bắt ép Lâm tiểu bá vương làm việc cậu không thích.

Để giữ được tình bạn này, cậu phải hy sinh quá nhiều thứ...

- Không thể! Thôi mau thay đi, sắp trễ rồi, không đợi lâu hơn được nữa đâu!

Nhận được cuộc gọi của Lâm Trác Vỹ là Kiều Vũ vừa gọi đến, tim Lãnh Tinh Duệ suýt thót ra ngoài.

Không thể lãng phí thời gian nữa, anh biết Tiểu Vũ sẽ không bỏ qua kỳ thi lần này, vậy có nghĩa là trước đó phải đảm bảo được sức khỏe của cô.

Bác sĩ tư đã đến, đầu bếp hay đồ đạc đều đầy đủ.

Trong vòng gần một tiếng, nhất định Tiểu Vũ phải được chăm sóc một cách tốt nhất!

Còn về việc mượn thẻ học sinh, tất nhiên là không thể mượn các cô nàng Tomboy. Hai người bọn họ là con trai, để tóc ngắn và mặc quần áo thì ai chả nhận ra, chẳng có gì khác biệt với thường ngày cả!

Trước đó anh có nghĩ đến việc sử dụng đặc quyền, đường đường chính chính vào ký túc xá nữ. Chỉ là như thế thì Kiều Vũ sẽ thành cái gai trong mắt cái đinh trong thịt của nhiều người, các lời bàn tán xấu xa sẽ ùn ùn kéo đến.

Mai sau cô sẽ là Lãnh thiếu phu nhân, những điều có thể gây ảnh hưởng đến hình tượng của cô đều không được xảy ra!

- Tinh, Tinh Duệ, tớ muốn chết huhuhuhu!!!

Tiếng hét kinh thiên động địa của Lâm Trác Vỹ vang lên, người chưa đến nhưng giọng đã oang oang như loa phát thanh.

Vừa vào phòng trong của Vườn Thượng Uyển cậu liền bị kéo đi hóa trang.

Không cần cầu kì, không cần son phấn, thế nhưng sao cậu vẫn thấy mình trở nên nữ tính quá vậy trời?!!!!

Tất da trắng, eo săn chắc có vẻ rất thon nhỏ, mái tóc dài óng mượt xõa ở bên vai.

Bây giờ ai đó mà xông vào đây, chắc chắn không thể nhận ra nổi hai người này là Lãnh thiếu Lâm thiếu đại danh đỉnh đỉnh của hào môn.

Bởi vì, bọn họ lúc này thật sự xinh đẹp quá đỗi.

Mắt Lãnh Tinh Duệ híp lại, anh nhếch miệng, rõ là khắc chế thế nhưng vẫn nhìn ra được ý cười ẩn hiện.

Lâm Trác Vỹ đỏ ửng má, thẹn quá hóa giận mà nói:

- Nhìn gì mà nhìn? Giờ mới thấy mất mặt à?

Rõ ràng bản thân là cẩu độc thân, nhưng lại phải vì bạn gái của bạn mình mà giả gái.

Hazzz, anh em tốt như này đúng là hiếm có khó tìm.

Xong lần này nhất định phải bắt chẹt thằng nhóc này một chầu mới được.

Ít nhất là đào rỗng được một phó tạp mới nguôi nổi.

Mắt sáng nhìn thẳng về phía trước, môi mỏng câu lên:

- Giả gái thì có gì mà mất mặt! Chỉ có thằng đàn ông không bảo vệ được người phụ nữ của mình thì mới là mất mặt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.