"Ta còn nghĩ với tính cách của nữ vương bệ hạ, ngài ấy sẽ tuyệt đối không khoan nhượng chứ?" Maros đã rất bất ngờ khi nghe tin Maya thỏa hiệp việc nạp Nam Cẩn làm nam sủng.
"Phải, có những chuyện vẫn là không thể nào làm khác được. Thân vương Maros, chút nữa ngài lựa lời an ủi bệ hạ giúp Lưu Hoằng nhé."
Lông mày Maros cau chặt: "Thật không hiểu tại sao đám người kia cứ phải ngăn cản tình cảm của điện hạ nữa. Bao năm qua ngài ấy bỏ ra công sức vì con dân huyết tộc như vậy còn chưa đủ ư? Nếu đã ghét bỏ con người thì chẳng phải chỉ cần biến đổi Nam Cẩn thành huyết tộc là xong sao?"
Lưu Hoằng nghe Maros nói vậy thì có hơi bất ngờ, nghi hoặc nhìn hắn: "Thân vương Maros, chẳng lẽ ngài không biết cái gọi là huyết vương cao quý sao?"
"Huyết vương cao quý? Ý ngươi là gì?"
"Cái này ý chỉ dòng máu cao quý của huyết tộc vương, dòng máu chỉ có trong người nữ vương bệ hạ và sẽ được truyền thừa cho thế hệ sau đó. Huyết vương mang sức mạnh phi thường có thể điều khiển các huyết tộc khác."
Bởi vì nó là dòng máu cao quý nên thế hệ sau của nữ nương Maya tuyệt không thể pha tạp máu của con người hay huyết tộc biến đổi.
"Nữ vương Maya có bao nhiêu nam sủng con người cũng được nhưng vị trí vương phu và đứa con của ngài ấy thì tuyệt đối phải cùng với một huyết tộc thuần chủng. Nghe nói nếu cứ cố tình đi ngược lại luật lệ này thì hậu quả sẽ rất đáng sợ. Nữ vương bệ hạ cũng vì thế mà phải chịu nhân nhượng."
Đây là lần đầu tiên Maros được nghe về huyết vương cao quý.
Sau khi hiểu rõ nguyên nhân, Maros cũng chỉ biết thương tiếc cho hoàn cảnh của Maya, ngồi ở vị trí càng cao thì gò bò xiềng xích lại càng nhiều.
"Ta hiểu rồi. Giờ ta đi vào gặp nữ vương bệ hạ đây. Mà ngươi cũng yên tâm đi, ngài ấy là người rất mạnh mẽ và có trách nhiệm. Việc này không khiến ngài ấy ảo não lâu được đâu."
"Vâng, mong là vậy."
Một khoảng thời gian sau đó, cũng là thời điểm mà Sát Nhân hội bắt đầu xuất hiện, nữ vương Maya đột nhiên triệu kiến Từ Chính Quân, rồi đưa ra cho hắn một đề nghị bất ngờ:
"Maros, ngươi có thể thay ta biến đổi Nam Cẩn không?"
"Trước đó Nam Cẩn còn khá ngần ngại với việc phải trở thành huyết tộc nên chuyện này đã lui lại vài năm. Hiện tại có rất nhiều người dựa vào nó để tấn công ta nên không thể chần chừ thêm nữa rồi."
"Nếu ta có thể đích thân làm thì sẽ không nhờ đến ngươi đâu. Chỉ là…" Maya nói đến đây lại muốn nghiến răng nghiến lợi, chưa bao giờ cô cảm thấy dòng máu của bản thân phiền phức đến vậy.
"Nam Cẩn nói rất ngưỡng mộ ngươi và muốn chọn ngươi làm huyết tộc mẹ."
Huyết tộc mẹ trong thời gian biến đổi con người sẽ phải hy sinh một lượng máu lớn để nuôi con con, chưa kể người có năng lực càng cao thì khả năng con con cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều. Lý thuyết là như vậy nên Maros khi ấy không cảm thấy có vấn đề gì khi Nam Cẩn chọn mình.
Nhưng có một điều mà hắn không biết đó là về thân phận thật sự của hắn, việc hắn không phải huyết tộc thuần chủng. Và chỉ có huyết tộc thuần chủng mới có khả năng biến đổi con người mà không gây ra tác dụng phụ hay tai nạn ngoài ý muốn nào.
Hôm đó, Maros không biết gì, theo như hướng dẫn của Maya bắt đầu biến đổi Nam Cẩn, và cái kết chính là… Nam Cẩn chết.
Nam Cẩn chết, nữ vương nổi giận lôi đình còn Maros thì sững sờ với thân phận hoàn toàn mới toanh kia.
Ngày hắn bị giam giữ trong ngục, phu nhân nhà Walter đã đến tìm hắn.
"Tại sao bà im lặng? Rõ ràng bà biết tôi là huyết tộc biến đổi, tại sao không ngăn cản tôi hả?"
"Bởi vì ta cần cậu rời khỏi vị trí thân vương ấy."
"Bà điên rồi! Bà nghĩ việc lừa dối này bị vạch trần thì nhà Walter sẽ yên bình sao? Không, không đời nào!"
Đối với điều mà Maros nói, vị phu nhân chỉ mỉm cười mà không trả lời.
Tội trạng của Maros không còn gì để chối cãi, dù hắn đã nói bản thân không biết mình là huyết tộc biến đổi thì cũng không thay đổi được sự thật là hắn đã giết chết người mà nữ vương Maya yêu nhất.
Maros tuy được tha tội chết nhưng lại bị đuổi khỏi lãnh địa của huyết tộc, vĩnh viễn không bao giờ được quay trở lại.
Maros biến mất và Từ Chính Mạc xuất hiện, đó là cái tên đầu tiên mà hắn sử dụng trong thế giới loài người.
Mặc dù bị đuổi khỏi lãnh địa của huyết tộc nhưng vẫn có những thuộc hạ trung thành tìm tới Từ Chính Quân, tiêu biểu nhất chính là vị quản gia hiện tại - lão Nhân. Ông ta là một trong những thuộc hạ ưu tú được cử đến sinh sống ở thế giới loài người, làm nhiệm vụ cung cấp máu.
Nhờ có lão Nhân, Từ Chính Quân bắt đầu lại một cuộc sống mới, học những thứ nhỏ nhất của con người để dần dần xây dựng nên đế chế thương nghiệp như hiện tại.
Còn Carl, cho dù đã biết thân phận thật của Từ Chính Quân thì đối với cậu, hắn vẫn luôn là người anh trai duy nhất.
Cậu tìm đến và quỳ xuống tạ lỗi: "Anh… Em xin lỗi, nếu em biết mẹ cố ý hãm hại anh thì dù bằng cách nào em cũng sẽ ngăn cản bà ấy. Em… em cũng không biết tại sao bà ấy có thể độc ác như vậy nữa."
"Ta không giận cậu, nhưng từ nay ta đã không còn là anh trai cậu nữa. Đứng dậy và về đi."
"Hu hu… anh đừng bỏ em, em hoàn toàn không muốn tranh giành gì với anh cả."
Carl khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem. Nhìn thấy cậu như vậy, Từ Chính Quân vẫn là có chút mủi lòng.
Từ miệng của Carl hắn biết được dòng tộc Walter hiện tại đã bị mất tước vị thân vương và rất nhiều quyền lợi. Điều đó khiến hắn không hiểu được hành vi hại người hại cả mình của phu nhân Walter.
Từ Chính Quân vẫn còn thuộc hạ ở trong cung điện, còn có thêm Carl tình nguyện làm gián điệp hai mang. Một thời gian sau, hắn biết được kẻ chủ mưu đằng sau vụ này chính là Basil. Ông ta bắt tay với phu nhân Walter để triệt hạ hắn, mục tiêu lớn hơn chính là đoạt quyền nữ vương Maya.
"Basil đã hứa sẽ trả lại tước vị cho nhà Walter sau khi ông ta thành công giết được điện hạ. Anh, em phải làm gì bây giờ? Bà ấy điên rồi nên mới dám cấu kết với tên Basil đó."
"Chúng ta hiện tại không có bằng chứng xác thực nào cả. Nếu cậu cứ thế đến trước mặt nữ vương vạch trần Basil chỉ e rằng rút dây động rừng."
"Vậy phải làm sao đây? À… đúng rồi anh ơi, hôm trước đột nhiên Lưu Hoằng có hỏi em về tin tức của anh đấy. Em vẫn chưa nói gì với chú ấy đâu."
"Sao đột nhiên Lưu Hoằng lại hỏi về ngài chứ?" Lão Nhân nghi hoặc lên tiếng. "Có khi nào nữ vương bệ hạ đã nguôi giận và muốn ngài trở về không?"
"Ngài ấy trước giờ rất dứt khoát, sẽ không có chuyện đó xảy ra đâu. Nhưng mà… Carl, cậu có thể sắp xếp một cuộc hẹn đến Lưu Hoằng giúp ta được không?"
"Anh định làm gì?"
"Nếu là Lưu Hoằng, ta tin hắn sẽ nghe lời nói của ta và ít nhất sẽ có nhắc nhở đến nữ vương bệ hạ."
Mặc dù Từ Chính Quân đã bị chính nữ vương hắn phục vụ đuổi ra khỏi lãnh địa, nhưng với hắn thì hình phạt này đã là khai hồng rồi, dù thế nào cái chết của Nam Cẩn cũng là do hắn.
Mang theo sự lương thiện và ý tốt của mình, Từ Chính Quân đến điểm hẹn với Lưu Hoằng.
Thật bất ngờ rằng người đón hắn lại là nữ vương Maya với chiếc bụng nhô cao.
"Điện hạ… người mang thai?"
"Phải."
Kỳ lạ, hắn không hề nghe người nào nhắc về việc này.
Không đợi Từ Chính Quân suy nghĩ hay hỏi han thêm nữa, xung quanh hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều huyết tộc, bao vây lấy hắn.
"Nữ vương bệ hạ, ngài làm gì vậy?"
"Maros, ngươi biết đứa trẻ này được gọi là gì không?" Maya đưa tay xoa bụng, cô hỏi đối phương rồi lại tự trả lời luôn. "Là đứa trẻ bị huyết vương nguyền rủa."
Từ Chính Quân kinh ngạc, hắn bỗng nhớ về những lời mà Lưu Hoằng đã nói với mình năm nào.
Đứa trẻ trong bụng nữ vương Maya mang nửa dòng máu con người, được gọi là đứa trẻ bị huyết vương nguyền rủa, bởi vì nó đã làm mất đi sự cao quý của dòng máu huyết tộc vương.
Hậu quả đáng sợ của hành vi đi ngược lại luật lệ này chính là đứa bé sẽ được sinh ra với một lời nguyền rủa.
"Lưu Hoằng khuyên ta phá bỏ đứa bé này, nhưng nó là kết tinh tình yêu của ta và Nam Cẩn nên dù chỉ một chút, ta cũng không có ý định vứt bỏ nó."
"Khoảng thời gian mang thai, ta một bên che giấu việc này, một bên lục tìm tất cả sách cổ với hy vọng có thể cứu lấy đứa bé. Và may mắn đã mỉm cười với ta…"
"Lời nguyền không thể phá giải nhưng ta có thể tìm cách chuyển sang cho người khác." Maya bỗng nở nụ cười, nụ cười của cô khiến Từ Chính Quân cảm thấy rét run.
"Ngay lúc ấy ta đã không nghĩ đến người nào khác ngoài kẻ đã giết chết Nam Cẩn. Maros, chính là ngươi đó."
Ánh mắt Maya nhìn hắn vô cùng lạnh lẽo, chỉ có oán giận cùng căm phẫn khôn cùng: "Maros, ngươi đã giết chết người ta yêu nhất, giết chết cha của đứa bé này, vậy thì bây giờ hãy dùng chính bản thân mình để đền tội đi."
Đêm hôm đó, một nghi thức kinh hoàng được diễn ra, một đứa bé được sinh ra đời và cũng là ngày cơn ác mộng của Từ Chính Quân chính thức bắt đầu.
Rosy: Hôm trước thấy đăng chương có H nhẹ chút thôi mà hai người bỏ theo dõi truyện. Vậy là sao ta? Tui thấy tui viết nhẹ đô lắm luôn á