Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội

Chương 61: ( ABO ) _ 2




Nam chính Cẩm Thiệu Huân từ nhỏ đã bộc lộ khí chất alpha mạnh mẽ hơn người, càng lớn thì loại khí chất này lại càng áp đảo người khác. Gương mặt sắc sảo tuấn tú, khí chất cao ngạo mang theo hơi thở lạnh lùng. Đúng chuẩn tổng tài bá đạo.

Một alpha ưu tú như vậy, không chỉ omega, beta thèm thuồng mà ngay cả alpha khác cũng không thể rời mắt nổi. Sinh ra đã ở vạch đích, nhìn người khác với nửa con mắt, Cẩm Thiệu Huân chính là xuất sắc của xuất sắc.

Một alpha như thế đương nhiên sẽ đi kèm với một omega xinh đẹp động lòng người. Du Niệm là một cô gái đơn thuần , từ nhỏ cũng sống trong nhung lụa, không lo lắng sự đời. Gánh nặng của gia tộc đều đổ dồn lên vai của hai người anh nên Du Niệm rất được yêu thương và nuông chiều.

Hai gia đình môn đăng hộ đối, liền sắp xếp lễ đính hôn. Không ngờ trước đó lại xảy ra việc Cẩm Thiệu Huân lại qua đêm với một omega khác, đã thế còn đánh dấu người ta trước khi đêm đính hôn. Mà omega đó chính là nguyên chủ Xương An Diệp.

Cẩm Thiệu Huân tự mình đứng ra chịu trách nhiệm, đưa Xương An Diệp về nhà.

Du Niệm từ nhỏ được gia tộc cưng như cưng trứng sao có thể chịu cảm giác bị phản bội này, không lâu liền hủy bỏ đính hôn. Du gia còn vì Du Niệm nhiều lần gây sức ép cho Cẩm gia.

Cẩm Thiệu Huân cũng không phải dạng vừa, một kích đánh tạt Du gia sang một bên khiến bên đó tức muốn ói máu. Du Niệm thấy vậy liền nhiều lần bám víu Cẩm Thiệu Huân ăn vạ.

Mà thân phận của Xương An Diệp cũng không phải dạng vừa. Cha là hoàng tử của vương quốc Anh, mẹ là người mẫu nổi tiếng gốc Hoa. Xương An Diệp xinh đẹp lai giữa phương Đông và phương Tây, một nét đẹp quyến rũ lại ngọt ngào.

Xương An Diệp tuy được Cẩm Thiệu Huân mang về nhà nhưng sau lần đó cũng chưa bao giờ bị đụng đến, danh phận cũng không có nổi một cái.

Cậu tức giận liền trở về Anh.

Chính là khoảng thời gian đó, Cẩm Thiệu Huân bắt đầu cũng có tình cảm với Du Niệm.

Trong một lần Du Niệm phát tình, hai người còn làm luôn trên xe, thậm chí Cẩm Thiệu Huân còn đanh dấu vĩnh viễn. Hoàn toàn khác biệt với đánh dấu tạm thời của Xương An Diệp.

Xương An Diệp trở về, biết chuyện liền khinh thường bỏ qua. Dù sao cậu cũng là một con người tùy hứng, thích gì làm đấy. Chỉ đơn giản nói một câu với cô ta: Cảm giác dùng đồ người khác vứt đi để thoả mãn bản thân, thế nào?? Vui sướng???

Du Niệm đương nhiên là có khó chịu, nhưng mà giận dỗi được bao lâu thì vẫn nắm tay nhau vào lễ đường. Xàm chó ghê á.

Xương An Diệp xem xong cốt truyện liền muốn thốt lên: quá cẩu huyết.

Bây giờ đang ở giai đoạn cậu cùng Cẩm Thiệu Huân lên giường. Xương An Diệp lén nhìn hắn. Cẩm Thiệu Huân đúng lúc nhìn qua đây, hắn nhướng mày: " Đi thôi."

Xương An Diệp níu hắn lại: " Đi đâu??"

" Trở về nhà tôi." Cẩm Thiệu Huân nhàn nhạt trả lời, trên tay đã sẵn quần áo cùng chìa khóa xe.

Xương An Diệp trầm mặc, buông tay: " Hay là anh cứ về đi, tôi ở đây là được. "

Cẩm Thiệu Huân nhăn mày, một tay ôm bổng cậu lên. Xương An Diệp bị bất ngờ, ' a ' một tiếng. Cẩm Thiệu Huân bê cậu vào thang máy mới đặt người xuống, nhấn tầng 1.

" Tôi đã nói là sẽ chịu trách nhiệm. "

Thế mà trong cốt truyện đưa về còn không thèm cho người ta cái danh phận. Xương An Diệp bĩu môi.

Cẩm Thiệu Huân thu hết hành động của cậu vào mắt, hơi cúi người: " Không vui?!"

Đối diện tầm mắt hắn, Xương An Diệp lùi một bước, dáng vẻ có chút xoắn suýt: " Anh ... Ba mẹ anh sẽ đồng ý sao?"

Cẩm Thiệu Huân bóp bóp má cậu. Xúc cảm mềm mịn khiến hắn không nỡ buông tay. Khoé môi không tự chủ được nâng lên một độ cong nhàn nhạt.

Xương An Diệp mờ mịt nhìn hắn, nghiêng đầu chờ đợi câu trả lời.

Nhận thấy mình hơi thất thố, Cẩm Thiệu Huân ho nhẹ một tiếng: " Sẽ không. Đưa ai về là quyền của tôi. "

Ba mẹ Cẩm Thiệu Huân trong nguyên tác vẫn là không thích Xương An Diệp, kể cả cho dù đã biết thân phận của cậu thì vẫn không ưa. Nói chung trong mắt mọi người nam chính và nữ chính chính là chân ái. Ai xen vào đều là địch thủ, không là nhân vật qua đường thì cũng là nhân vật phụ đáng thương hoặc ác độc.

Đắn đo một hồi, Xương An Diệp vẫn quyết định: " Không được, tôi không muốn cứ thế mà đến. Không phải anh bảo sẽ nghe ý kiến của tôi sao. Vậy đến nhà tôi đi??"

Xương An Diệp mở to con mắt, mong chờ nhìn hắn. Mau đồng ý aaaaaaa.

Cẩm Thiệu Huân nhìn ánh mắt sáng như sao của cậu. Hắn hơi cụp mí mắt, trong lòng mặc niệm một ngàn lần đừng đồng ý, xong lời nói lại thốt ra: " Được. "

Xương An Diệp đạt được mục đích lập tức cười rộ lên, vô cùng xinh đẹp động lòng người. Cẩm Thiệu Huân nhìn đến thất thần, vành tai không tự chủ mà đỏ lên một cách đáng nghi. Muốn đè.

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Vốn dĩ định cho omega là nam nhưng mà chương trước lỡ ghi là " nữ chính" rồi nên đành để omega là nữ. (@\_@;)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.