Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, tình duyên đô thị, HE, 61 chương
Edit: Mỏng
Nội dung:
Một câu chuyện tình nhẹ nhàng, đơn giản, là một sự quen biết, dần dần nảy sinh tình cảm và yêu nhau, cùng nhau trải qua tháng năm yên bình....
Bỏ qua những câu chuyện yêu đương phập phồng, gian nan trắc trở, những câu chuyện toàn những tình tiết cẩu huyết, tiểu tam tiểu tứ tấp nập, yêu đương như trời sụp đất nứt, biến cố xảy ra không ngừng....Một câu chuyện bình dị, ngọt mà không ngấy sẽ khiến bạn thoải mái và từ từ chìm đắm.
Lương Xuân Vũ là một cô gái bình thường như trăm ngàn cô gái khác trong thành phố này, sống cô độc một mình, cặm cụi kiếm tiền trả nợ. Tốt nghiệp đại học, chưa có việc làm thì đi sửa xe kiếm sống trong 2 năm. Tìm được công việc phù hợp chuyên môn kế toán của mình với mức lương không thấp, mà phải nói là cực kỳ thấp. Dịp tình cờ cô thành nhân viên kế toán kiêm tài xế cho ông chủ của mình, việc chuyên môn không giảm mà còn phải thức đêm thức hôm đưa đón ông chủ, cô vẫn không phàn nàn, kêu ca, cứ bình thản sống.
Từ Phong gặp cô khi đến chơi với ông chủ của cô. Gặp vài lần, cô gái lặng lẽ đó đi vào lòng anh rất tự nhiên. Anh để ý, quan tâm tới cô, vô tình cố ý giúp đỡ cô vài câu. Anh là mẫu đàn ông mà các cô gái mơ ước, muốn tiền có tiền, muốn gia thế có gia thế, muốn sắc thì lại càng có sắc. Vậy mà lại bị thu hút bởi một cô gái quá đỗi bình thường.
Tình yêu mà, vốn dĩ đâu cần lý lẽ. Thế mà lần giở lại chuyện cũ mới thấy hóa ra duyên đã đến từ lâu lắm rồi.
Văn án:
Lương Xuân Vũ: Tôi đã chuẩn bị tốt cho cuộc sống cô độc cả đời.
Từ Phong: Haizz, phá cửa nghĩ tới nơi cùng nhau đi.
Kết quả kim phong ngọc lộ tương phùng*
Cô là Lương Xuân Vũ, cơn mưa xuân thổi vào một ngọn gió, ngọn gió đó chính là Từ Phong thế như chẻ tre, khó có thể ngừng.
Từ đây trong ta có người.
- --------------------------------------------------------------------------------------------
Chú thích của Mỏng:
“Kim phong ngọc lộ tương phùng” là câu trong bài thơ Thước Kiều Tiên
Tiêm vân lộng xảo,
Phi tinh truyền hận,
Ngân Hán điều điều ám độ.
Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng,
Tiện thắng khước nhân gian vô số.
Nhu tình tự thuỷ,
Giai kỳ như mộng,
Nhẫn cố Thước kiều quy lộ!
Lưỡng tình nhược thị cửu trường thì,
Hựu khởi tại triêu triêu mộ mộ?
Dịch nghĩa:
Từng đám mây màu nhỏ khoe đẹp
Sao bay truyền cho nhau nỗi hận
Sông Ngân vời vợi thầm vượt qua
Gió vàng sương ngọc một khi gặp nhau
Hơn hẳn bao lần ở dưới cõi đời
Tình mềm tự nước
Hẹn đẹp như mơ
Không nỡ nhìn cầu Ô Thước là lối về
Hai mối tình đã thật sự là lâu dài
Há đâu cứ phải gặp nhau chiều chiều sớm sớm
Dịch thơ:
Âm thầm quá bước ngân hà
Sao bay gửi hận mây hoa khoe màu.
Gió vàng sương ngọc tìm nhau
Đường trần muôn kiếp có đâu sánh cùng.
Nhu tình mộng đẹp tương phùng
Ngậm ngùi chả nỡ ngoảnh trông thước kiều.
Tình xưa nếu mãi còn yêu
Cầu chi sớm sớm chiều chiều bên nhau.
Bình luận truyện