Xu Xu Đừng Khóc

Chương 57




“bà coi dùm mấy bài này tui giải đúng ko, hic hic…”

“phải có thời gian giải chứ, tớ có phải thánh đâu”

“coi câu này trước thôi, phần toán đạo hàm này tui hổng rành cứ sai hoài àh…”

“uh..”

thế là tôi bị nhỏ tóm lại bắt giải dùm câu 4 trong đề, mất hết 10 phút để làm…

trong lúc tôi cố giải cho nó, thì Hoài Anh nói linh tinh đủ chuyện, chuyện trong lớp, chuyện của nhỏ, rồi chuyện Đu Đu..

“hôm đó ko ngờ mình thi đối đầu hen… bà nhường tụi tui ai cũng thấy hết.”

nghe nhắc tới vụ thi, tôi lại chột dạ, liền ngẩng lên hỏi nhỏ Hoài Anh lo lắng..

“thấy sao?? rồi họ nói gì hung?? hic..”

“pa Đu Đu của bà bị tụi lớp mình chọc quá trời, mỉa mai nó được con gái giúp mới thắng, rồi còn nói lúc đánh Karate cũng đựơc nhường, làm hắn khùng lên ko nhận phần thưởng luôn. tui với Phan Huy ôm hết mà ngại quá…”

“trời… có chuyện đó sao?”

“uh, tại bà ko àh… ông Đường bữa đó hễ ai nhắc bà là nổi nóng, ổng có làm gì bà ko?”

“đâu có làm gì…”

ah, ko, Đu Đu nói định qua cho tôi 1 trận, hic hic

thế rồi cậu ấy lại cho qua như ko có gì..

thì ra việc tôi thi ko đàng hoàng làm cho cả 3 người đều ko vui, Long thì bị bạn bè nói bán độ TT___TT

Đu Đu thì cũng bị chê cười, còn tôi, trở thành tội đồ, biết thế cứ thi hết mình cho xong..

lúc trước thấy có lỗi với Long, giờ lại thấy có lỗi với Đu Đu, tôi làm gì đều ko đúng cả..

tôi chán bản thân mình làm sao.

“vậy Đu Đu ko lấy tiền lần đó ah?”

“uh, ko lấy đồng nào.”

“tớ tưởng Đu Đu thi vì tiền chứ…”

“đúng là vì tiền thưởng thật, hôm đó hắn có nói với tui là cần tiền nên tui kêu thi chung..”

“vậy sao cậu ấy ko lấy?”

“bà ngu quá, hắn tự ái đó. vậy cũng ko hỏi. bọn con trai hay có màn này mà.”

nhỏ này, dám bảo tôi ngu, ờ mà tôi ngu, ai cũng bảo vậy thì còn sai thế nào đựơc..

Xu Xu ngu ngu.. T____T

khi tôi đưa cho Hoài Anh đáp án bài thi vừa giải xong, cũng là lúc Đu Đu ôm cặp từ trong nhà vệ sinh đi ra, mặt hơi tái.. nói với tôi bằng giọng khàn khàn..

“cậu lại lang thang tới đây làm gì?”

“sao gịong cậu nghe nặng quá, bệnh thật rồi..”

“hặc hặc.. chắc do ngủ nhiều.. có sao đâu..hặc hặc..”

Hoài Anh che miệng khúc khích cười, cảm ơn tôi đã giải dùm nhỏ rồi đứng dậy..

“thôi tui về trước, hai ông bà cứ thỏai mái mà tâm sự..haha”

còn lại 2 đứa, tôi với Đu Đu bước đi mà ko nói gì, nắng trưa dịu đi chút ít so với mọi thường, trời lại kéo mây đen..

“chắc sắp mưa nữa.”

“cậu chở tớ về nha, Đu Đu..”

“sao ko kêu Long chở ấy”

tôi mở to mắt nhìn Đu Đu 1 cách ngạc nhiên, kỳ lạ, tại sao lại nhắc Long và còn nói như vậy?

có cái gì đó giận hờn trong mắt Đu Đu..

“tự nhiên có Long ở đây là sao?”

“thì nó thích cậu, cậu thích nó, 2 người cặp bồ cho dzui”

“cặp bồ gì… cậu nói lung tung quá.”

“giờ nhiều đứa con gái có bồ lắm, cậu cũng có đi để khỏi bám theo tớ!”

what? cái gì…?

bám theo… whew… thế đấy…

hóa ra là Long nói đúng, Đu Đu ko thích tôi như tôi đối với cậu ấy, tôi chỉ là con cá thờn bơn phiền phức..

okay… nếu cậu nói vậy thì..

“tớ về đây.”

tôi quay mặt đi và ko muốn nhìn thấy cậu ấy nữa, Đu Đu của tôi, Ca Ca của tôi, cuối cùng thì cậu cũng nói ra điều đó..

mũi tôi cay xè…

Xu Xu, đừng khóc, đừng khóc, Xu Xu, khóc có gì hay ho đâu, chỉ làm mình trở nên yếu đuối, cậu ấy sẽ cừơi mi đó, Xu Xu..

bước chân tôi ngày càng nhanh hơn, và tôi chạy cắm cổ, cậu ấy đứng đó ko đuổi theo, ko gọi tôi lại, mặc kệ tôi……

chưa bao giờ tôi cảm thấy Đu Đu tàn nhẫn như thế.

………………………

tôi đi bộ mãi tới lúc chân mỏi rã rời, thì nhận ra mình đang ở 1 nơi nào đó, sát bờ kênh xanh, nắng chiều tắt dần làm màu trời cứ nhá nhem, 1 chút ánh dương tàn cuộc..

tôi ngồi xuống mở cặp.. điện thoại có tới 6 cuộc gọi nhỡ.

… nhà gọi 3 cuộc… lần đầu tôi đi ko báo về..

Long 2 và Lãm 1…

chỉ có họ là biết số tôi thôi, còn ai vô đây.

điện thoại lại reo tiếng nhạc vui nhộn, trong khi lòng tôi lại sầu thảm vô cùng..

“Xu Xu hả? có phải có gì ko, đi đâu thế chứ??”

“tớ đang ở bờ kênh, chán quá…”

“sao vậy?? bờ kênh nào, nói tớ đến ngay!!”

tôi đọc tên đường cho Long rồi ngồi chờ cậu ấy, bụng đói meo… mà cũng ko thấy muốn ăn.

tiếng chuông đổ làm tôi chú ý, hình như cũng có 1 nhà thờ gần đây..

tôi nhớ tới La La.

cậu ấy cũng gọi tôi 1 cuộc…

suy nghĩ ít phút, tôi lại bấm số gọi lại cho Lãm..

“cậu gọi tớ à?”

“tôi bấm nhầm số thôi, đi chơi với Long vui ko?”

“đi chơi với Long? hồi nào?”

“ko phải 2 người đang ở cùng nhau sao?”

“Long đang tới, nhưng…”

tôi đang nói thì Long thắng xe cái kétt, có lẽ nghe tiếng Long nên Lãm chủ động bảo tôi cúp máy..

khác với lần trước là sẽ quát tôi “đi đâu vậy hả? làm người ta lo muốn chếtttt”

TT___TT hay là sẽ cáu kỉnh trách móc tôi..

nhưng Lo Lo chỉ nhìn tôi thật lâu rồi, bước tới nắm tay tôi kéo vào lòng ôm ghì..

ko hiểu sao tôi thấy ấm áp..

và ko xô cậu ấy ra như hôm đầu tiên ở nhà..

có lẽ tôi cần 1 chỗ dựa.

khi mà Đu Đu đã đẩy tôi đi..

“đã nói đừng có mất tích như vậy mà.”

“cậu bỏ tớ ra đi, người ta nhìn kìa.”

“kệ họ, họ ganh tỵ đấy.”

T__T

……………


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.