Thực ra, ban đầu Lâu Minh muốn sắp xếp cho Trần Ngưmộtngười chuyên nghiệp nhưng Trần Ngư từ chối. Lần này cần hack chính là mạng internetâmphủ, giống nhưsựlo lắng trước đó của Lâu Minh, nếu nhưsựtình bịâmphủ pháthiệnthìcó thể phải gánh chịusựtrừng phạt vô cùng nghiêm trọng, nên … thay vì đặc biệtđitìmmộtngười làm chuyện này,khôngbằng dùng ngườitrênmạng tự động tìm đến cửa-hacker 001.
Hacker 001 chính là người mà Trần Ngưđãquen biết từtrênmạng internet, đứng ởmộtgóc độ nào đó mànóithìđây chính là có duyên. Hơn nữa Trần Ngư cũngkhôngnóirõcho Hacker 001 việc cầnanhta làm là việc cụ thể gì,anhtasẽchỉ coi đây làmộtnhiệm vụ phá tường lửa củamộthacker bình thường mà thôi.nóinhư vậy, cho dù bịâmphủ điều tra ra, theo luật nhân quả mànóithìhacker 001sẽkhôngbị phạm lỗi quá nặng.
hiệntại ngay cả tiền hacker 001 cũngkhôngcần, nếusựviệc bị bại lộ,anhta cùng lắm chỉ bị coi là em bé bị Trần Ngư ‘hố hàng’. Tuy làm như vậycôcảm thấy có lỗi vớianhta, nhưng Trần Ngưđãkhôngcònsựlựa chọn nào khác.
Sau khi quyết định chọn người, lại tốn thêm hai ngày để Hướng Nam làm công tác chuẩn bị dướiâmphủ, Trần Ngư dẫn theo hacker 001 – sinh viên năm thứ tư khoa máy tính đại học Đế Đô-Hà Cảnh Hànhđiđến phòng ở mìnhđãchuẩn bị từ trước.
Hà Cảnh Hành theo Trần Ngư ra khỏi trường học đếnmộtkhu biệt thự (đãđược Lâu Minh cho người bố trí từ trước), trong lòng cảm thấy phát run “Học muội Trần Ngư, đây là …khôngphải là em tham gia tổ chức trái pháp luật nào đó chứ?”
Từ lúc bắt đầu Hà Cảnh Hànhđãcảm thấy có gì đókhôngđúng, hacker sao, chỉ cần máy tính có mạng internet là được rồi, cần gì phải đến tận nơi như thế này mới làm được.
“Học trưởng Hà,anhsuy nghĩ nhiều quá đó, đây là nhà em.” Trần Ngư tính toán lừa gạt cho qua.
“Nhà em giàu quá ha.” Hà Cảnh Hành nhìn biệt thự rộng hơn ba trăm mét vuông, cảm thán trong lòng.
“Dạ, cũng đủ xài.” Trần Ngư dẫn Hà Cảnh Hành đếnmộtcăn phòngđãchuẩn bị trước, vừađivừanói“Máy vi tính ở trong này,anhđừng vội hack mà xem tình hình trước cáiđãnha.”
“Nghiêm túc vậy sao, học muội Trần Ngư,khôngphải là em muốn hack trang web tuyệt mật nào đó của quốc gia chứ?” Hà Cảnh Hànhnóiđùa.
“Làm sao có thể hack trang web tuyệt mật của quốc gia được chứ, học trưởng, chút nữaanhxem địa chỉ trang web làsẽbiết à.” Trần Ngư cườinói.
“Vậy cũng được.” Lòng tự tin vào chính mình Hà Cảnh Hành vẫn phải có, mặc dù trong lúc nhàn rỗi, thỉnh thoảng cậu tasẽnhận đơn hàng để kiếm chút tiền tiêu, nhưng xâm chiếm trang web cao cấp dạng đóthìcậu ta chưa làm bao giờ.
Khinóichuyện, Hà Cảnh Hành bướcmộtchân vào căn phòng, trong chớp mắt khi cậu ta vừa bước vào cửa phòng, Trần Ngưđãchuẩn bị sẵnmộtlá bùa câu hồn dán ngay lên người, đem sinh hồn của Hà Cảnh Hành câu ra. Rồi sau đó từ phía sau đỡ thân thểđangmuốn ngã xuống đất, dùng sức kéo ra bên ngoài cửa.
Hà Cảnh Hànhkhônghề hay biết bước vào căn phòng, pháthiệnbên trong phòng trang trí có vẻ kỳ quái mang hơi hướng thần bí, khác biệt hoàn toàn với phong cách đơn giản, phóng khoáng kiểu Trung Hoa phía ngoài, nhịnkhôngđược định bước ra khỏi phòng, cảm thán với Trần Ngư “Nhà em có phong cách thiết kếthậtkhác nhau quá xa.”
Trần Ngư bị dọa mà khẽ run, nhanh chóng đẩy người vàomộtlần nữa, sau đó đóng ngay cửa phòng lại, cười khan “Cũng … cũng được.”
Cửa phòng này thực ra chính là cửaâmdo Trần Ngư sử dụng la bàn mở ra, vừa bước vào chính làâmphủ. Bên trong gian phòng đen như mực, chỉ có ở giữa phòng đặtmộtcái bàn, bêntrênđểmộtcái laptop.
Vì hai người là sinh hồn xuốngâmphủ nênkhôngdámđisâu vào bên trong, Hướng Nam chỉ có thể ở gần cửaâmchọnmộtnơi khá vắng vẻ, dựngmộtcái lều tạm.mộtđiều thuận lợi làhiệntại toàn bộâmphủ đều được phủ sóng internet, cho dù là ở gần cửaâmcũng được phủ sóng WIFI, nếukhôngthìlại phải nghĩ cách kéo cáp đến.
Hà Cảnh Hành ngồitrênghế, bật máy tính lên, nhìn màn hình chờ (Screensaver) là hình Đầu Trâu Mặt Ngựa, lại nhịnkhôngđược mà cảm thán “Học muội, sở thích của emthậtđặc biệt.”
“Cũng bình thường … Học trưởng, đây là địa chỉ cần xâm chiếm (hack).” Trần Ngư xoa xoa mồ hôi lạnhtrêntrán, ngón tay chỉ lên màn hìnhđãcó sẵn địa chỉ kết nối internet “Em muốn từ trang web này tra cứu tư liệu củamộtngười.”
Gặp được vấn đề chuyên nghiệp, Hà Cảnh Hành lập tức nghiêm túc hẳn lên. Mặc dù địa chỉ trang web nhìn hơi lạ nhưng hình như cũngkhôngphải là trang web tuyệt mậtkhôngthể đụngkhôngthể sờ nào đó. Đợi đến khi Hà Cảnh Hành xâm chiếm quyền quản lý của trang webthìcàng thêm chắc chắn về điều này, tường lửa yếu như vậy,nóitrong đó có tài liệu tuyệt mậtthìchẳng ai tin.
“Sao rồi ạ?” Trần Ngư hồi hộp “Có thể hack đượckhông?”
“Học muội, tuy học trưởnganhkhôngđược đẹp trai lắm, nhưng dù gì cũng là sinh viên chính quy hệ máy tính của đại học Đế Đô đứng đầu cả nước đượckhông, loại trang web bình thường thế này mà hack vàokhôngđược,anhđều phải xin lỗi thầy giáoanh.”
“Có thể hack được ạ?” Trần Ngư hiểu ra, vẻ mặt vô cùng vui mừng.
“đãvào được rồi.” Ngón tay Hà Cảnh Hành đặttrênbàn phím “Em muốn tư liệu của ai,anhtìm giúp em.”
“Lâu Minh, ngày sinh là …” Trần Ngưnóingày tháng năm sinh của Lâu Minh ra.
Hà Cảnh Hành gõ nhanh vào “A, hồ sơ của người nàyđãbị mã hóa, em chờmộtchút.”
mộtphút sau, Hà Cảnh Hành phá mật mã thuận lợi, nhíu mày “Học muội Trần Ngư, tư liệu người nàykhôngcho download, đồng thời chỉ có thể đọc trongmộtphút.”
“khôngthể download?” Tư liệu mười đời của Lâu Minh,mộtphút làm sao mà đọc hết.
“Em muốn tìm tư liệu gì,anhgiúp em kiếm.” Hà Cảnh Hành đề nghị “Rồi em lấy điện thoại di động chụp lại, sau này xem từ từ.”
“Linh khí,anhkiểm tra tư liệu về linh khíđi.” Trần Ngư lập tứcnói.
“Linh khí?” Mặc dù Hà Cảnh Hành cảm thấy kỳ quái nhưng vẫn giúp Trần Ngư tìm kiếm tư liệu, chỉ hai ba giây, mấy chục trang tài liệu trong chớp mắt chỉ còn rút lại thành hai trang. Trần Ngư cầm điện thoại di động, chụp hai cái.
“Xong chưa?” Hà Cảnh Hành chờ Trần Ngư chụp xong, hỏi.
“Xong rồi ạ.” Tay cầm điện thoại của Trần Ngư hơi run lên.
“OK, vậyanhthoát ra ngoài nhe.” Hà Cảnh Hành nhanh chóng thoát ra khỏi quyền quản lý trang web, thuận tiện xóa toàn bộ dấu vết, ‘thầnkhôngbiết quỷkhônghay’ hack mạng internetâmphủ.
Hai người cùng nhau ra khỏi phòng, khi Hà Cảnh Hành vừa ra khỏi phòngthìsinh hồn tự động trở về với cơ thể, rơi vào trạng thái ngủ say, khi tỉnh lại cũngkhôngnhớ được kí ứcđãxảy ra trong căn phòng.
Trần Ngư đem tư liệu chụp được trong điện thoại di động học thuộc lòng, sau đó để điện thoại di động và máy laptop lại cho Hướng Nam xử lý, rồi đóng cửaâmtrở về cơ thể của mình.
==
thậtlâu về sau, khi Hà Cảnh Hành bước xuốngâmphủ,đãđược Đầu Trâu Mặt Ngựa ‘thân thiết hỏi thăm’, lúc đó mới biết khi cậu ta còn chưa chết, dướiâmphủđãcó truyền thuyết về cậu ta.
Hacker đầu tiên trong lịch sử hack mạng internetâmphủ!
Hà Cảnh Hành: Thựcsựlà tôi chẳng biết gì cả …
Tác giả có lời muốnnói:
Nơi nào đó dướiâmphủ, nhân viên lấy máy tính cũ sau khi được trang bị máy tính mới,thìpháthiệnthiếu mấtmộtmáy.
“Máy tính của Đầu Trâu Mặt Ngựa thay rakhôngthấy đâu …” Nhân viên công vụ nghi ngờnói.
Sau đókhônglâu,sựviệc bị bại lộ, Diêm Vương nổi giận lôi đình.
“Đầu Trâu Mặt Ngựa, lại là các cậu!”
Đầu Trâu Mặt Ngựa: … (Đổimộtcái máy tính mà cũngkhônggặp may)Đọc nhanh tại AzTruyen.net