Khi người đàn ông vừa dứt lời, Lâu Minh vừa khiếp sợ lại vừakhôngtin, nếu thựcsựviệc này dễ giải quyết như vậy, tại sao kiếp trước củaanhlại phải cố gắng lưu giữ lại kí ức này.
“Cách giải quyết như thế nào?” Lâu Minh bình tĩnh hỏi
Người đàn ông hơi mỉm cười, hình như rất hài lòng với phản ứng bình tĩnh của Lâu Minh,anhta chỉ tay vào thanh kiếm đồngđangbay lơ lửng trước mặt “Dùng nó.”
“Kiếm đồng?” Lâu Minh nhíu mày “Nhưng khi tôi vừa tiếp xúc với nóthìsát khí trong cơ thểsẽbùng phátthìlàm sao có thể dùng nó để giải quyết sát khí trong người tôi.”
“Sau khi cậu chạm vào kiếm đồng, sát khísẽbị mất khống chế là vì sát khí bên trong kiếm đồng vốn chính là đến từ cậu.” Người đàn ông giải thích
“Sát khí trong kiếm đồng là sát khí của tôi?” Lâu Minh sửng sốt, rồi ngay lập tức lắc đầu “Sát khí trong cơ thể tôi màu đỏ (huyền sát) nhưng sát khí trong kiếm đồng là sát khí thông thường màu đen, bản chấtkhônggiống nhau.”
“Nó cùngmộtloại.” Người đàn ông giải thích “Trải qua thời gian đổi dời, lạikhôngcó sát khí mới bổ sung, huyền sát cũng từ từ yếuđi.”
“anhmuốnnói… Nghìn năm trước, bên trong kiếm đồng lưu trữ sát khí huyền sát trong cơ thể tôi, nhưng trải qua nghìn năm, huyền sát biến thành sát khí thông thường như bây giờ.” Lâu Minhnói.
“Đúng thế.” Người đàn ông gật đầu “Nếu như thời gian đủ lâuthìsát khí thông thường này cũng từ từ biến mất.khôngcó thứ gì có thể tồn tại dướisựvùi lấp của thời gian.”
“Như vậy, phải dùng kiếm đồng như thế nào mới hóa giải sát khí trong người tôi?” Sau khi hiểurõ, Lâu Minh hỏi lạimộtlần nữa.
“Thực ra phương phápthìmọi ngườiđãtìm được rồi đó.” Ánh mắt người đàn ông dời về ba món pháp khí vừa mới được hấp thu sát khí của Lâu Minh “Chỉ có cái là … sử dụng vật trung gian chưa đúng.”
“Là phẩm cấp của pháp khí quá thấp sao?” Từ lờinóicủa người đàn ông lúc trước, ông Ngô suy đoán.
Sát khí của Lâu Minh đến từ sâu trong linh hồn, như vậy muốn từ linh hồn tách rời sát khí ra là biện pháp giải quyết duy nhất. Nếu nhưnóicó điều gì đókhôngđượcthìchính là những vật trung gian làm nơi cất giữ sát khí có phẩm cấpkhôngđủ.
Khi pháthiệntrong linh hồn Lâu Minh còn có phong ấn, ông Ngô biết sát khí trong cơ thể Lâu Minh quá khổng lồ, pháp khí thông thường làm vật trung gian cất giữ sát khíkhôngđược bao nhiêu.
“Đúng thế.” Người đàn ông gật đầu “Cần phải biết rằng, sát khítrênngười cậu là đến từ sâu trong linh hồn nên muốn từ trong linh hồn của cậu tách rời sát khí rakhôngphải là việc khó, cái khó chính là … vật trung gian làm nơi chưa đựng sát khí của cậukhôngdễ tìm.”
“Như vậy, tách rờimộtphần sát khí trong linh hồn của cậu ra, chuyển dời lêntrênpháp khí này, hoặc dùng trâm Thanh Linh lọc sạch sát khí tràn ra ngoài cũng chỉ là phương pháp trị phần ngọn màkhônggiải quyết được phần gốc của vấn đề. Tối đamộtnăm, sát khí trong người cậusẽlại khôi phục và còn lớn mạnh hơn nữa.” Người đàn ông giải thích.
Càng lớn mạnh hơn? Lâu Minh nhíu mày, vẻ mặt căng thẳng.
“khôngnóiđến chuyện mọi người có thể tìm đủ pháp khí làm vật trung gian tách rời sát khí haykhông, cho dù tìm được rồi, thân thể của cậu cũngkhôngchịu nổi.” Người đàn ông cònnóithêm.
“Vậy cần phải có pháp khí như thế nào mới tách rời được hết sát khí trong cơ thể tôi ra?” Lâu Minh hỏi.
“Linh khí cựcâmcực tà.” Người đàn ông đáp.
“khôngthể có được.” Ông Ngônói“Nếuđãlà linh khíthìlàm sao lại có thể cựcâmcực tà được.”
mộtlinh khí được sinh ra, cần mấy trăm đến mấy ngàn năm hấp thụ linh khí làm cho nó sinh ra linh tính, sau đó dùng làm pháp khí, có thể chém các vậtâmtà, bảo vệ bình an. Nên bản thân linh khí hoàn toàn đối lập với các vậtâmtà, căn bản làkhôngcó khả năng cùng tồn tại.
“Đó làmộtcái đó!” Ngón tay người đàn ông vẫynhẹ, thanh kiếm đồng bay đến trước mặt hai người.
“Cái này …” Ông Ngô bắt đầu cẩn thận quan sát kiếm đồng, sau đó nhịnkhôngđược mà trợn to mắt, đây là lần đầu tiên ông được thấymộtvật tràn đầyâm-sát khí bên trong mà lại có bình thản như thế.
“Cái này được sinh ra như thế nào?” Ông Ngô tò mò hỏi.
“Kiếm đồng này làmộtlinh khí có phẩm cấp vô cùng cao, sau khi nó hấp thu huyền sátsẽđược người ta dùng biện pháp đặc biệt để phong ấn, huyền sát trong kiếm đồngsẽtừ từ suy yếu đồng thờisẽlàm biến đổi thuộc tính của kiếm đồng, cho đến khi nó trở thànhmộtlinh khí cực tà cựcâm.”
thìra còn có thể như vậy, ông Ngô nhịnkhôngđược mà líu lưỡi.
“Như vậy, chúng ta cần phải tìm mấy linh khí cựcâmcực tà?” Trực giácnóicho Lâu Minh biếtkhôngphải chỉ cầnmộtcái.
“Sáu cái!” Người đàn ôngnhẹnhàng phun ra hai chữ lại làm người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Quả nhiên … Lâu Minh nhịnkhôngđược cười khổmộttiếng, trong mắt đều là bất đắc dĩ.
“Tiền bối, thời đại bây giờ huyền họcđãxuống dốc, hầu nhưkhôngtìm được linh khí chứ đừngnóilà linh khí cựcâmcực tà, huống hồkhôngchỉmộtmà còn là sáu cái.” Ông Ngô thở dàimộttiếng.
“Nếu vật tốt mà dễ tìm như thếthìsát khíđãsớm được hóa giải rồi, mọi người làm sao có thể gặp ta.” Người đàn ông nhìn Lâu Minhnói“sựtồn tại của ta chính là đảm bảo cuối cùngsẽcómộtngày tìm được sáu linh khí cựcâmcực tà.”
“anhmuốnnói…” Nghĩ đến khả năng nào đó, Lâu Minhkhôngthể tin nhìn người đàn ông.
“1256 năm qua, tađãthức tỉnh mười sáu lần.” Người đàn ôngnói“Đem kí ức niêm phong cất giấu sâu trong linh hồn, trải qua luân hồi chuyển thế nhưngkhôngbị mấtsẽđòi hỏimộtnguồn năng lượng vô cùng to lớn. Đồng thời ta còn phải ổn định sát khí bên trong linh hồn cậu nên thời gian ta thức tỉnhkhôngđược nhiều lắm.”
“Để cho ta có thể thức tỉnh, có hai phương pháp, thứ nhất là có người chạm vào phong ấn của linh hồn.”
Ông Ngô sửng sốt, nhớ tới hành động lúc nãy của mình, mới biết đượcthìra ông đánh bậy đánh bạ mà cũng làm thức tỉnh người này.
“Loại thứ hai là, khi sát khí của cậukhôngcó cách nào khống chế, hơn nữasẽgây ảnh hưởng lớn đến những người xung quanh, tasẽtỉnh lại ngăn chặn sát khí tràn ra, đồng thời mang cậu vào lại luân hồi.”
Vào lại luân hồi? Trong lòng Lâu Minh hơi hồi hộp “Đêm giao thừa …”
“Đúng thế.” Hình như hiểurõLâu Minh muốnnóigì, người đàn ông đáp “Nếukhôngphải trâm Thanh Linh xuấthiệnđúng lúc làm sạch sát khí cho cậu, lúc này chúng tađãcó mặt ở dướiâmphủ rồi đó.”
thìraanhđãcùng Tử Thần lướt qua nhau sao, Lâu Minh cảm thấythậtmay mắn đồng thời nhịnkhôngđược mà cười khổ “Kiếp thứ nhất của tôiđãsắp xếpthậtchu đáo.”
Xem ra lo lắng củaanhvề việc mìnhsẽbiến thành quái vật gây họa cho nhân gianđãthành dư thừa.
“Nhưng kiếp này cậu là người may mắn nhất.” Dưới ánh mắt nghi ngờ của Lâu Minh, người đàn ôngnóitiếp “Bởi vì … sáu linh khí cựcâmcực tàđãđược hình thành.”
“Cái gì? Ở đâu?” Cho dù Lâu Minh là người hết sức lý trí nhưng lúc này cũngkhôngnhịn được mà kích động.
“Ta cũngkhôngbiết.” Người đàn ông lắc đầu “Tađãnói… Ta chỉ mới thức tỉnh tất cả mười sáu lần, mỗi lần thời gian đều rất ngắn. Trong đó có mười lần là khi sát khí của cậukhôngcòn khả năng khống chế nữa, ta tỉnh lại đưa cậu vào luân hồi. Còn sáu lần khác tađãgặp được sáu linh khí. Xem xét thời gian trải dài đến bây giờ, nếu số của cậu tốtthìnăm linh khí còn lại cùng với thanh kiếm đồngsẽchuyển hóa thành công thành linh khí cựcâmcực tà, như vậy cậu có thể tách rời sát khí ra khỏi linh hồn.”
“Vậy phải làm sao mới tìm được năm linh khí còn lại?” Lâu Minh lại hỏi.
“Điều này tùy thuộc vào cậu.” Lúc nàytrênngười đàn ông chợt lóe lên tia sáng vàng, người đàn ông ngừng lạimộtchút rồinói“Thời gian ra ngoài của tađãhết, ta phải trở về. Mọi người hãy nhớ kĩ, chỉ cần đưa được sáu linh khí cựcâmcực tà đến, tasẽthức tỉnhmộtlần nữa,sẽhoàn toàn tách rời sát khí trong linh hồn của cậuđi.”
“Chẳng lẽmộtchút manh mối gì cũngkhôngcó sao?” Kiếm đồng bị chôn cả ngàn năm mới được các nhà khảo cổ khai quật,anhphải tốn bao nhiêu lâu mới có thể tìm được năm linh khí còn lại đây.
Người đàn ông lắc đầu, thân thể chợt bắt đầu hóa thành vô số điểm sáng, dường như tan biến trong hư vô, Lâu Minh chợt gọi “Chờmộtchút,anh… Kiếp thứ nhất của tôi tên là gì?”
“Phượng Lạc!” Người đàn ông mỉm cười, điểm sáng chui vào linh hồn Lâu Minh, biến mấtkhôngcòn thấy gì nữa.Đọc nhanh tại AzTruyen.net