Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 41




Thực ra, khi sắc ma nữ dắt tay cậu nhóc mađira khỏi ngõnhỏ, Trần Ngư cũng có thể đoán được sắc ma nữ muốn nhân cơ hội đem theo cậu nhóc mađiđầu thai. Mặc dù đoán được nhưng Trần Ngưkhôngngăn cản, dù sao siêu độ chomộtcon mathìphải mở cửaâmmộtlần, siêu độ cho hai con ma cũng phải mở cửaâmmộtlần, vì thếcôliền mắt nhắm mắt mở cho qua.

Nhưng điều màcôkhôngngờ đến là, cậu nhóc ma này lại bị cửaâmtừ chối.

Khi Trần Ngư mở cửaâm, do cảm nhận đượcâmkhí của sắc ma nữ nên cửaâmmở ra, chứng tỏâmphủ đồng ý tiếp nhận ma nữ này, cho nên bị ánh sáng cửaâmbắn ngược ra sau, chỉ có lời giải thích duy nhất là do cậu nhóc ma thừa cơ “lén vào”đãbịâmphủ từ chối.

“côđãlàm cái gì thế?” Theo tiếng gầm giận dữ, Trần Ngư cảm nhận đượcmộtnguồn ác khí mạnh mẽ từ bên cạnh đánh tới, Trần Ngư nghiêng mình tránh né, đưa tay đập tớimộtlá bùa phòng ngự cao cấp.

Bùa trừ ma cao cấp chặn hồn ma thanh niên lại, rung lên hai lần rồi cứ thế bốc cháy thành ngọn lửa vàngthậtbắt mắt trong đêm tối.

“Màu vàng?” Bỗng dưng Trần Ngư ngẩng đầu, nhìn vào ánh mắtđangbiến đổi của hồn ma thanh niên tìm tòi nghiên cứu.

Hướng Nam cũng nhìn chằm chằm vào Trần Ngư, đôi mắt hẹp dài đen nhánh lóe lên ánh sáng đỏ, luân phiên nhau biến đổi, chứng tỏ giữa lý trí của hồn ma và oán khíđanggiao đấu với nhau, nếu như hoàn toàn mấtđilý tríthìác khí của ác masẽtăng vọt.

Trần Ngư quan sát vài giây đồng hồ, nhìn từ đầu đến cuối hồn ma thanh niênđangđứng ở đầu ngõ, dường nhưđãpháthiệnđiều gì đó, sau đócôđivề hướng sắc ma nữ và cậu nhóc ma.

“côđịnh làm cái gì?” Hướng Nam pháthiệnhành động của Trần Ngư, đôi mắt hoàn toàn biến thành màu đỏ,mộtluồng ác khí to lớn phóng vọt lên trời.

“anhHướng Nam!” Cậu nhóc ma lo lắng kêu lên.

“Hướng Nam!” Sắc ma nữ cũng lo lắng gọi.

Theosựxuấthiệncủa ác khí mạnh mẽ, trận pháp vốnđangvẽtrêntường bỗng nhiên phát ra ánh sáng màu đỏ yếu ớt, từ từ hấp thu ác khí mạnh mẽđangtỏa ra xung quanh.

Trần Ngưđiđến trước người sắc ma nữ và cậu nhóc ma, sắc ma nữ đem cậu nhóc ra phía sau lưng mình, căng thẳng lắp bắpnói“Tiểu … Trần Thiên Sư, đúng vậy, … thànhthậtxin lỗicô, tôi …khôngphải là cố ý muốn lừacôđâu.”

Bây giờ sắc ma nữkhôngdám gọi Trần Ngư là Tiểu Thiên Sư nữa rồi.

“Nếucôdám động đến bọn họ, dù là tôi phải hồn bay phách lạc cũngsẽkhôngbỏ qua chocôđâu.” Phía sau lưng, Hướng Nam lạnh lùng uy hiếp, nhưng vẫnkhôngthể rời khỏi ngõnhỏnửa bước.

Trần Ngư xoay người, nhìn qua hồn ma thanh niênkhôngthay đổi vị trímộttẹo nào, khẳng định suy đoán trong đầu mình “Cậukhôngđira khỏi ngõnhỏđược.”

Trần Ngư vừa dứt lời, cả ba hồn ma đều giật mình.

“Đúng thế!” Hướng Nam thấy Trần Ngư pháthiệnthìcũngkhônggiấu diếm nữa “Nhưng nếucôdám làm bọn họ bị thương, tôisẽ…”

“Dù cậu bị hồn bay phách lạc cũngsẽkhôngbỏ qua cho tôi, cậuđãnóimộtlần rồi.” Trần Ngư lặp lại.

“…” Hướng Nam bị Trần Ngư chặn họng, sắc mặt càng khó coi.

Sắc ma nữ sợ lại kích thích mau thuẫn giữa hai người, liền vội vàng giải thích “Trần Thiên Sư, lúc trước ngàiđãđồng ý với tôi, có thể giúp tôi siêu độmộtlần, như vậythìsiêu độ cho tôi cùng với siêu độ cho Tiểu Khang cũng giống nhau mà. Tôikhôngđiđầu thai nữa mà nhường cơ hội này cho Tiểu Khang đượckhông?”

Ánh mắt Trần Ngư đảo qua đảo lại giữa sắc ma nữ và cậu nhóc ma, sau đó dừng lạitrênmặt sắc ma nữ,nói“côcho rằng lúc nãy là tôikhôngcho nóđiđầu thai?”

Sắc ma nữkhôngtrả lời nhưng vẻ mặtrõràng viết ‘tôi nghĩ như thế’.

“côcó biếtmộtlần mở cửaâmtốn bao nhiêu linh lựckhông?” Trần Ngư hỏi.

“Tôikhôngbiết.” Sắc ma nữ vô tội lắc đầu,côđâu phải là Thiên Sư.

“…” Trần Ngư cứng đờ, cũng cảm thấy mìnhđãhỏimộtvấn đềthậtngu ngốc,cônghĩ nghĩ rồi lấy điện thoại di động ra giải thích “Cũng như cái điện thoại này, ví dụ như linh lực của tôi làmộttrăm phần trăm pin,mộtlần mở cửaâmsẽtiêu hao năm mươi phần trăm pin, đồng thời khi mở cửaâmcòn cần phải làm sạch oán khítrênngười cáccô, lại phải mất thêm năm phần trăm pin nữa.”

“Năm mươi phần trăm lượng pin của tôiđãsử dụng hết, tôisẽchỉ vìcômang thêmmộtnhóc ma mà phải đóng lại cửaâmtôiđãvất vả mở ra hay sao?” Trần Ngưnói.

“Vậy … vậythìtại sao?” Lúc nãymộttia sáng màu vàng lóe lên, cửaâmliền ầm ầm đóng lại, sắc ma nữ vẫn cho là Trần Ngư đóng lại.

“Bởi vì cậu nhóc này nè!” Trần Ngư chỉ vào cậu nhóc manói“âmphủkhôngthu nó.”

“âmphủkhôngthu?khôngthu là sao?” Sắc ma nữkhônghiểu hỏi.

“Chính là siêu độkhôngđược,khôngcó cách nào đầu thai.” Trần Ngưnóidễ hiểu.

“khôngthể nào!” Sắc ma nữ kéo cậu nhóc ra, kích độngnói“Thiên Sư,cônhìn xem,trênngười Tiểu Khangkhôngcó chút oán khí nào, békhônghại người,khônglàm sai bất cứ chuyện gì, vì sao lạikhôngđiđầu thai được. Tại saoâmphủ lạikhôngthu?khôngphải chỉ có ác ma hại người mớikhôngthể siêu sinh sao? Tại sao Tiểu Khang lạikhôngthể?”

Sắc ma nữ hỏimộtloạt vấn đề, tất nhiên là Trần Ngư cũngđãnhìn ra, hơi thởtrênngười cậu nhóc này vô cùng sạchsẽ, loại hồn phách sạchsẽkhôngcó chút oán khí này, khi đầu thai tạiâmphủ cũngsẽcó những ưu tiên nhất định. Cũng chính vì thế mà Trần Ngư mới vui lòng thuận nước đẩy thuyền đưa cậu nhóc ma nàymộtđoạn đường. Nhưng chuyện xảy ra cũng khiếncôbất ngờ.

“ChịgáiThiên Sư, Tiểu Khangđãlàm sai chuyện gì sao?” Cậu nhóc ngẩng đầu, đôi mắt long lanh nước nhìn Trần Ngư, yếu ớt hỏi.

“Chị cũngkhôngbiết.” Nhìn ánh mắt của cậu nhóc mà trong lòng Trần Ngư có chút khó chịu,côlắc lắc đầunói“Nhưng cửaâmđãtự động đóng chính là có ýkhôngthu em rồi.”

“Vâng.” Tiểu Khangnhẹgật đầu, buông tay sắc ma nữ, chạy vào trong ngõ, sau đó kéo kéo tay ma Hướng Nam “anhHướng Nam,âmphủđãkhôngmuốn Tiểu Khang, vậy Tiểu Khang ở đây vớianhnha.”

“khôngđược!” Lúc này Hướng Nam cũng nhận ra Trần Ngưkhôngcó ý định gây tổn thương cho sắc ma nữ và Tiểu Khang, cảm xúc nóng giận vốnđãbình tĩnh lại, lúc này nghe Tiểu Khangnóinhư vậythìlại bộc phát, ác khí mạnh mẽ lạimộtlần nữa phóng lên trời.

Trong ngõnhỏ, trận pháp lại tỏa ánh sáng đỏ, tốc độ hấp thu ác khí còn nhanh hơn lần trước.

“Tôinóicậu vẫn nên bình tĩnhmộtchútđi, trận phápđãkhởi động rồi kìa.” Trần Ngư nhịnkhôngđược mà nhắc nhở.

Hướng Nam khẽ giật mình, cậu ta nhìn thoáng qua Trần Ngư, hơi thở quanh thân từ từ thu lại. Lúc này Trần Ngư cũngđivào ngõnhỏ,điqua hồn mamộtlớnmộtnhỏ(sắc ma nữ và cậu nhóc ma),đithẳng đến bên trận pháp luyện hồn, sau đó chậm rãi ngồi xuống.

Trần Ngư đưa tay sờ lên nét vẽ trận pháp bằng mực đỏ, phíatrênvẫn cònẩngiấu linh khí nhàn nhạt, hiển nhiên là do vừa mới khởi động. Lúc Trần Ngư mới pháthiệntrận pháp luyện hồn,côcòn tưởng là Thiên Sư nào đó cómột‘thâm thù đại hận’ với sắc ma nữ mới tốn công sức như thế trừng trị ma nữ này. Nhưng màhiệntạithìxem ra, đối tượng mà Thiên Sư nào đó muốn luyện hồn chính là thanh niên có tu vi vô cùng mạnh mẽ này.

“cônhìn cái gì?” Hướng Nam chán ghét tất cả Thiên Sư.

“Cậu chết bao lâu rồi?” Đột nhiên Trần Ngư hỏi.

“Mắc mớ gì đếncô.” Sắc mặt Hướng Nam khó coi, quát.

Lần đầu tiên Trần Ngư bịmộthồn ma quát nạt như thế,thìcũng dỗi luôn “khôngnóithìthôi!”

Trần Ngư vỗ vỗ tay đứng lên, quay ngườiđira khỏi ngõnhỏ, lúcđingang qua sắc ma nữ,cônói“Tôiđãgiúpcômở cửaâmmộtlần rồi, cơ hội đầu thai do tựcôlàm hỏng, coi như là chúng takhôngcòn nợ nần gì nhau.”

“Trần Thiên Sư.” Sắc ma nữ còn muốnnóigì đó nhưng lạikhôngbiết phải mở lời thế nào.

“A, đúng rồi.” Trần Ngư suy nghĩmộtchút rồi nhắc nhở “côvà cậu nhóc kia cách ngõnhỏnày xamộtchút, coi chừng bị ảnh hưởng đó.”

“Thiên Sư,côcó thể giúp chúng tôi xóa cái trận pháp luyện hồn kiađikhông.” Sắc ma nữ thấy Trần Ngư định rờiđithìcuống quýt,khôngcòn e dè nữa mà chạy đến trước mặt Trần Ngư cầu xin.

“Xóađi? Hình đó là Thiên Sư khác vẽ đó,khôngthể xóađiđơn giản được.” Trần Ngư cũng bó tay.

Trận pháp luyện hồn làmộtthủ đoạn thu phục ác ma của Thiên Sư. Khi Thiên Sư đuổi ma, nếu vô tình gặp được ác ma có tu vi cao màkhôngtự nguyệnđiđầu thaithìcó thể cùng Thiên Sư kí kếtmộthợp đồng, hạn chế ác makhôngđược làm hại người đồng thời có thể làm ác ma hết sức phục vụ cho bản thân Thiên Sư. Thiên Sư có đượcsựphục vụ của ác ma phải che chở cho ác ma đó,khôngđể Thiên Sư khác truy sát.

Loại hợp đồng này tương đối bình đẳng, giữa Thiên Sư và ác ma hai bên đều có lợi, nhưng trận pháp luyện hồnthìkhônggiống như vậy, trận luyện hồn là biện pháp cưỡng chế từmộtphía.mộtkhi trận luyện hồn khởi động thành công,thìdù ác ma có nguyện ý haykhôngđều phải nghe lệnh của Thiên Sư, đồng thờimộtác ma bị luyện hồnsẽvĩnh viễn mấtđitư cách được đầu thai.

Đợi đến khi Thiên Sưđãthu phục ác ma chếtđi, xuống dướiâmphủ, nếu trong bảy bảy bốn mươi chín ngàykhôngcó người tiếp nhậnthìác ma bị thu phụcsẽbị hồn bay phách lạc.

Trần Ngư chưa bao giờ cùng ác ma kí hợp đồng, ông lão cũngkhông, nhưng theo lời ông cụđãnóichính là, đại đa số ác ma đều có oán khí trong người, dù cho khi còn sống tính cách có như thế nào, sau khi chết, tính tình đềusẽbị oán khí làm ảnh hưởng, trở nên ngang ngược, tàn nhẫn. Nuôimộtác ma màcôkhônghiểu suy nghĩthìchi bằng chăm chỉ tu luyện còn hơn.

Mặc dù Trần Ngưkhônge dè hồn mađãtrải qua luyện hồn nhưng từ xưa đến nay, chưa bao giờ Trần Ngư có suy nghĩ muốnđiluyệnmộthồn ma gì đó, dù khi tới Đế Đô, pháthiệnra việc trừ ma kiếm đượcthậtnhiều tiền nhưng Trần Ngư chưa bao giờ để ý đến việc luyện hồn.

Dù cho là người hay ma nhưng đều là những cá thể có suy nghĩ riêng. Lớn lên trong xã hội mới, còn là sinh viên trường đại học danh tiếng, Trần Ngưkhôngthể làm được hành vi kí kết hợp đồng giống như chủ nô với nô lệ vậy, quá độc ác. Với lại,mộtkhi luyện hồn, nhất định phải tìm được pháp khí để thu nạp ác ma, chỉ cần nghĩ đến việc suốt ngày cómộtcon ác ma căm thù mình đến tận xương suốt ngày ở bên mình là Trần Ngư thấy ớn.Đọc nhanh tại AzTruyen.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.