Vìkhôngđểmộtngàn vạn phí vất vả kia của mình có cơ hội phân chia, Trần Ngưđãquyết tâmkhôngđể hai vị Thiên Sư Lương, Tần này có cơ hội ra tay.
Trần Ngư đem bùa huyền sát hóa thành kiếm sát khí, đâm thẳng về hướng xác sống. Lần này, xác sốngkhôngnhư hai lần trước lao thẳng về phía Đồng Triềuđangnằm bất tỉnhtrênmặt đất mà trực tiếp bay đến chỗ Trần Ngư.
Mặc dù Điền Phikhôngnhìn thấy gì nhưng từ động tác mạnh mẽ của Trần Ngư và cảm nhận luồngkhôngkhí chấn động, cũng đủ đểanhta thấy tình hình chiến đấu rất căng thẳng.
Mà ba vị Thiên Sư đứng bên cạnh, Tưởng Huythìkhôngnói, hôm qua cậu tađãđược chứng kiến sức chiến đấu của Trần Ngư, nhưng Tần Phi Minh và Lương Hoa Châuthìlà lần đầu tiên thấy. Bọn họ thấy Trần Ngư còn ít tuổi như thế mà có thể hóa bùa chú thành khí, công lực như vậy, năng khiếu trời sinh như thếkhôngphải cứ cố gắng là có thể đạt được. Ngay cả hai người họ cũng có khikhôngdám sử dụng thuật pháp này.
Hai người đều nhìn thấy trong mắt người kiasựkinh ngạc và khiếp sợ, ánh mắt lại chuyển về hướng sân, thấy xác sống kia hơn tháng nayđãlàm mưa làm gió trong giới Thiên Sư ở Đế Đô, ấy vậy mà lại ra sức tránh né Trần Ngư.
Thực ra xác sốngkhôngphải là né tránh Trần Ngư, mặc dù pháp thuật và bí kíp của Trần Ngư rất đặc thù nhưng với tu vi của xác sốngthìsẽkhôngbị Trần Ngư áp chế. Nó kiêng kị là thanh kiếm sát khítrêntay Trần Ngư, mà còn là sát khí màu đỏ, cũngkhôngbiết là được luyện ratrênthân con cương thi nào, để cho nó nhìn thấy mà sợ chết khiếp. Lần trước, nókhôngcẩn thận bị đâmmộtkiếm làm cho nó phải nuốt hai sinh hồi mới miễn cưỡng khôi phục lại.
Thời gian để xác sống sống lại còn có bốn ngày, nó nhìn Đồng Triều nằm té xỉu cách đókhôngxa, trong mắthiệnlên quyết tâm. Đêm nay, nhất định trong đêm nay nó phải cắn nuốt được sinh hồn kia.
Trong lúc suy tư, xác sống giả bộkhôngđịch lại, cố ý lùi ra sau ba mét, Trần Ngư thấy thế,khôngchút nghĩ ngợi đuổi theo. Chỉ làcôvừa mới chạy được ba bướcthìdừng lại, sắc mặt Trần Ngư thống khổ, che ngực rồi chợt ngã ra đất.
Đối vớisựbiến hóa đột ngột này, dường như xác sốngđãcó dự kiến, nó nhìn lên tòa nhà đối diện thấp thoáng tia ánh sáng đỏ, trong mắt lộ ra ý cười.
Hôm qua,rõràng tađãnhắc nhở mi, chính là mi muốn chết.
Xác sống ba mươi năm trùng sinhmộtlần,khôngtính lần này, nóđãtrùng sinh tổng cộng tám lần, hơn hai trăm năm qua, sao nókhônggặp được những vị Thiên Sư lợi hại chứ.
Nhưng dù là Thiên Sư lợi hại cách nàođinữa cũngkhôngthắng được vũ khí của con người. Tu vi đánhkhônglại,thìcó tiền tài, trong thế giới con người, có tiền là có sức mạnh.
Xác sống thấy Trần Ngưđãmấtđisức chiến đấu, tuy chưa chết ngay nhưng hiển nhiên làkhôngcòn hơi sức ngăn cản sức mạnh của nó. Nó nhìn hai Thiên Sư cách đókhôngxađangchạy như bay đến, trong mắt lộ ra trào phúng. Đêm nay, nóđãcó chuẩn bị mà đến, đương nhiênkhôngthể thất bại được.
Xác sống vung tay, hai luồng ác khí rít lên, xé gió laođi, hai luồng ác khí này là từ hai con ác ma hai trăm năm mà xác sốngđãnuôi dưỡng ra, mặc dùkhôngthể gây tổn thương cho hai Thiên Sư kia nhưng cũng có thể cầm chân trong ít phút, nó cũng chỉ cầnmộtphút đồng hồ để cắn nuốt sinh hồn này thôi.
Xác sống dùng hai ác ma cầm chân hai Thiên Sư Tần Phi Minh và Lương Hoa Châu, chỉ còn Tưởng Huy hốt hoảng nhào về phía Đồng Triều vừa mới tỉnh dậy sau hôn mê,đanglồm cồm bò dậy.
“Đồng thiếu, chạy mau!” Tưởng Huykhôngthể thoát khỏisựkìm hãm của Điền Phi, chỉ có thể kinh hãi hét lên.
“Ừm??” Đồng Triều vẫn chưa hiểu chuyện gìđangxảy ra, trước mặt chợt tối đen, cả người cậu ta bị đám khí đen phủ kín.
“Đồng thiếu!!” Tưởng Huy bị dọa mà ngồi bệt xuống đất.
Tần Phi Minh và Lương Hoa Châu định lấy pháp khí ra muốn nhanh chóng giải quyết hai con ác ma đểđicứu Đồng Triều, nhưng trong lòng họ cũng hiểurõrằng chỉ sợ việc nàyđãkhôngcòn kịp nữa rồi.
“Lên!”
Đúng lúc này,mộttiếng quát lanh lảnh vang lên trong bóng đêm, và rồi màn sương đenđangbao lấy Đồng Triều đột ngột bịmộtluồng ánh áng vàng chói từ bảy lá bùa tạo thànhmộttrận pháp kì lạ bao vây lại. Ánh sáng từ trận pháp lấp láy, sát khí ngút trời, xác sống kêu rênmộttiếng,hiệnhình từ trong màn sương đen.
“Trận Thất Sát?” Tất nhiên là xác sốngđãtừng gặp qua,mộtcâunóirõvề trận pháp.
Lúc này, Trần Ngưkhôngcó thời giannóinhảm cùng nó, bên cạnh, hai vị Thiên Sư cũngđãthu thập xong hai con ác ma,côphải mau đem xác sống này tiễnđi,khôngthể để người khác đoạt công. Nghĩ như vậy, động táctrêntay Trần Ngưkhôngtự chủ mà nhanh hơn vài phần, tay phải niệm chú, tay trái ném la bàn ra.
La bàn xoay tròn trongkhôngtrung phía trước mặt xác sống, theo chuyển động ngàymộtnhanh hơn, linh lựckhôngngừng chảy ra tạo thànhmộtvòng xoáy trongkhôngkhí.
“Mi muốn mở cửaâm?” Xác sống pháthiệnTrần Ngư định mở cửaâm, lập tức giãy dụa kịch liệt hơn “khôngcó ích gì đâu,trênngười ta có sinh khí, cửaâmkhôngthể mở ra được đâu!”
Trần Ngư thấy quỹ đạo của linh khíđãđược tạo thành, việc phải làm sau đó chính là khởi động trận pháp để sinh khí nồng đậmtrênngười xác sống tạm thời biến mất.
Đúng thế, chỉ là tạm thời biến mất mà thôi, bây giờ pháp lực của Trần Ngư của đủ cao thâm để trực tiếp tiêu trừ sinh khítrênngười xác sống nêncôphải lợi dụng trận Thất Sát. Để sát khí của trận Thất Sát cắn nuốt hết sinh khí lộ ratrênthân của xác sống, chỉ cần trong nháy mắt là đủ rồi, đủ để cửaâmcó thể cảm ứng mà mở ra.
Trần Ngư huy động toàn bộ linh lực, để sát khí của trận Thất Sát phát huy lớn nhất có thể, quầng sáng sát khí chói mắt phóng ra như ngọn lửa đỏ rực cháy, trong nháy mắt cắn nuốt hết sinh khí nồng đậm quanh thân của xác sống.
“Két két …”mộttiếng động nặng nề của tiếng mở cửa vang lên, giữa đêm hè, bỗng nhiên xuấthiệnmộtbầuâmkhí khổng lồ làm xung quanh như rơi vào mùa đông lạnh lẽo.
Lúc này Tần Phi Minh và Lương Hoa Châuđãđánh tan ác ma, hai người nhìn cửaâmbỗng nhiên xuấthiệnmà sững người.
trênngười xác sống có sinh khí,khôngphải làkhôngthể mở được cửaâmsao?
Còn Tưởng Huy, được may mắn lần đầu tiên nhìn thấy cửaâm, lúc nàyđãhoàn toàn ngơ ngác như tên ngốc.
Điền Phi thấy Tưởng Huykhônggiãy dụa nữa, buông tay ra, xoa xoa cánh tay bởikhôngkhí xung quanh đột nhiên lạnh lẽo mà nổi cả da gà.
Mà lúc này, xác sốngđangđối diện với cửaâm, thấy cửaâmthựcsựđược mở ra, bắt đầu điên cuồng giãy dụa, khí đen quanh thân cuồn cuộnkhôngngừng, từng luồng, từng luồng ác khíkhôngngừng đâm vào trận Thất Sátđangbao vây nó.
“Ta có thể cho mi tiền, ta có rất rất nhiều tiền,mộtngàn vạn, hai ngàn vạn, ba ngàn vạn? Mi muốn bao nhiêu cũng được?” Xác sống nhìn về phía Trần Ngư hét to.
Đúng thế, Thiên Sư cũng là người, chỉ cần là ngườikhôngthểkhôngthích tiền.
Nguy rồi! Biết Trần Ngư là người mê tiền, mặt mũi Tưởng Huy xám như tro tàn, mẹ nó, ma quỷhiệnnay mà có nhiều tiền như vậy?
Trần Ngư nhìn chằm chằm vào xác sống, hai mắt tỏa sáng. Vẻ mặt này, xác sốngđãgặp rất nhiều lần, đây là thần thái của con người khi bị tiền tài mê hoặc. Ngay khi xác sống kích động cho là mình có thể đàm phán ‘củađithay người’, Trần Ngư đột nhiên dùng sức, đem xác sốngđangbị bùa của trận Thất Sát bao vây,mộtđạp đẩy nó vào cửaâm.
Trong nháy mắt, xác sống hoàn toàn biến mất, cửaâmkẽo kẹt đóng lại lần nữa, đồng thời la bàn trongkhôngtrung cũng ngừng xoay tròn, bay trở lại tay Trần Ngư, còncômặt mũi vô cùng đau khổnói“Mặc dù ta rấtyêutiền nhưng ta cũng là người có đạo đức đó!”
Điền Phi thấy Trần Ngư thu hồi la bàn, sau đókhôngcó thêm động tác gì nữa.khôngkhí xung quanh cũng dần dần ấm trở lạithìđoán mọi chuyệnđãgiải quyết xong.anhtađiđến trước mặt Trần Ngư hỏi “Tiểu thư Trần Ngư, mọi chuyện giải quyết thuận lợikhôngvậy?”
“Trợ lý Điền …” Trần Ngư-nước mắt ngưng tròng ngẩng đầu.
“Tiểu thư Trần Ngư,cô…côlàm sao thế?côbị thương ở đâu sao?” Điền Phi thấy bộ dạng của Trần Ngưthìgiật nảy mình.
“Tôi vừa mới bỏ quamộtngàn vạn lận đó!” Bắt xác sốngthìthu của nhà họ Đồng hai ngàn vạn nhưng vừa rồi xác sốngđãđồng ý chocôba ngàn vạn, hơn cảmộtngàn vạn luôn, cứ như vậy bịcôchomộtđạp vào cửaâmluôn rồi.
“Ây …” Từ trước đến nay là đồng chí lính đặc chủng quả cảm, lần đầu tiên Điền Phikhôngbiết làm thế nào cho phải.
Mà lúc này, trơ mắt nhìn Trần Ngư đơn giản mà trực tiếp tiễn xác sốngđinhư vậy, hai vị Thiên Sư Lương Tần mang theo nụ cười ấm áptrênmặt đến bên Trần Ngư hỏi “Trần Tiểu Thiên Sư, xin hỏi vừa rồicôlàm thế nào mà mở được cửaâm?”
“A?” Trần Ngưđangcòn trong bi thương vì bỏ lỡmộtngàn vạn, ủ rũ ỉu xìunói“Ông nội tôi dạy tôi trận Thất Sát?”
“Trận Thất Sát?” Tần Phi Minh nhìn Lương Hoa Châu hỏi “anhLương có nghe trong giới huyền học có dòng họ Trần nàokhông?”
Lương Hoa Châu suy tưmộtlát, lắc đầu.
“Trần Tiểu Thiên Sư, ông nội cóhiệngiờ có ở Đế Đôkhông,khôngbiết chúng tôi có thể vinh hạnh được gặp mặtmộtlầnkhông?” Có thể dạy dỗmộtcôcháugáixuất sắc như thế này, lại còn có pháp thuật cực giỏi mà đặc biệt như thế, Tần Phi Minh vô cùng tò mò đối với ông nội của Trần Ngư.
“Ông nội tôikhôngở Đế Đô.” Trần Ngư do dựmộtchút rồinói“Khi nào ông tôi đến đây, tôi hỏi giúp các ngàimộttiếng.”
“Được, vậy làm phiền Tiểu Thiên Sư.” Tần Phi Minh lấy di động ranói“Vậy chúng ta trao đổi số liên lạc trước.”
Trần Ngư cũng rất sảng khoái, lấy điện thoại ra thêm số Wechat, hoàn toànkhôngbiết việc mình làmộttrong số ít người ở Đế Đô đồng thời có hai số Wechat của hai người nối nghiệp nhà họ Lương, Tần.
Chốc lát sau, Đồng Triều tỉnh dậy, cậu ta được Tưởng Huy thông báo việc xác sốngđãbị diệt trừ, kích động chạy đến bên hai người Lương, Tần hỏi lại “Chú Lương, chú Tần, con quái vật kiađãbị tiễnđithậtrồi sao? Sau này cháukhôngcòn gặp nguy hiểm nữa đúngkhôngạ?
“Đúng thế, Đồng Triều, lần này cháu phải vô cùng biết ơn Trần Tiểu Thiên Sư đó.” Tần Phi Minh cườinói.
“cônhóc,khôngngờcôđúng là có bản lĩnh.”đãđược thả lỏng tinh thần, Đồng thiếu tự tinnói“côyên tâm,côđãcứu tôithìnhất định tôisẽkhôngđối xử tệ vớicô. Mặc dùcôcòn hơi đenmộtchút, nhưng tổng thểthìnhìn cũng được, để ngày mai tôisẽcải tạothậttốt ….”
Trần Ngư thấy thằng oắt này lại bắt đầu oán việccôđen,đangrối rắm là nên lấy tiền rồi đánh người hay là cứ đánh người rồi lấy tiền sau, chợt nghe Lương Hoa Châunóivới Tần Phi Minh “Vậy là xác sốngđãbị diệt trừ, vậy để tôi cho người xóa nhiệm vụtrêntrang web huyền họcđi.”
“Đợimộtchút!”
đangnóichuyện, Tần Phi Minh bị tiếng gào to của Trần Ngư làm giật mình, ông kinh ngạc nhìn Trần Ngư, chỉ thấy Trần Ngư lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng ở trước mặt ông mở trang web huyền học, lật đến giao diện các nhiệm vụ, nhanh chóng nhận nhiệm vụ, rồi nhanh chóng xác nhậnđãhoàn thành, tất cả thao tác tổng cộng chưa cần đếnmộtphút.
Reng reng reng …
đangtrợn mắt há mồm, Tần Phi Minh nhận điện thoại “Tần Thiên Sư, buổi sáng nay, ngài đăng lên nhiệm vụ cấp độ A về xác sống, lúc nãyđãcó người nhận nhiệm vụ và báo cáo hoàn thành, xin ngài xác nhậnmộtchút, nếu như nhiệm vụ xác nhận hoàn thành, chúng ta cần thanh toán cho người nhận năm trăm vạn nhân dân tệ.”
Mặc dù Tần Phi Minhđãtận mắt nhìn thấy, nhưngkhôngtự chủ được mà hỏimộtcâu “Người nhận nhiệm vụ là ai?”
“ID của người đó là Tây Thi trừ ma?”
Tần Phi Minh cúp điện thoại, vẻ mặt kỳ quái nhìn Trần Ngưđangcòn đắc chí,cônhóc nàythậtsựlà …. Tiền này nên trả hay làkhôngnên trả đây?
“Mặc dù phí thủ tục hơi đắtmộtchút, nhưng vẫn còn mấy trăm vạn đó, ha ha …” Trần Ngư thấy Lương Hoa Châu nhìn mình,thìvô cùng cảm kíchnói“Lương Thiên Sư, lúc nãy may mà ngài kịp thời nhắc tôi,khôngthìsuýt nữa là tôi quên nhận nhiệm vụ rồi.”
“…”
Chẳng lẽcôkhôngnghe thấy, nhiệm vụ đó là do tôi và Tần Phi Minh đưa ra sao?
Điền Phi cũng bịsự“vô sỉ” của Trần Ngư mà khiếp sợ, nhưng mà người nhà và người ngoài vẫn còn biết phân biệtrõràng, đồng chí Điền Phi chỉ bình tĩnh lấy điện thoại di động ra thông báo với cácanhemđangmai phục bên ngoài “Giải quyết xong rồi, thu quân!”
Trong chốc lát, sáu người đàn ông cao to vạm vỡ bỗng nhiên cùng xuấthiệntrong sân biệt thự, cùng Trần Ngư thanh toán phí vất vả xong rồi mới rờiđi.
Khi Trần Ngư rờiđi, Tưởng Huy vô cùng may mắnnóira “Cũng may, thẻ còn tiền để trả đủ!”
Tác giả có lời muốnnói:
Điền Phi trở về kí túc xá, cùng nhóm trợ lý báo cáo tình hình chiến đấu hôm nay.
Điền Phi: Trần Ngư tiểu thư chỉ ấn ấn lên điện thoại mấy cái mà thu được năm trăm vạn.
Nhóm trợ lý:thậtlợi hại, đúng là tướng vượng phu mà!Đọc nhanh tại AzTruyen.net