Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 110




Đế Đô.

Biệt thự nhà họ Lâu.

Lâu Minhđangở phòng sách lầu hai sửa bản thiết kế, gần đâyanhnảy ramộtý tưởng mới định đem thiết kế vũ khí mấy năm trước của mình ra cải tiếnmộtchút, tăng thêm lực sát thương cho nó đồng thời giảm bớt trọng lượng của vũ khí.

“Đinh!”

Lúc trước, khi Lâu Minh thiết kế hoặc sửa chữa bản vẽ, dùkhôngcó người nào tìmanhnhưng Lâu Minh vẫnsẽtắt nguồn để đảm bảomộttrăm phần trămkhôngcó bất kìsựviệc gì có thể cắt ngang suy nghĩ củaanh. Nhưng hình như từ khi Trần Ngư xuấthiệntrong thế giới củaanh, quy định nàyđãkhôngcòn tồn tại nữa.

côcó thể tùy ý ra vào phòng sách bất cứ lúc nào, cũng có thể ở lúc Lâu Minhđangvẽ thiết kế đượcmộtnửa, trực tiếp kéo người xuống dưới nhà ăn cơm. Càng về sau, vì để hợp với thời gian của Trần Ngư mà thậm chíanhcòn sửa lại thời khóa biểu làm việc của mình, chỉ cần khi Trần Ngư ở lại biệt thựthìrất ít khi làm việc.

Lúc này chợt nghe tiếng điện thoại di động kêu, Lâu Minh dừng bút, mở điện thoại, quả nhiên thấy người mà mình tâm tâm niệm niệm (nhớ mong).trênảnh, Trần Ngư để tóc xõa(nguyên tác là chải kiểu nửa viên thuốc,khôngbiết là gì luôn nên chém đại), khuôn mặt bé xíu đỏ bừng, đôi mắt đen sáng bóngđangcười rộ lên, ngoẹo đầu, phía sau là biển mây tầng tầng lớp lớp bao la, đồ sộ.

Lâu Minhđãbiết từ trước là phong cảnh núi Kỳ Liên rất đẹp, đáng tiếcanhkhôngthểđicùngcôđến đó. Lâu Minh nhịnkhôngđược đưa ngón tay cái xoa xoa lên khuôn mặt hồng hồng của Trần Ngư trong hình,âmthầm tự nhủ, nếu nhưanhcó thể hóa giải hoàn toàn sát khítrêncơ thể, nhất địnhsẽcùng Trần Ngưđiđến thăm tất cả những nơi mà họ muốn đến thăm.

Gần đâytrênmạngkhôngphảiđangcómộtcâu rất hot sao “Nếu bạnyêucôấythìhãy đưacôấyđidu lịch,điđến tất cả những nơi đẹp đẽ và lãng mạn.”

“Đinh linh, đinh linh …”

Điện thoại rung và tiếng chuông vang lên, Mao đại sư gọi điện video đến, Lâu Minh thu lại khóe miệng cười ngọt ngào, nhận điện thoại “Mao đại sư.”

“Lâu Minh, lấy được rồi, lấy được rồi.” Mao đại sư vui mừng mànóilộn xộn.

“Lấy được Linh Khí rồi sao ạ?” Nếu có đồ vật gì có thể khiến Mao đại sư vui mừng mà gọi điện ngay choanhthìchỉ có thể là Linh Khí.

“Đúng thế. Cuối cùng Linh Khí thứ hai cũng xin phép được rồi, viện bảo tàng mới cử chuyên gia đưa đến cho tôi, bây giờ tôiđangmang nó đến nhà cậu đây.”

“Vâng, tôi biết rồi.”

Sau khi cúp điện thoại, Lâu Minhkhôngcòn tâm trí sửa chữa bản thiết kế nữa,anhđứng lên đến bên cạnh cửa sổ, nhìn bầu trời xanh thẳm bên ngoài, tự lẩm bẩm “Thi Thi,anhđãđến gần em hơnmộtbước rồi.”

Khoảng năm mươi phút sau, Mao đại sư ômmộthộp gỗ tử đàn cười ha hảđitới, Lâu Minh đứng lên “Mao đại sư.”

“Ha ha, tôi đến rồi đây. Đây chính là Linh Khí thứ hai, cậu mau nhìn xem.” Mao đại sưnóixong liền đưa hộp gỗ cho Lâu Minh.

Lâu Minh đột nhiên lùi về saumộtbước, dưới ánh mắt ngạc nhiên của Mao đại sưthìcười cười xấu hổ “Mao đại sư, ông quên rồi sao, tôikhôngđể đụng đến mấy Linh Khí này.”

Tình huống khi lần đầu tiên Lâu Minh chạm vào thanh kiếm đồng cònrõràng trước mắt,hiệngiờ Thi Thi lạikhôngở Đế Đô,anhkhôngdám làm điều gì khiến choanhxảy ra điều gì ngoài ý muốn nữa.

“khôngsao đâu.” Mao đại sư cười “Sát khí trong Linh Khí này hầu nhưđãkhôngcòn, cậu cầmtrêntay cũngkhôngbị ảnh hưởng gì.”

“Sát khíkhôngcòn nữa?” Lâu Minh kinh ngạcnói.

“Đúng thế, có thể là nó hấp thu sát khítrênngười cậukhôngnhiều bằng thanh kiếm đồng, hơn nữa còn bị cương thi hấp thukhôngít nên sát khí còn sót lại rất yếu.” Mao đại sưnói.

“Vậy … nó vẫn là Linh Khí cực tà cựcâmsao?” Nếu sát khíđãbị hóa giảithìLinh Khí này còn phù hợp vớiyêucầu của Phượng Lạckhông?

“Chắc làkhôngcó vấn đề gì đâu.” Mao đại sưnói“Cái gọi là Linh Khí cực tà cựcâmlà chỉ pháp khí vừa có thể hấp thu sát khí vừa có thể hấp thu linh khí, sát khí trong Linh Khí này gần được hóa giải hết nhưng vẫn còn chút ít, mà chút ít sát khí nàyđangcùng linh khí trong cây sáo nàyđangchung sống rất hòa bình.”

Mao đại sưnóirồi mở hộp gỗ ra, lộ ra cây sáo màu trắng bạc nằm nổi bậttrênlớp vải nhung màu vàng.

Cây sáo có màu trắng,trênthân có năm lỗ, phần đuôi cây sáo còn có hoa vănkhôngrõđường nét. Lâu Minh nghi ngờnói“Cây sáo này bị chôn nhiều năm như vậy sao nhìn như mới thế này?”

“Chuyện này, Giám đốc Viện bảo tàng cũngkhôngnóirõ, chỉnóikhi mới khai quật lênthìcây sáo hơi ố vàng, nhưngkhôngbiết tại sao, khi đặt trong viện bảo tàngthìtừ từ trắng lên.” Mao đại sư đoán “Tôi đoán chắc là cây sáo nàyđãhấp thu linh khí mà như vậy, dù saothìviện bảo tàng cũng là nơi có phong thủy rất tốt.”

Lâu Minh hiểurõgật đầu, cầm cây sáo lên đưa lên trước mặt quan sát, chỉ vào hoa vănkhôngrõnét phía đuôi sáonói“Đáng tiếc hoa văn bồ cônganhnàyđãsắpkhôngnhìnrõnữa rồi.”

“Sao cậu biết đó là hoa văn bồ cônganh?” Mao đại sư nghi ngờ bước tới, chỉ vào hoa văn hỏi “Các chuyên gia nghiên cứu rất nhiều năm, cũng chỉ suy đoán hoa văn này có thể là hoa mai, hoa đào gì đó, sao cậu lại cảm thấy đây là cây bồ cônganh. Cái này nhìn giống cây bồ cônganhsao?”Lâu Minh sửng sốt, quan sátmộtlần nữa hoa văntrênthân sáo, sau đókhôngtự chủ nhíu mày. Theo như lời Mao đại sưnói, hoa văn nàyđãbị phá hủy sắpkhôngnhìnrõhình dáng, vì saoanhlại có thể chắc chắn đây là cây bồ cônganhvậy nhỉ?

“Tôi cũngkhôngbiết, chỉ là vừa nhìn thấy, tôi liền biết chắc đây là cây bồ cônganh.” Lâu Minh đáp.

“Vậy chắc là cậu bị hoa mắt.” Mao đại sư cũngkhôngđể chuyện hoa văn bồ cônganhtrong lòng, mà chăm chú quan sát cây sáo trong tay Lâu Minh. Đến khi nhìn thấy màn khí đỏ nhàn nhạt xung quanh thân sáo, Mao đại sư mới yên tâm thở phàonhẹnhõm.

“Cây sáo nàyđãhấp thu sát khí của cậu thành công rồi, linh khí trong cây sáo cũngkhôngxuấthiệnphản ứng loại trừ, điều này chứng tỏ suy đoán của tôikhôngsai, cây sáo này đúng là Linh Khí chúng ta cần tìm.” Mao đại sư chỉ vào cây sáonói.

Lâu Minh lấy lại tinh thần, quả nhiên thấy xung quanh cây sáo trắng tinh xuấthiệnsợi khí màu đỏ, sắc mặtanhkhôngtự chủ mà căng lên, hình như hình ảnh nàyanhđãtừng thấy qua rồi.

thậtkỳ quái, gần đây trong đầuanhluôn xuấthiệnnhững hình ảnh màanhchưa bao giờ gặp qua, chẳng lẽ nó có quan hệ gì với việc Phượng Lạc thức tỉnh?Đọc nhanh tại AzTruyen.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.