Vong Xuyên Tam Kiếp Một Bỉ Ngạn

Chương 9: Học viện Quân Hiên bước ngoặt tuyệt vời




A Tề tức xanh cả mặt nhưng không làm được gì, Thiếu Toàn Phong đứng bên cạnh chỉ biết khúc khích cười rồi ra sức giảng hòa cho hai người.

Rạng sáng hôm sau cuối cùng cũng đã đến học viện Quân Hiên, cả ba người đều đến báo danh, sau đó nghe gọi tên lần lượt ra tập hợp tại sân trường, sau khi nghe viện trưởng Trương Hải:

- Xin chào tất cả các nhân tài tương lai của đất nước, ta là viện trưởng của học viện Quân Hiên Trương Hải, năm nay xem ra lượng người tham gia nhiều hơn năm trước trên tay của mọi người là tờ giấy quy tắc của Quân Hiên mong các vị có thể tuân thủ đúng những quy tắc ấy, ta xin nói trước học viện này luôn đề cao châm ngôn “ tiên học lễ hậu học văn “ muốn trở thành một vị quan tốt trước phải có nhân phẩm tốt sau mới nói đến tài năng, cho nên những quy tắc ấy ai phạm lỗi ba lần sẽ bị trục xuất khỏi học viện.

Nói đến đây viện trưởng liền nhẹ giọng nói tiếp:

- Còn về viêc phòng ngủ thì ba người sẽ ở một phòng không phân quan lại quý tộc, đã vào học viện này thì tất cả đều bình đẳng như nhau, còn việc thành viên trong phòng thì tuỳ ý chọn và những thành viên này sẽ cố định về sau trong những kì thi cử đội viên cũng sẽ y như vậy, được rồi mọi người thảo luận đi rồi sang quầy bên cạnh đây để báo danh, nhớ là ba người một phòng, còn nữa sáng mai phải dậy sớm tập hợp ở quảng trường.

Vừa nghe ba người một phòng Thiếu Toàn Phong và Triều Hàn mắt sáng rỡ nhìn nhau, rồi cả cùng nhìn sang A Tề, bắt gặp ánh mắt của hai người họ A Tề có dự cảm không tốt, chưa kịp mở miệng nói thì ngay lập tức A Tề bị Triều Tống lấy tay bụm miệng lại, tay thì chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Thiếu Toàn Phong bắt lại, cả hai ra sức kéo A Tề về phía quầy đăng kí, A Tề như cá nằm trên thớt vùng vẫy trong vô vọng, người ghi danh hỏi danh tính cả ba thì Triều Tống nhanh miệng nói:

- Triều Tống, Thiếu Toàn Phong và... A Tề.

Thiếu Toàn Phong nhìn Triều Tống và nhanh chóng sửa cho Triều Tống nói:

- Ngô Tề, đệ ấy tên Ngô Tề.

Triều Tống nghe vậy liền ghi danh cho A Tề, dù biết đã quá trễ nhưng A Tề vẫn không ngừng bất lực vùng vẩy, dùng chút sức lực nhỏ bé của mình cuối cùng A Tề đã có thể quát lên được một tiếng:

- Khoan… khoan!

Nhưng mọi sự cố gắng đều vô nghĩa vì ngay khi giọng nói vừa cất lên thì bàn tay của Triều Tống đã ngay lập tức ngăn lại, cả hai ngay lập tức kéo A Tề ra ngoài, cả hai cùng ta tay và miệng A Tề ra, Triều Tống cười nói:

- Chính đệ muốn ta lên Quân Hiên mà... vậy thì hãy bầu bạn với ta.

Thế nhưng khi nghe thấy tên của A Tề Triều Tống bất giác mà quay sang mỉa mai cười nhạo nói:

- Ngô Tề sao… cái tên này xem ra rất hợp với đệ.

Thiếu Toàn Phong nghe vậy liền hướng mắt nhìn sang A Tề rồi nhìn sang Triều Tống rồi gật đầu nói:

- Ngô Tề… Ngô Tề... ta cũng thấy vậy… cái này cho ta cảm giác… là...

Nghe Thiếu Toàn Phong nói vậy A Tề rất lắng tai chăm chú mà nghe thế nhưng chưa đợi Toàn Phong nói xong thì Triều Tống đã chen ngang nói:

- Là cảm giác đều ngớ ngẩn như nhau đúng không?

Nói xong Triều Tống cười phá lên, trái ngược với niềm vui của Triều Tống thì mặt của A Tề tồi sầm lại chau mày ánh mắt hình viên đạn mà nhìn Triều Tống, thấy vậy Triều Tống liền nói:

- Ta chỉ nói đùa thôi... sao mà đệ khó tính quá vậy... nói đùa cũng không được sao…?

Toàn Phong thấy vậy liền nhoẻn miệng cười nói:

- Cảm giác này… rất tốt… rất thân thiết.

Nghe thấy những lời này của Toàn Phong, A Tề hít một hơi thực sâu để nuốt cục tức trong lòng xuống, Thiếu Toàn Phong thấy vậy liền nói:

- A Tề đệ giận thiệt hả?

Nhìn thấy Thiếu Toàn Phong cũng đứng về phía Triều Tống, A Tề trợn mặt liếc Toàn Phong rồi nghiến răng nói:

- Huynh nói xem… không lẽ ta không thể giận sao?

Thiếu Toàn Phong nhìn A tề mỉm cười nhẹ nhàng và nói:

- Biết rồi ta biết rồi, vì ta thấy như vậy cũng tốt mà chúng ta đã quen biết từ trước nay lại chung phòng có thể giúp đỡ lẫn nhau, không lẽ đệ muốn một mình ở chung với người xa lạ sao?

A Tề vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh quay sang một bên không thèm nhìn Thiếu Toàn Phong, thấy thế Thiếu Toàn Phong lấy tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu A Tề và nói:

- Được rồi đừng giận nữa, đệ muốn ăn gì ta mời được không coi như để ta chuộc lỗi được không?

Nghe Thiếu Toàn Phong nói thế Triều Tống lập tức dè bỉu A Tề và nói:

- Nam nhi đại trượng phu mà làm gì cứ nũng nịu như nữ nhi thế, ta đã nói rồi ta sẽ thay gia đình đệ yêu thương và chiều chuộng đệ, nên cứ yên tâm vì đã có ca ca đây không ai có thể bắt nạt đệ được.

Nhìn thấy A Tề gần như sắp bùng nổ, Thiếu Toàn Phong lập tức đỡ lời nói:

- Triều huynh đừng trêu đệ ấy như vậy nữa, một người tính khí lịch thiệp nhã nhặn như vậy, một người thì phóng khoáng thoải mái, thật là... thôi đi thôi chúng ta hãy đi ăn trước rồi sau đó đi nhận phòng được không?

A Tề vẫn đứng yên bất động thấy vậy Thiếu Toàn Phong liền kéo đệ ấy đi, suốt bữa ăn A Tề không nói gì cả chỉ im lặng mà ăn, ăn xong cả ba đi nhận phòng đi được một hồi cuối cùng cũng đến phòng của ba người họ.

Bước vào phòng, không khí thoáng đảng, ánh nắng chiều tà rọi vào phòng, ba chiếc giường ngủ nằm ở ba gốc, bên cạnh giường là bàn học và kệ sách riêng biệt, A Tề chọn giường gần cửa sổ, Triều Tống và Thiếu Toàn Phong ngay lập tức tranh cái giường ngay sát bên A Tề, Thiếu Toàn Phong cũng muốn gần gũi với A Tề nên cũng không nhường, Triều Tống cương quyết nói:

- Toàn Phong à, ta đã chọn chổ này trước rồi, đệ sang bên kia đi.

Thiếu Toàn Phong cũng không hề có ý định nhượng bộ nên nói:

- Tống huynh, đệ cũng đã chọn trước chổ này rồi, quân tử không tranh cái người thích, mong huynh tự trọng.

A Tề mệt mỏi nhìn cả hai thể hiện tình cảm, nhìn thấy tình cảm của họ thân thiết như vậy chẳng còn cách nào A Tề thay trời tác hợp cho họ, A Tề ôm đồ đạc đứng lên đi về phía chiếc giường còn lại và nói:

- Phong ca huynh sang đây đi, nếu cả hai đã tâm đầu ý hợp như vậy ta tác hợp cho hai người đấy.

Cả hai sửng người trước sự rời đi của A Tề, Thiếu Toàn Phong thấy vậy liền đưa tay giữ A Tề lại và nói:

- Không...không phải, ý ta không phải vậy.

Nhìn thấy A Tề gắn ghép mình với Toàn Phong, Triều Tống lập tức ngăn A Tề lại và nói:

- Khoan đã ta… ta và hắn sao…?

A Tề đang giận nên không nói gì nhiều, bước đi một mạch rồi sắp xếp đồ đạc vào kệ bỏ mặc hai người kia ở lại trong sự bàng hoàng.

Toàn Phong bối rối liền giải thích:

- Không phải, A Tề… ta và Tống huynh… tuyệt đối không thể nào… đệ đừng hiểu lầm… không phải như đệ nghĩ đâu…

Nhìn thấy Toàn Phong ra sức chối bỏ mình, lòng tự tôn của Triều Tống bị tổn thương sâu sắc liền tỏ ra yếu đuối đau lòng nói:

- Tuyệt đối không thể sao… với đệ ta tệ đến vậy sao… Toàn Phong… tại sao… tại sao lại đối xử với ra như vậy?

Nhìn thấy bộ dạng đáng sợ ấy của Triều Tống, Toàn Phong cảm thấy sợ hãi liền lùi lại né tránh nói:

- Tống ca… đừng mà… huynh đừng như vậy mà…

Triều Tống được đà lấn tới mà lao đến ôm chằm hôn Toàn Phong tới tấp khiến Toàn Phong không ngừng la hét chống trả, A Tề chỉ biết đứng cạnh mỉm cười xem kịch hay của hai người họ.

Sắp xếp xong thì trời cũng đã tối, Triều Tống đi tắm liền rũ Thiếu Toàn Phong và A Tề cùng tắm, phòng tắm nằm ngay trong phòng, nghe lời đề nghị của Triều Tống Thiếu Toàn Phong lắc đầu còn A Tề thì quay đầu không đáp lại, thấy vậy Triều Tống liền bỉu môi nói:

- Xí cái đứa trẻ này chả đáng yêu chút nào, không tắm thì thôi ta tự mình tắm.

Triều Tống vào tắm còn Thiếu Toàn Phong nhìn A Tề nói:

- Nguyên ngày hôm nay đệ cũng mệt rồi tắm xong rồi ngủ sớm đi mai còn phải dạy điểm danh nữa.

A Tề vẫn không trả lời, thấy vậy Thiếu Toàn Phong nói tiếp:

- Nếu đệ còn giận ta thì ta nhận lỗi với đệ được không, đúng là không hỏi ý đệ mà tự quyết như vậy là lỗi ta nhưng có thể vì từ nhỏ ta đã lớn lên một mình nên không biết thế nào là tình huynh đệ cho đến khi thấy đệ và Tống huynh trong lòng ta thực sự rất vui, ngay từ lần đầu gặp ta có một cảm giác rất thân thuộc như chúng ta đã gặp nhau từ rất lâu rồi vậy, ta thực sự rất muốn kết thân với hai người.

Những lời nói chân thành của Toàn Phong phần nào khiến A Tề xúc động, ngay trong lúc đấy Triều Tống vừa định bước ra để lấy khăn thì vô tình nghe thấy lời nói của Thiếu Toàn Phong liền cất tiếng nói:

- Ta cũng vậy.

A Tề và cả Thiếu Toàn Phong đều bất ngờ nhìn Triều Tống, sau đó Thiếu Toàn Phong nhìn sang A Tề và nói:

- Còn đệ thì sao A Tề?

Nghe thấy câu hỏi của Thiếu Toàn Phong A Tề nghiêng mặt nhìn sang, không nói gì chỉ lặng lẽ nở nụ cười thầm nghĩ:

- Huynh đệ sao?

Triều Tống mỉm cười nhìn Toàn Phong, A Tề thì vẫn không nói lời nào mà cứ thế nhắm mắt đi ngủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.