Vợ Tôi Là Cô Ngốc (Đã Hoàn

Chương 12: a-12




Phần12:

"Ý hay, vợ à tối nay thịt em sẽ tự động dâng lên miệng của anh"

"Sếp thấy sao ạ"

Cậu trợ lý cất giọng tò mò hỏi, hắn nghe thấy ngước mắt lên cười tươi đáp

"Mưu kế cũng không tồi, tóm lại tôi cảm ơn cậu"

"Dạ, chúc sếp tối nay thành công"

"Hừm"

Cậu trợ lý thấy hắn có điện thoại nên cũng không muốn làm phiền, lễ phép cúi đầu chào rồi quay người sải bước rời khỏi phòng làm tiếp công việc, sau khi cậu trợ lý đi khuất, hắn cầm máy lên nghe

"Con nghe thưa ba"

"Tối nay con đưa Nhiên Nhiên qua nhà ăn cơm nha? Mẹ con chuẩn bị nhiều thức ăn lắm"

"Dạ được thưa ba"

Hắn hạ giọng đáp, ba hắn nghe vậy ừ nhẹ rồi cúp máy, hắn để điện thoại xuống bàn khóe môi cong cong hé lộ nụ cười đầy âm mưu nham hiểm, lẩm nhẩm.

"Tối nay kế hoạch sẽ thực hiện, vợ à, em chết chắc với anh"

[...]

Tối đó tại nhà riêng của ba mẹ hắn.

Hắn ân cần chu đáo dẫn cô vào nhà chào hỏi ba mẹ chồng rồi ngồi vào bàn dùng bữa. Ngồi trên bàn ăn mà hắn cứ liên tục âm mưu tìm cách bỏ thuốc cô

Sau khi dùng cơm xong xuôi cả nhà ra ngoài phòng khách hắn bẽn lẽn đi vào bếp chuẩn bị cho cô 1 ly nước cam đã bỏ thuốc mang ra

"Nhiên Nhiên? Uống nước đi em"

"Hihi. Cảm ơn chồng" cô cười rạng rở rồi cầm lấy ly nước

"À..? con trai"

"Ba có một chỗ vẫn chưa rõ về cách thực hiện của con trong bản kế hoạch làm ăn hôm trước"

"Chỗ nào trong bản kế hoạch ba" hắn đưa ly nước cho cô xong liền hỏi lại

"Con vào phòng làm việc của ba một lát, ba để bản kế hoạch trong đó"

Ba hắn nói xong thì đứng dậy đi vào phòng làm việc, Hắn nghe thế dạ dật đầu sải bước đi theo nhưng trước khi đi hắn còn dặn dò cô

"Nhiên Nhiên? Mau uống đi nha, xong công việc anh sẽ đưa em về"

"Dạ chồng, vợ sẽ uống"

"Ngoan"

Nói xong thì nhanh chân đi vào phòng làm việc của ba để giải quyết vấn đề

Cỡ 20 phút sau

Ba và hắn cuối cùng cũng bàn xong công việc, hắn đi ra nhìn thấy cô có vẻ ểu oải còn ly nước cam thì đã uống cạn, nhìn thấy vậy hắn không khỏi mừng thầm trong lòng. Thế là sắp có thịt tươi dâng lên miệng

"Mẹ đâu rồi Nhiên Nhiên" Ba hắn đi lại cất giọng

"Dạ, mẹ lên phòng rồi ạ"

"Ừ, vậy thôi trời cũng đã tối rồi, con mau đưa Nhiên Nhiên về nhà nghỉ ngơi đi"

"Dạ ba, chúc ba mẹ ngủ ngon"

[....]

Trong suốt quảng đường về nhà, hắn liên tục nhìn qua cô, thấy cô có vẻ ung dung hắn liền mở miệng thăm dò

"Nhiên Nhiên? Em không cảm thấy khó chịu sao?"

"Khó chịu sao ạ?"

"Ừ, là khó chịu bồn trồn trong người"

"Có ạ, vợ buồn ngủ"

Hắn thắc mắc khó hiểu miệng lẩm bẩm khẽ tiếng

"Sao thuốc có tác dụng chậm vậy ta, mình cho hết gói luôn mà"

Hắn nôn nóng, quay sang hỏi tiếp

"Em không nóng hả"

"Không ạ.." cô lắc đầu

Khuôn mặt điển trai đen lại, rõ ràng là bây giờ thuốc đã có tác dụng rồi? Sao kì vậy, hay là thuộc dỏm

"Nhiên Nhiên này? Ly nước cam hồi nãy em có uống không"

"Nước cam"

"Phải là ly nước anh đưa cho em đó, em có uống không?"

"Không ạ! Lúc nãy mẹ mang hoa quả ra cho vợ, xong mẹ nói khát nước nên vợ đã cho mẹ uống rồi"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.