Chương 93: Cổ Trạch - Ảnh đế tương lai
Nửa tháng trôi qua, Hạ Điềm bắt đầu bận rộn vì phía công ty liên lạc đến, danh khí của cô tăng nhanh trong thời gian này, nên có rất nhiều nhãn hàng muốn mời cô làm đại diện, thậm chí tài nguyên cũng bạo tăng.
Hiện tại cô đang nằm ở vị trí số hai, đuổi sát sao theo vị trí đầu của bảng đề cử, fan cũng điên cuồng giúp cô bình chọn.
Mọi thứ thoáng qua cứ như một giấc mơ, với tộc độ này, danh hiệu nữ phụ xuất sắc nhất sẽ thuộc về cô.
Mặc dù chỉ là vai phụ, nhưng với một người mới như cô thì giải thưởng trước mắt cũng vô cùng quan trọng.
Hạ Điềm vừa làm việc vừa cố gắng liên lạc với Lạc Thần, khi cô nhắn tin nhắc anh về vấn đề ly hôn, anh chỉ trả lời một câu: Hiện tại có việc bận.
Anh ta đã bận suốt nửa tháng rồi, Hạ Điềm sắp chịu hết nổi thái độ mập mờ này của anh!
Cho dù mỗi ngày đều quay cuồng trong công việc thì cũng sẽ không bận đến nỗi không liên lạc được cho luật sư, chỉ cần một câu của anh, chuyện gì không thể hoàn thành?
Nói là ly hôn, nhưng thật ra bọn họ chỉ đang ly thân mà thôi!
Hạ Điềm bực mình, lại không thể làm gì được.
Hôm nay cô ra ngoài chụp họa báo, vừa vặn gặp được bạn cũ. Nam nhân với đôi mắt phượng xinh đẹp đó, nốt ruồi nhỏ bên khóe mắt đó, làm cô có chút xúc động.
“Cổ Trạch, lâu quá không gặp.”
Nhìn thấy cô ở chỗ chụp ảnh, Cổ Trạch cũng ngạc nhiên tiến tới, đưa tay ra, nói:
“Hạ Điềm, thật là em à? Dạo gần đây danh tiếng không nhỏ nha, vượt xa anh rồi.”
Hạ Điềm bắt tay anh, cười đáp:
“Anh nói gì vậy, em chỉ may mắn được mọi người quan tâm mà thôi, sao so được với dàn hậu cung của anh.”
Cổ Trạch vốn dĩ đã có tiếng trong giới, thời gian qua đi, anh càng ngày càng ra dáng một ảnh đế, cũng đang tranh đoạt vị trí ảnh đế rồi.
Một năm trước bọn họ hợp tác vui vẻ, một năm sau gặp lại, có hơi hoài niệm.
“Ha ha, đừng trêu anh, buổi tối có thời gian không? Chúng ta đi ăn một bữa.”
“Được, chụp hình xong chúng ta đi luôn chứ?”
Hạ Điềm sảng khoái đáp ứng, khiến Cổ Trạch hơi ngạc nhiên, cười nói:
“Lần này em mời hay anh mời vậy?”
Câu này làm Hạ Điềm nhớ đến chuyện trước kia, một buổi tối đó đi ăn, vốn dĩ chỉ có hai người họ lại nhảy ra thêm Lạc Thần và Trình Tiêu, cô ngượng ngùng gãi má:
“Được rồi, em mời, anh thù dai thật đó.”
Cổ Trạch ồ một tiếng rồi gật gù:
“Được mỹ nữ mời đi ăn, anh thấy thật vinh hạnh.”
“Ảnh đế tương lai nói gì vậy? Đi ăn với anh là vinh hạnh của em mới đúng.”
Hai người trò chuyện một lát, sau đó bắt đầu quá trình chụp ảnh, tất nhiên là riêng biệt. Cổ Trạch chuẩn bị lên trang bìa của tạp chí, mà cô thì ở mấy trang sau, vẫn chưa đạt đến trình độ của anh.
Shoot ảnh cuối cùng, Cổ Trạch đột nhiên đề nghị chụp chung với Hạ Điềm, khiến nơi làm việc có hơi rối loạn.
Quản lý của Cổ Trạch cũng bảo:
“Cậu mặc dù nổi tiếng, nhưng không thể tự làm theo ý mình như vậy được, hơn nữa cậu muốn dính scandal với người mới à? Không được!”
Cổ Trạch nhún vai tỏ vẻ không có việc gì, đuôi mắt cong cong tràn ngập vô hại.
“Thôi nào, không được thì không được, sao phải nổi nóng như thế.”
Thấy Cổ Trạch có ý tốt muốn nâng đỡ mình, Hạ Điềm cũng cảm động, lòng hạ quyết tâm phải đãi anh một bữa ra trò.
Cuối giờ làm việc, hai người len lén liên lạc qua điện thoại, mỗi người đi một hướng, nhưng địa điểm thì là một quán lẩu nổi tiếng. Cổ Trạch đi trước đặt phòng VIP, sau khi gửi menu qua cho cô chọn, thì bắt đầu ngoan ngoãn chờ đợi.
Trước kia Cổ Trạch thật sự rất thích Hạ Điềm, nhưng cô lại có bạn trai, bây giờ không biết tình hình của hai người thế nào rồi.
Mặc dù cũng hơi tiếc nuối vì không có cơ hội phát triển cùng cô, nhưng hiện tại hai người chỉ đơn giản là bạn, đi ăn tối với tư cách là bạn cũ. Cổ Trạch nghĩ vậy, cố gắng khiến tâm tình của mình ổn định.
Hai người tự cho là đã rất bí mật, nhưng mà…
Cuối cùng vẫn bị cánh báo chí chụp trộm.
Xe của Cổ Trạch vừa tiến vào nhà hàng không lâu, xe của Hạ Điềm cũng tới, đây là đang hẹn hò ư? Ảnh đế tương lai và một nữ diễn viên mới nổi?
Bọn họ gửi ảnh về tòa sạn, lại đào ra được một chút hình ảnh trong đoàn phim trước kia, khi Cổ Trạch còn chưa nổi tiếng như bây giờ, khi Hạ Điềm vẫn còn là một cô gái nhỏ non nớt.
Tin tức này cũng sẽ kéo được kha khá người đọc đây.
Hai người ở bên trong ăn uống trò chuyện vui vẻ, lại không biết rằng, ngày mai sẽ đối mặt với cái gì.