Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 60: Trận so tài trăm đệ tử mạnh nhất




"Quái lạ!"

Trong lòng Lâm Phi chỉ có thể nghĩ được như vậy, bản thân lại gặp phải kẻ không ra gì, không phải chỉ là điểm công huân thôi sao, cái này thì có gì mà không nghĩ thông kia chứ.

Lâm Phi cũng cực kỳ bàng hoàng trước đòn công kích khi nãy của Quân Vô Hối. 

"Huyền khí khi nãy Quân Vô Hối thi triển thật mãnh liệt, chẳng khác nào mãnh hổ hạ sơn, nếu không phải ta có Kim Cương Bất Hoại bảo vệ toàn thân thì chỉ một trảo của đối phương thôi không chừng sẽ khiến ta bị thương. Cao thủ Võ Đạo bát trùng thiên cũng không thể coi thường, trừ phi ta sử dụng đao pháp một đao chặt làm hai, liên tục ra nhiều đòn công kích nặng mới có thể đánh bại đối phương!"

Lần đầu tiên giao thủ với cao thủ Võ Đạo bát trùng thiên, mặc dù chỉ một chiêu mà thôi, nhưng trong lòng Lâm Phi lập tức cũng đã chuẩn bị tâm lý.

Cao thủ Võ Đạo bát trùng thiên cũng không khó đối phó như trong tưởng tượng. 

...

Chuyện trong đại sảnh treo thưởng chẳng qua chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ mà thôi.

Tuy trưởng lão chấp sự đã hạ lệnh cấm truyền ra bên ngoài, nhưng vẫn có cá lọt lưới, điều này khiến không ít người cảm thấy kinh ngạc. 

Thực lực của Lâm Phi từ bao giờ đã tăng lên nhanh đến vậy, thậm chí không ít người bắt đầu cân nhắc có nên học Cửu Chuyển Huyền Công hay không, trong chuyện này có một vài người bắt đầu cảm thấy có chút hả hê.

Chọc tới Trương Vạn Sơn không nói, lần này còn chọc phải "Tiểu Quân Tử" Quân Vô Hối, có thể nói Lâm Phi đã đắc tội tới không ít đệ tử ngoại môn, đâu đâu cũng là kẻ thù, cộng thêm lần trước từ chối lời mời của một số sư huynh, cuối cùng trong đám đệ tử ngoại môn, Lâm Phi đã tổng cộng đắc tội với không ít sư huynh rồi.

Không nên xem thường sự đoàn kết của các sư huynh, nhất là những tiểu đoàn do chính bọn họ tạo thành, tầm ảnh hưởng khiến những người bình thường cũng không dám xem thường, Thần Vũ môn cũng cho phép sự cạnh tranh kiểu đó tồn tại. 

Đối với Thần Vũ môn mà nói, đệ tử cạnh tranh với nhau mới có động lực, không xuất hiện thương vong thì tất cả đều tốt.

Vì vậy, các đoàn thể cạnh tranh ngày càng xuất hiện nhiều, tất cả mọi người bắt đầu tụ lại thành đoàn thể, tránh bị ức hiếp, cho nên mới có tình cảnh Lâm Phi được người ta mời trước kia.

Những sư huynh tu vi Võ Đạo bát trùng thiên trở lên không một ai không phải đệ tử tinh anh, đương nhiên được một đám người sùng bái rồi. 

Hành động này của Lâm Phi không thể nghi ngờ là một loại khiêu khích, chĩa mũi nhọn tới bọn họ, dẫn dụ lửa giận của những kẻ liên quan.

Chỉ trong chớp mắt, đủ loại ngôn luận được tung ra nhắm thẳng vào Lâm Phi.

...

Cũng may những ngôn luận nhằm vào Lâm Phi này cũng không kéo dài được bao lâu.

Đám đệ tử ngoại môn thấp thỏm chờ mong trận so tài nửa năm của ngoại môn được tổ chức, không một ai còn tâm tư so đo chuyện nhỏ nhặt này nữa.

Trận so tài ngoại môn nửa năm một lần cũng là trận thi đấu xếp hạng của đám đệ tử ngoại môn, quyết đấu chọn ra mười cao thủ đứng đầu, ngoại trừ được ban thưởng xa xỉ ra thì còn có thể tiến vào nội môn, trở thành đệ tử nội môn. 

Ngoại môn và nội môn chỉ khác một chữ, nhưng sự chênh lệch lại xa cả vạn dặm.

Một đệ tử ngoại môn dù có lợi hại thế nào, nếu không lọt được vào phạm vi những người cấp bậc cao của Thần Vũ môn thì cũng không cách nào học được huyền lực với uy lực khổng lồ, càng khó đạt được kinh nghiệm tu luyện.

Đệ tử nội môn lại có chế độ bất đồng, nhờ có sự chỉ dạy của danh sư sẽ không tồn tại bình cảnh trên con đường tu luyện, khi thành đệ tử nội môn bình thường đều có thể đột phá thành Huyền giả, chính thức trở thành võ giả sơ cấp. 

Vì vậy mà mỗi lần tổ chức trận so tài nửa năm đều cạnh tranh rất kịch liệt.

Các sư huynh đệ ra ngoài lịch lãm đều phải chấm dứt lịch lãm, chạy về Thần Vũ môn, vì đều muốn tranh đoạt mười vị trí đứng đầu này.

Đương nhiên nếu trong trận so tài, những người có biểu hiện bất ngờ, không chừng cũng có cơ hội đạt được sự ưu ái từ trưởng lão, sớm được tiến vào nội môn, loại sự việc này bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện. 

...

Vào ngày diễn ra trận so tài nửa năm một lần, nắng vàng rực rỡ, trời xanh mây trắng.

Trên quảng trường Thần Vũ môn nơi đâu cũng nhốn nháo, người tới người đi tấp nập, khi mà mục đích chính là mười cái tháp được dựng trên lôi đài xếp thành một hàng trên quảng trường kia. 

Đây cũng là lôi đài được sử dụng ngày hôm nay.

Trận so tài nửa năm đệ tử ngoại môn trên thực tế là sân khấu thể hiện của toàn bộ đám đệ tử Võ Đạo ngũ trùng thiên trở lên, về phần những đệ tử Võ Đạo ngũ trùng thiên trở xuống hầu như đều là khách qua đường, cùng lắm xem như để hiểu biết thêm kiến thức mà thôi.

Đệ tử ngoại môn của Thần Vũ môn có tới hơn ba nghìn đệ tử, trong đó phân loại cao và thấp, trong đó loại cao chiếm không ít, đệ tử cao giai trở thành trọng tâm chính. 

Cạnh tranh mười hạng đứng đầu xác thực vô cùng kịch liệt, cũng may vì điều này mà Thần Vũ môn đã sắp đặt xếp hạng khác cho đệ tử ngoại môn, chính là một trăm người đứng đầu.

Nhìn lên thứ hạng mà nói, đối với những đệ tử ngoại môn như bọn họ thì xếp hạng trong trận so tài cũng tương đương như một sự chứng minh, không ngừng tăng tiến cho thanh danh của bọn họ, càng có thể đạt được nhiều tài nguyên tu luyện hơn.

Chính vì có những phúc lợi này mà tất cả đám đệ tử ngoại môn đều thấp thỏm chờ mong trận so tài nửa năm một lần của ngoại môn, một khi có thể tiến vào hạng một trăm người đứng đầu là có thể đạt được nhiều tài nguyên tu luyện hơn rồi. 

Mọi người đều biết một Thần Vũ môn to như vậy, tài nguyên đều dùng để bồi dưỡng cao thủ, những đệ tử bình thường muốn trổ hết tài năng rất khó khăn, trừ phi bản thân có thiên phú, còn có gia tộc bồi dưỡng nữa.

Thứ hạng thi đấu của đệ tử ngoại môn là phương thức duy nhất để nổi tiếng của bọn họ, vận khí tốt còn được trưởng lão chấp sự thu làm đệ tử, ngoài ra thì địa vị cũng sẽ được để cao hơn một bậc.

...

Đám người Lâm Phi và Cao Sơn cùng tới quảng trường Thần Vũ môn.

Lúc này người tới trên quảng trường đều mang vẻ mặt hưng phấn, thi thoảng truyền ra từng âm thanh hoan hô của các sư huynh đệ đồng môn.

Mười người xếp thành một hàng dài trên các lôi đài là thứ bắt mắt nhất lúc này, giống như đang chờ đợi bọn họ đến vậy. 

Ngoài những thứ này ra thì càng có nhiều tiếng nghị luận của các đệ tử ngoại môn hơn nữa.

Những đệ tử ngoại môn hiếm khi được thấy ngày thường hiện giờ cũng đều tập trung ở quảng trường Thần Vũ môn, đủ những tiếng nghị luận vang lên xung quanh mọi người.

"Các ngươi nói xem lần trăm cường đệ tử này ai sẽ trở thành số một?" 

"Còn phải nói sao, nhất định là sư huynh Trương Vô Địch rồi, năm ngoái nếu hắn trở về đã sớm trở thành đệ tử nội môn rồi, nghe đâu người ta sớm đã tới Võ Đạo cửu trùng thiên rồi."

"Nói vậy cũng không chính xác, sư huynh Trương Vô Địch tuy tới Võ Đạo cửu trùng thiên lợi hại, nhưng sư huynh Vương Tùng cũng là cao thủ Võ Đạo cửu trùng thiên, hắn còn có thể săn giết yêu thú cấp chín, đạt được danh hiệu đệ nhất chắc chắn không thành vấn đề!"

"Hai người bọn họ đều là cao thủ, nhưng Võ Đạo cửu trùng thiên không chỉ có bọn họ, vị trí thứ nhất chắc chắn sẽ phân cho một trong các vị sư huynh tu vi Võ Đạo cửu trùng thiên rồi." 

"Sư huynh Trương Vô Địch nhất định có thể lấy được danh hiệu đệ nhất, ta cược cho hắn năm trăm lượng bạc."

"Hừ, năm trăm lượng bạc của ngươi thì tính là cái gì, lão tử mua hẳn năm nghìn lượng bạc đặt vị trí thứ nhất thuộc về sư huynh Vương Tùng, sư huynh Vương Tùng chắc chắn đạt hạng nhất, ngoài bọn họ ra, Trần sư huynh và Lý sư huynh cũng được tính là tuyển thủ có tiềm năng, nhất định có thể đứng trong hạng mười người đứng đầu!"

"Vậy quả thật lần này có không ít sư huynh tham gia trăm cường đệ tử rồi, còn kịch liệt hơn cả so với lần trước nữa." 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.