Vợ Cũ Thật Quyến Rũ

Chương 5




Chương 5

Những phóng viên này đã theo nghề nhiều năm như vậy, có ai là người ngốc chứ? Sau khi nghe thấy uy hiếp của Trịnh Húc, đều xám xịt mặt mày mà đi ra ngoài.

“Hoắc Trì Viễn, xem như cậu lợi hại!” Dương Nguyệt Quyên oán hận nói, trong mắt tràn ngập không cam lòng.

Sau khi một nhà đầy người biến mất, trái tim của Tề Mẫn Mẫn tràn ngập đề phòng mới nới lỏng đi xuống. Chờ cô ý thức được mình vẫn đang không mảnh vải che thân ngồi trong lòng Hoắc Trì Viễn, lập tức cách xa…

“Hôn ước vừa rồi chỉ là vì ứng phó với cánh phóng viên, không phải là thật.” Cô thấy trong ánh mắt của Hoắc Trì Viễn có chút ý hận. Nếu không có sự phối hợp của anh, ngay cả cơ hội để mẹ kế diễn trò cũng không có. “Qua vài ngày nữa chúng ta sẽ nói tính cách không hợp nên chia tay.”

“Sau đó dư luận xôn xao, nói Hoắc Trì Viễn tôi cưỡng ép con gái vị thành niên, sau đó uy hiếp cô nói dối?” Hoắc Trì Viễn không hờn giận nhìn Tề Mẫn Mẫn.

“Chẳng lẽ không đúng?” Tề Mẫn Mẫn bất mãn trừng mắt nhìn Hoắc Trì Viễn. Người đàn ông này, cô biết không thể trêu vào, nhưng không có nghĩa là cô sẽ ngoan ngoãn để anh nắm mũi dẫn đi. “Tôi không lấy người chồng là tội phạm cưỡng dâm.”

“Nói lại lần nữa xem!” Đột nhiên Hoắc Trì Viễn áp đến trên người Tề Mẫn Mẫn, đôi con ngươi hung hăng nhìn chằm chằm cô.

“Tôi không lấy chồng là tội phạm cưỡng dâm! Anh bỏ ra!” Tề Mẫn Mẫn có chút khủng hoảng vùng vẫy. Cô dường như đang vuốt râu hùm.

“Có tin hôm nay tôi sẽ san bằng tập đoàn Bằng Trình không?” Hoắc Trì Viễn ngoan độc uy hiếp.

“Không cần.” Tuy trong lòng có oán hận, nhưng Tề Mẫn Mẫn cũng hiểu rõ tối hôm qua mẹ kế nói là có lý. Sự trong sạch của cô đã không còn, không thể lại hủy diệt sự nghiệp của ba. Dùng thân thể của cô đổi lấy mười tám năm nuôi dưỡng, về sau có thể không còn liên quan gì nữa.

“Mang theo chứng minh thư không?” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng hỏi.

“A?” Tề Mẫn Mẫn khó hiểu ngẩng đầu: “Ở đây… ở trong túi bên ngoài phòng khách.”

Hoắc Trì Viễn xốc ga chăn lên, lấy điện thoại ở bên dưới ra bấm một mã số: “Trịnh Húc, giúp tôi thu xếp thủ tục kết hôn. Để cho luật sư Phương đến đây soạn hợp đồng hôn nhân, lập tức tới ngay.”

Thủ tục kết hôn?

Tề Mẫn Mẫn sửng sốt.

Chẳng lẽ Hoắc Trì Viễn thật sự muốn cưới cô?

“Chú à, hôn nhân không phải nói chơi!” Tề Mẫn Mẫn chống cự nhìn Hoắc Trì Viễn. Cô bị mẹ kế và cha ruột của mình bán đứng, anh không cần phải sa vào vũng nước đục như cô?

“Tôi cực kỳ thật lòng!” Hoắc Trì Viễn bình tĩnh xoay người, nhìn thẳng Tề Mẫn Mẫn.

Sau khi Tề Mẫn Mẫn nhìn thấy thân thể của anh, lập tức xấu hổ đến nhắm mắt lại, lúc này cô mới ý thức được hai người còn chưa mặc quần áo. Cô đỏ mặt căm giận nói: “Chú à, chú có thể ra ngoài hay không? Tôi muốn mặc quần áo.”

“Cô xác định là muốn tôi như vậy ra ngoài?” Hoắc Trì Viễn chỉa chỉa thân thể của chính mình.

Tề Mẫn Mẫn lấy chăn che kín đầu, mắng anh ở trong lòng 100 lần là đồ cuồng khỏa thân: “Ra ngoài!”

Ánh mắt Hoắc Trì Viễn phức tạp nhìn một đóa hoa hồng nở rộ ở trên giường, cắn chặt răng, hồi lâu mới hừ một câu: “Làm cũng làm rồi, còn không dám nhìn.”

Tề Mẫn Mẫn ngồi trong chăn hơi động một cái, nhưng không có hé răng.

Hoắc Trì Viễn mở tủ quần áo ra, lấy một bộ quần áo ở bên trong ra rồi đi vào trong phòng tắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.