Chương 296
Không được chú ý tới, Lynda xấu hổ nắm chặt tay:”Hoắc tổng không biết tự mình ra sân bay đón sẽ thể hiện được rằng chúng ta coi trọng bọn họ sao?”
“Nhiều đại lý không thể làm cho một công ty lập tức phát triển lớn mạnh, thiếu một đại lý thì chúng ta vẫn là công ty sản xuất thiết bị y tế hàng đầu Trung Quốc. Cô cảm thấy tôi nên ra mặt sao?” Hoắc Trì Viễn có phần kiêu ngạo nói.
“Tình yêu tuy lãng mạn nhưng không thực tế. Hoắc tổng, anh đừng trở nên hồ đồ. Đàn ông có thể không có tình yêu, nhưng không thể không có sự nghiệp.” Lynda cố ý nhắc nhở Hoắc Trì Viễn.
“Cô Lynda, sao cô không quay về khách sạn nghỉ ngơi đi?’’ Tề Mẫn Mẫn cũng không nghĩ sẽ trêu chọc Lynda mấy câu, dù sao lúc vị chìm dưới nước cũng là Lynda nhắc nhở cô cứu cô đúng lúc, nhưng Lynda sai ở chỗ chọn thời điểm không thích hợp mà nhắc nhở đúng lúc cô đang ở bên Hoắc Trì Viễn. Tình cảm của bọn họ không thể vì mấy câu nói móc của Lynda mà có thể thay đổi.
“Tôi chỉ lo Hoắc tổng chỉ có một mình không cứu nổi cô.” Lynda giọng mỉa mai cười.
“Tôi còn có thể rơi xuống nước sa? Cô Lynda nghĩ nhiều rồi.” Tề Mẫn Mẫn bướng bỉnh chớp chớp mắt nhìn Lynda.
Hoắc Trì Viễn dùng sức xoa đầu Tề Mẫn Mẫn, cưng chiều nói:”Vừa mới đi cả ngày xem ra không mệt lắm, lúc này vẫn chắc vẫn còn sung sức.”
“Nghe cô ấy nói xong em lại mệt mỏi rồi.” Tề Mẫn Mẫn làm nũng nói,”Chú, anh cõng em đi.”
“Trẻ con!” Lynda trào phúng liếc Tề Mẫn Mẫn.
“Trẻ con cũng tốt! Có người vì tôi mà đau.” Tề Mẫn Mẫn bướng bỉnh nói,”Chú, cõng em!”
Hoắc Trì Viễn bất đắc dĩ nở nụ cười, xoay người ngồi xổm trước mặt Tề Mẫn Mẫn:”Đi lên!”
Tề Mẫn Mẫn nở nụ cười thắng lợi về phía Lynda, liền nằm sấp lên lưng Hoắc Trì Viễn.
Hoắc Trì Viễn xốc Tề Mẫn Mẫn lên, vững vàng đi về phía khách sạn.
“Hoắc tổng, có cần tôi gọi taxi không? Đi đến khách sạn còn rất xa.” Lynda quan tâm hỏi.
“Không cần đâu! Tề Mẫn Mẫn không nặng.” Hoắc Trì Viễn thản nhiên trả lời.
Tề Mẫn Mẫn làm mặt quỷ với Lynda, rồi ôm lấy cổ Hoắc Trì Viễn, cọ khuôn mặt nhỏ nhắn vào lưng anh.
“Hoắc tổng, anh đưa Tề Mẫn Mẫn về khách sạn rồi cùng đi đón giám đốc của LEJ đi. LEJ dù sao cũng là công ty thiết bị ý tế hàng đầu Thụy Sĩ. Chúng ta cũng nên có chút thành ý.” Lynda vội vàng nói. Cô không thích nhìn Tề Mẫn Mẫn ở trong lòng Hoắc Trì Viễn.
“Không phải tôi đã nói với cô hôm nay sẽ không nói chuyện công việc sao?” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng liếc Lynda một cái.