Bồi hồi trong giây lát, Lương Bình hồi tưởng lại mọi chuyện.
Khi nghe được yêu cầu, bỗng chốc cơ thể Lương Bình run lên cầm cập, nhịp tim mau lẹ một cách hãi hùng. Cậu tiến lên trong vô thức như bản năng đang điều khiển, là do tín dự của bản thân hay sự sợ hãi đối với một tồn tại khác biệt. Tâm trí Lương Bình khi cầm quả cầu lên, là sự sợ hãi với điều chưa biết.
Ánh sáng bao bọc quả cầu vỡ tan, nhanh chóng dung nhập vào người Lương Bình. Một lượng thông tin ngay lập tức xuất hiện trong tâm trí. Lương Bình nhận ra đó là thông tin về quang cầu, nhưng chỉ một chốc cậu đã bất tỉnh.
Nằm trong phòng mình, cảm nhận ánh nắng bầu trời trong xanh, Lương Bình cảm giác như mọi chuyện chỉ là giấc mơ. Nhưng quang cảnh sau cửa sổ, khu vực nơi luôn được chiếu sáng bởi đèn đường lại tắt, quái vật, kiến trúc đổ nát tản mạn khắp các nơi, lại nói đó là thực tế.
Vô vàn nghi vấn xuất hiện trong Lương Bình.
Chuyện gì đang diễn ra, các loại quái vật đó là như thế nào, tại sao một số chúng lại giống trong phim hay game vậy.
Bố mẹ có sống sót hay không, liệu có tìm được nơi trú ẩn.
Và còn Momon nữa, nếu hắn muốn dị bảo thì cứ lấy rồi đi đi, 2 người chúng ta có phải uy hiếp gì đâu. Tại sao phải lập giao dịch đó.
Loạt câu hỏi không lời giải đáp, Lương Bình bật dậy trong suy nghĩ. Phủ một tấm chăn cho Khả Hân, lúc này đang chợp mắt trên ghế tựa. Lương Bình bước ra khỏi phòng, đập vào mắt là hai khô lâu binh, thủ vệ một căn lều bát giác, vị trí của nó nằm ngay trên chỗ quang cầu rơi xuống.
Một giọng nói vang lên từ trong căn lều.
“ Lương Bình, tới đây.”
Cùng lúc đó, một vị thủ vệ tiến bước, hơi đưa dấu hiệu về phía căn lều.
Bước vào trong, Lương Bình hơi giật mình trước sự rộng rãi, bố trí tỉ mỉ. Trải sàn bằng một tấm thảm đỏ được thêu đầy họa tiết kì lạ, trung ương là chiếc bàn ghế khi nãy, vài ba chiếc đèn tỏa ra ánh sáng nhu hòa, tạo cảm giác dịu dàng cho mắt.
Chủ nhân của nó, lúc này một tay nắm quang cầu, chăm chú nghiên cứu.
“ Ta đã sắp xếp bộ đội cùng người bảo vệ cho ngươi, lương thực cũng đang được chuẩn bị. Hi vọng ngươi cũng có thể làm nhiệm vụ của mình.”
“ Momon các hạ, tôi có một yêu cầu.... có liên quan đến quang cầu. Mong các hạ rộng lòng đáp ứng.”
Lấy hết dũng cảm mà thốt lên, tâm trạng Lương Bình lúc này hỗn tạp sự lo lắng, hồi hộp, một chút khó chịu và sợ hãi. Nếu vì việc này mà mất đi sự an toàn thì thật sự có thể tận thế sẽ đến với hai người. Nhưng Lương Bình cảm giác phải tranh thủ cơ hội này.
“Nói đi, không việc gì phải sợ.”
“Lúc tôi chạm vào quang cầu, trong lòng đột nhiên xuất hiện thông tin của nó. Vật này bản là thiên địa dị bảo, tên gọi Tụ Năng Cầu, công dụng chính là hấp thu và dự trữ năng lượng, màu sắc trên quang cầu chính là biểu hiện năng lượng mà nó đã hấp thu, đến khi dùng thì lại phóng ra ngoài. . .
Do thiên địa thai nghén mà thành, điểm đặc biệt của nó chính là có thể trưởng thành. Và nhờ đặc tính tụ năng, dị bảo này có thể tự mình trưởng thành nhanh hơn.
Và ngoài kia vẫn còn nhiều dị bảo giống như thế này, vì vậy tôi hi vọng với mỗi dị bảo được cung cấp. Ngài có thể nâng cao mức độ an toàn cung cấp cho chúng tôi.”
Nhìn đôi hồng mang hơi lóe sáng, vẻ như trầm ngâm.
“ Việc này ta sẽ quyết định sau, còn bây giờ ngươi nên xuất phát thôi.”
Chậm bước mà rời khỏi, Lương Bình hồi hộp suy tư kết quả là đã thất bại hay chưa.
Gian ngoài
Được thông báo bằng pháp thuật truyền âm, Khả Hân đang cùng một tiểu đội khô lâu chuẩn bị khởi hành. Nhận thấy Lương Bình tiến lại mà vẫy tay.
“Ngốc Lương Bình, nhanh lên.”
Phục trang đơn giản, nhẹ nhàng, nhìn rất thoải mái với chuyển động. Thành thạo với bước đi, tự tin với giọng nói.
“Xuất phát thôi, đội hình cảnh giới.”
Ngay sau hiệu lệnh, tiểu đội ngay lập tức chia thành 3 nhóm 2 người. 1 tiến về phía trước để do thám. Còn lại theo hình kim cương mà phân tán ra xung quanh 2 người.
---------- --------- --------------
Sau khi Lương Bình bất tỉnh, mặc cho vẻ mặt hốt hoảng của Khả Vân. Momon giải thích tình huống, kế tục giao nhiệm vụ cho Khả Hân.
“ Không cần lo lắng, đại não không thích ứng dẫn đến ngất đi, chỉ cần chút nghỉ ngơi, hắn sẽ tỉnh lại thôi”
“ Khả Hân, tiếp theo là nhiệm vụ của ngươi. Đi theo ta.”
Di chuyển đến trước cổng, Khả Hân tiêu hóa thông tin vừa tiếp thu.
Bản thân sẽ phải làm quen với việc điều khiển một tiểu đội khô lâu, từ tấn công, phòng thủ cho đến rút lui. Mà cụ thể chính là đối luyện, cô sẽ bị tấn công liên tiếp trong nửa tiếng.
Yêu cầu khả năng phản ứng, tốc độ ra lệnh,... của Khả Hân phải nhanh chóng đề cao
Tiếp tục là bàn giao chiến lược, sau khi di chuyển vào trong căn lều.
1.Khi Lương Bình tỉnh giấc, hai người họ sẽ đồng thời tiến đến địa điểm chỉ định có dị bảo đã được thanh lý và bảo vệ.
2.Số địa điểm này đã là ba, Lương Bình ở điểm 1, Khả Hân tiến đến điểm 2.
3.Xác nhận dị bảo và được hộ tống trở lại bởi đội quân canh giữ.
Lộ tuyến di chuyển, phương án xử lý tình huống phát sinh. Như nhồi vịt mà đưa ra trước mắt Khả Hân.
Kết quả là Khả Hân thiếp đi khi được nghỉ ngơi.
Hozaloz