Trong một cái hang nhân tạo sâu trong rừng cỏ lau kia, năm bóng người đang nghỉ ngơi dưỡng sức bổ sung năng lượng. Đã ba mươi phút trôi qua kể từ khi con quái thú kia hóa lại trở thành hình người. Hiện giờ hắn và tiểu cô nương có tên Lang Ngọc Linh kia đã tỉnh lại, tuy vô cùng suy yếu nhưng vẫn có thể di chuyển bình thường được.
Thiên Vũ thì đang ngồi một chỗ, hắn không đả tọa bổ sung năng lượng mà ngồi tiêu hóa một núi thông tin khổng lồ biết được từ ba người thuộc Lang Tộc này. Sau một hồi hắn đúc kết lại được những điều như sau.
Theo như họ nói, đây vốn là một bí cảnh để chọn lựa những người phù hợp. Vậy ai chọn lựa, chính là Dực Tộc. Tộc loài đã thống trị vùng đất này cả vạn năm nay.
Bí cảnh này thực chất chính là một pháp trận to lớn, đầu tiên nó truyền tống các nhóm người vào trong pháp trận, mỗi nhóm tối đa bốn người. và các nhóm trong pháp trận phải chứng tỏ thực lực bằng cách chém giết lẫn nhau, tới khi đủ số lượng chỉ tiêu Dực Tộc trên kia đưa ra thì mới được ngừng.
Và để tránh ngươi lẩn trốn tránh chiến, thừa nước đục thả câu, vách tường lôi điện kia sẽ từ từ bo rút vào trung tâm khiến ngươi không thể ẩn nấp mãi một vị trí được. Nó sẽ bo rút vào trung tâm pháp trận, ai đi qua bức điện trường đó sẽ bị đánh dấu và nếu trong mười phút không quay trở lại được thì sẽ bị Dực Tốc Chấp Pháp giết chết. Mỗi người chỉ có một lần cơ hội…
Vậy tham gia bí cảnh này được lợi gì? Nhóm thắng cuộc cuối cùng, sẽ được đưa ra một thỉnh cầu cho Tộc Trưởng Dực Tộc, những người sống sót còn lại cũng được Dực Tộc thu nhận và bồi dưỡng trở thành tộc nhân của họ. Điều này có ý nghĩa vô cùng lớn đối với địa vị của các tộc loài sống trong địa bàn Dực Tộc quản hạt.
Nó cũng nói lên một hình thức cai trị và kết cấu xã hội vô cùng khác lạ so với Đế Quốc Thiên Vị kia. Tại đây vì có vô số tộc loài khác nhau, vậy nên họ sẽ sinh sống tụm lại thành các tộc quần riêng biệt, như Lang Tộc, Hầu Tộc, Tộc Tai dài giống như Elf kia… Mỗi tộc quần lại là một đế chế thu nhỏ và các đế chế nhỏ này không ngừng tranh đấu với nhau để tranh giành tài nguyên tu luyện.
Đứng ở trên đỉnh của kim tự tháp chính là Dực Tộc, Tộc loài này cai quản vùng đất này cả vạn năm rồi, thực lực họ thì không phải nghĩ, chắc chắn là mạnh nhất. Chỉ là Thiên Vũ hắn tò mò không biết Tộc Loài này mạnh tới mức nào mà thôi, có thể mạnh bằng Học Viện, hoặc bằng cả hoàng thất Đế Quốc kia…
-Ta Lang Đạo xin cảm tạ các ngươi đã cứu giúp, đã nghe Lang Sơn đệ đệ nói qua, lúc trước đuổi giết các ngươi vốn là ta không hề muốn, không thể trác ta a.
Thanh niên cuồng hóa kia có tên Lang Đạo, có thể do văn hóa nơi đây, nên cách ăn nói của hắn vô cùng thẳng thắn và sỗ sàng, không có một chút phong thái nhân sĩ phương đông nào hết… Nghe vậy Thiên Vũ cũng chỉ bất đắc dĩ cười khổ một hồi, nhưng cô nàng Huyên Huyên nóng nảy kia thì lại không để yên:
-Hừ, ngươi xin lỗi là xong sao, chúng ta chạy ngươi khổ cực lắm nha, nếu ai đó trong bọn ta có mệnh hệ gì thì ta rút gân xẻo thị ngươi.
Nàng ta hai tay chống vào hông, chu miệng xinh lên vấn tội Lang Đạo trông vô cùng đanh đá chua ngoa... Nói xong câu đó, ngập ngừng một chút nàng ta lại bắt chìa lòng bàn phải tay ra rồi đầu trút giận:
-Hừ, bao nhiêu pháp bảo, đan dược, trận pháp của bọn ta đã dùng hết cả, ngươi xin lỗi cũng phải có thành ý chứ. Bồi thường… Nhanh, không nói nhiều!
Có vẻ phong cách nói chuyện của tiểu yêu tinh này rất hợp với phong thủy nơi đây a… Cả ngữ điệu và cách nói cũng sỗ sàng một cách y hệt với Lang Đạo. Thiên Vũ nghe vậy suýt nữa thì bật cười ra tiếng, hắn kéo Huyên Huyên trở lại nghiêm nghị nói.
-Huyên Huyên, nói một cách nào đó, họ đã cứu chúng ta đó, mà ban đầu tiếp cận họ cũng là chúng ta trước, không trách được. Muội không cần làm khó người ta a. Dù sao thì mọi chuyện cũng đã êm xuôi rồi...
Nói thì nói vậy, bàn tay trái của hắn bí ẩn đưa ra sau, lòng bàn tay xòe ra, đưa về hướng mà chỉ có Tiêu Tiêu đứng cạnh có thể nhìn thấy. Tiêu Tiêu liền hiểu ý mỉm cười ngại ngùng, hai má nàng đỏ hồng trông đáng yêu vô cùng, một cách đáng yêu rụt rè khác hẳn tiểu yêu tinh Huyên Huyên.
Trong lòng bàn tay Thiên Vũ có một dòng chữ nhỏ, Thiên Vũ hắn viết: “Đào... Đào tiếp... Đào cho hắn thổ huyết, chúng ta không thể chịu thiệt như vậy ahh!”
Tiêu Tiêu nhìn thấy, nghĩa là Huyên Huyên cũng có thể thấy, đôi lúc thể chất Song Linh của hai nàng lại trở nên tiện lợi bất ngờ. Huyên Huyên nhíu mày, sau đó đôi mắt tinh ranh kia nháy nhẹ một cái với Thiên Vũ. Hai thằng con cùng nhếc mép cười mội điệu cười vô cùng bỉ ổi đáng khinh. Tiêu Tiêu bên kia thì quay ngay mặt đi, vai nàng rung lên liên hồi vì… nhịn cười!
…
Sau một hồi đàm đạo được ví như “Dân chợ búa” của tiểu yêu tinh Huyên Huyên và Lang Đạo. Cuối cùng ba người Thiên Vũ cũng chỉ thu được một vật phẩm ma pháp đặc chế của Lang Tộc tộc nhân. Nó chỉ có công hiệu là làm cảnh, khi tới Lang Tộc địa bàn sẽ được sự trào đón nồng nhiệt nhất của toàn thể Lang Tộc mà thôi.
Không phải vì miệng lưỡi Huyên Huyên kém cỏi, không đòi dược thì gì tốt, mà đây chính là thứ tốt nhất của ba người Lang Tộc này rồi. Họ… họ nghèo rách mồng tơi ahh…
Lang Sơn kia vốn là con cả của Trưởng Tộc Lang Tộc, tiểu cô nương kia chính là muội muội cùng cha khác mẹ của hắn. Tuy là khác mẹ nhưng nhờ cách nuôi con tập thể của tộc loài này nên mọi thành viên đều có quan hệ thân thiết như anh em ruột thịt, và rất có thể tiểu cô nương tên Lang Ngọc Linh này chính là vị hôn thê của Lang Đạo kia…
Không giống như loài người, Thú tộc không hề xuất hiện hiện tượng cận huyết biến dị. Anh chị em ruột có thể lấy nhau, sinh con đẻ cái bình thường mà con cái họ không hề bị biến dị như loài người. Và sức mạnh, địa vị của từng tộc nhân trong tộc sẽ dựa vào độ “thuần huyết”. Ai có độ thuần huyết càng cao, huyết thống so với tổ tiên sẽ càng giống, và sức mạnh, thiên phú, thậm chí là cả thần thông của họ cũng sẽ mạnh mẽ phụ thuộc vào “độ thuần huyết” kia.
Tất nhiên không phải ai có độ thuần huyết cao cũng sẽ mạnh hơn kẻ khác, Luyện tập không ngừng và chiến đấu không ngừng mới là căn bản của sức mạnh sau này, độ Thuần Huyết kia chỉ phụ giúp cho quá trình phát triển mà thôi.
Lang Đạo sở dĩ có thể Cuồng Hóa, hay Hóa Hình đều là dựa vào độ Thuần Huyết của hắn khá là cao, nói là khá cao là bới vì ý chí của hắn bị mất đi khi thi triển hóa hình, chỉ còn lại phần dã thú trong đầu mà thôi. Tuy chỉ đánh giá là khá cao, nhưng Lang Đạo lại là người có Độ Thuần Huyết cao nhất trong Lang Tộc tộc quần nơi đây cả ngàn năm nay. Từ đó có thể đoán ra các tộc quần nhỏ lẻ nơi đây suy sụp và nghèo nàn tới mức như thế nào…
…
***
Vòng bo kia vẫn đang rút gọn lại, hiện tại trên mảnh đất hình tròn này chỉ còn lại năm nhóm người, nhóm Thiên Vũ, nhóm Lang Tộc, nhóm người tai dài, nhóm Sư Tộc và nhóm Vũ Tộc.
Các thành viên trong những nhóm này cũng không đồng đều,có nhóm hai, có nhóm ba, và nhóm còn nhiều thành viên nhất là nhóm người tai dài sử dụng cung kia, nhóm này vẫn còn đầy đủ nguyên vẹn đội hình bốn người ban đầu.
Cảnh giới của họ theo như Lang Đạo nói cũng không thể quá ba ngưỡng cảnh giới tương ứng với ba con đường tu luyện: Ma Đạo Sư, Đấu Tướng, và Kim Đan. Tuổi cũng không thể vượt quá ba mươi. Đa số nằm trong độ tuổi từ mười tám tới hai lăm.
Với điều kiện thiếu thốn tài nguyên như vậy, trong độ tuổi mười chín này mà đạt tới cảnh giới Đấu Tướng trung kì, chứng tỏ Lang Đạo cũng thuộc dạng thiên tài hiếm có. Nếu có thể trưởng thành về sau nhất định sẽ là một cường giả…