Vì Em Là Bà Xã Osin

Chương 5: Chung 1 lớp




Hắn đi thẳng xuống chỗ cô gái đang say xưa ngủ, người con gái duy nhất "miễn nhiễm"

-hắn, em muốn ngồi ở đây, được không cô

-được, không-cô và nó cùng nói, 2 ý kiến trái ngược nhau

Nghe nó nói vậy hắn thầm nghĩ:vừa hôm qua em còn kính cẩn thán phục tôi vậy mà giờ em lại lạnh tanh như chưa có chuyện gì xảy ra đúng là tảng băng không hơn không kém mà... sau 1 hồi tranh cãi giữa nó và bà cô thì câu kết của nó là: chắc cô muốn chuyển công việc rồi nhỉ?

-em đang đe dọa tôi sao?

Dù vẫn giọng nói vẫn hùng hồn nhưng bà cô sợ muốn xỉu luonˆvì người đề nghị là Dương kim Long (chủ của học viện Sky) và người yêu cầu là con gái Hứa Thị gia đình có quyền lực, có điều gia thế của chị em Thư chỉ có giáo viên mới biếr... reng reng... reng chuông ra chơi vang lên, nó như chợt nhớ ra điều gì định chạy thẳng ra ngoài thì 1 bàn tay lớn và ấm áp níu nó lại, đó không phải ai khác mà chính là hắn

-bỏ ra-lại cái giọng khô cằn ấy

-em còn chưa đồng ý cho tôi ngồi đây mà

(Ca:người ta không thích mà cứ đòi là sao con trai gì mà kì vậy? Long:bà t/g cho xin 1 cái hẹn đi, ca:hả gì cơ, à chị Thư kìa qua đó đi)

-muốn làm gì thì làm(giựt mạnh tay)

vậy là từ giờ tôi sẽ ngồi đây đó, hắn nói vọng ra ngoài dù nó đã chạy thật xa... uỳnh tiếng mở cửa phòng hiệu trưởng cực kì "nhẹ nhàng" của nó làm người trong phòng không hỏi rợn người

-thầy hiệu trưởng! em có chuyện cần nhờ

-hiếm đây, Hứa tiểu thư mà còn cần...

Chưa nói xong câu nó đã ngắt lời thầy hiệu trưởng; chuyển Hứa Như Ngọc vào lớp em, chắc thầy biết nó đã có bằng đại học rồi nên không cần lo không theo kịp chứ?

-à, um được rồi ngày mai cô Ngọc sẽ học 11A1

-cảm ơn (ca:chị nói với thầy mà cộc lốc sao thầy không choa nghỉ học lun,đời bất công quá đi. Thư:chứ không phải tại em cùi mía quá hả????,ca:vâng em cùi)

nói rồi nó về lớp lấy cặp kê lên bàn... ngủ,tai đeo headphone mắt khép hờ,môi thỉnh thoảng lại mấp máy giờ đây nhìn mặt nó như 1 thiên thần đang say giấc chứ không phải cô gái băng tuyết mà hắn thường thấy, giây phút này trái tim hắn đang loạn nhịp, ngũ quan đều tê dại và chìm đắm vào người con gái cạnh hắn, đôi mắt không lỡ chớp vì sợ bỏ lỡ khoảnh khắc nào đấy của hắn làm nó nổi cáu

-ngủ cũng không yên,làm quái gì mà cứ nhìn tôi vậy hả?nó gắt lên làm cả lớp "tia" ánh mắt hình viên đạn về phía nó,cô Hằng thì sợ mất việc nên coi như không có chuyện gì sảy ra lén chuồn ra ngoài giả bộ nghe điện thoại

nghe nó nói hắn mới nhận ra mình đang "sát" nó quá mức, vội bào chữa:tôi nhìn ngoài cửa sổ mà em nằm cao quá chứ bộ

-biến thái-nó buông 2 chữ rồi quay mặt vào trong tiếp tục công việc cao cả của mình:ngủ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.