Sau một hồi dạo chơi khắp khu chợ hai người quay về khu nghỉ dưỡng. Cô tạm biệt Dương Lâm tại cổng vào rồi một mình đi về phòng. Nhưng vừa tới hành lang cô lại bắt gặp Giang Uyển đang vội vàng đi đâu đó.
Nhìn thái độ lấm lét của Giang Uyển cô quyết định đi theo bà ta. Cuối cùng Giang Uyển tới một căn phòng ở cuối hành lang,sau khi chắc chắn là không có ai đi theo bà ta mới mở cửa đi vào.
Cô nhẹ nhàng tiến tới gần căn phòng đó, có lẽ vì quá vội vàng lên cửa vẫn còn chưa đóng hết.
- Ta đã nhắc đi nhắc lại là hôm nay không được ra khỏi phòng rồi mà!
Qua khe cửa cô thấy bóng hình Giang Uyển đang nói chuyện với một người đàn ông.
- Chỉ là đi hóng mát mát một chút thôi mà!
" Là giọng của một chàng trai trẻ. Là "Sugar Mami" sao! Giang Uyển đẹp như vậy có tình nhân trẻ bên ngoài cũng không có gì lạ."
- Lần trước đi hóng mát liền dẫn về phòng một con bé, hành hạ nó tới nỗi người nhà nhận không ra. Nếu như không phải ta giúp con chỉ dựa vào những chuyện trước đây con làm liệu con có thể ung dung tới giờ sao!
- Thôi mà Mẹ...! Đó là tại cô ta làm con bị thương trước lên con mới nhất thời nóng giận!
" MẸ..! Chẳng phải Giang Uyển chỉ có một cô con gái thôi sao!"
- Vậy chuyện của con bé người Anh gần đây nhất thì sao? Một mình ra tay không đủ, còn rủ đám du côn trong làng cùng nhau hành xử khiến cho cô ta tới giờ thần trí vẫn không thể hồi phục.
- Mẹ! Là con sai,con biết lỗi rồi mà!
Anh ta cầm lấy tay của Giang Uyển hạ giọng nũng nịu.
- Thôi được rồi, không nhắc chuyện cũ nữa.
Bà thở dài một cái đầy suy tư rồi nhẹ nhàng ngồi xuống ghế.
- Trong tuần này chỗ chúng ta có một vị khách quan trọng,con ngoan ngoãn ở im trong phòng cho ta.
- Rốt cuộc là nhân vật lớn nào mà lại có thể khiến mẹ lao tâm tới vậy chứ!
- Chuyện này con không cần biết! Chỉ cần nghe lời ta là được. Lên nhớ người này không thể đông!
- Vâng,con sẽ nghe lời mẹ mà!
- Không còn sớm nữa,nghỉ ngơi sớm đi.
Nói rồi bà ta đứng lên bỏ ra ngoài. Thấy động tĩnh đó cô vội vàng trốn vào bụi cây gần đó. Núp trong bụi cô vẫn cố đưa mắt ra nhìn xem tên đàn ông đốn mạt chuyên đi hãm hại con gái nhà lành đó là ai.
Nhưng người đàn ông bước ra từ căn phòng đó lại làm cô bất ngờ,anh ta là Dương Lâm.
" Vậy tức là anh ta đã nhắm mình trở thành con mồi tiếp theo.Tiếp cận anh ta chỉ là để điều tra thông tin về nơi này nhưng lại có được thu hoạch bất ngờ!"
——-
Cô khẽ mở cửa rồi nhẹ nhàng đi vào phòng, đúng như cô nghĩa Giang Minh Thần đã ngủ rồi.
Đôi mắt có ánh nhìn lạnh lùng mọi khi giờ khép lại một cách hoàn mĩ. Chiếc mũi cao thuôn dài nhẹ nhàng thở ra từng làn hơi mỏng cùng đôi môi mọng nước đầy khiêu gợi. Nhìn giáng vẻ không phòng bị gì của anh cô không kìm được mà cúi người hôn anh một cái.
- Em về rồi!
- Em làm anh thức giấc sao?
- Đi chơi vui chứ!
Anh đưa tay gỡ chiếc lá dính trên đầu cô xuống.
- Không có anh lên là cũng không vui lắm! Nhưng em có quà cho anh nè!
Cô vui vẻ đưa chiếc móc khóa có hình một cậu bé tóc đen đội chiếc mũ chùm hình con bạch tuộc cho anh.
" Ngay khi nhìn thấy cái này là đã thấy giống anh ta rồi. Người gì đâu mà cau có y như con bạch tuộc này vậy!"
Anh cầm lấy chiếc móc khóa nhìn ngắm một lúc rồi môi khẽ mỉm cười. Trong lúc đó cô đã đi thay đồ rồi tranh thủ mang máy tính ra tìm hiểu về Giang Uyển.
Sau một hồi tìm kiếm cô biết được rằng Giang Uyển trước khi lấy chồng từng có một mối tình sâu nặng với một đàn anh học chung trường. Thậm chí từng có thời gian bà ấy bỏ đi theo ông ta. Mối tình của họ từng được cánh báo chí ví như chuyện tình cổ tích của " Công chúa và chàng tiều phu". Nhưng sau này không biết vì lí do gì mà hai người chia tay cuối cùng không ai nhắc tới nữa.
" Nói như vậy Dương Lâm có thể chính là con của Giang Uyển với người kia. Sau đó vì muốn che giấu mà đã đưa anh ta tới đây."
" xem ra muốn biết được sự thật đằng sau lần này mình phải đích thân tìm hiểu rồi!"
🌹 CÒN 🌹