Vì Em Là Ác Nữ

Chương 3: 3: Ra Mắt




Giang Minh Thần mang sắc mặt u ám ngồi vào bàn ăn làm cho những người xung quanh ngay cả thở cũng không giám mạnh.

Từ khi bị tay nạn anh không quản chuyện của tập đoàn Giang Thị nhưng cổ phần trong đó vẫn là anh chiếm hơn nửa.

Không những thế anh còn là con trai độc nhất của dòng chính Giang gia lên nói thế nào thì quyền hạn trong tay anh cũng không nhỏ.

Điều đó luôn khiến những trưởng bối ở dòng nhỏ chướng mắt.

Họ luôn muốn tìm trăm phương ngàn kế lật đổ anh nhưng anh vẫn đứng đó uy nghi như một tượng đài vậy.

Nhưng giờ đây thì điểm yếu của anh xuất hiện rồi.

Cô vợ mà anh mới cưới về chắc chắn chỉ là một bình hoa di động.

Chỉ cần năm được cô ta trong lòng bàn tay thì sợ gì không lật đổ được anh.

- Mới ngày đầu mà đã tới muộn như vậy, đêm qua thiếu phu nhân quả là đã vất vả rồi!

- Giang gia từ giờ nhờ cả vào người rồi, người phải mau chóng cùng thiếu gia sinh thật nhiều con cháu nha!

- Đúng thể ...!Đúng thế..! Càng nhiều càng tốt !

- Sinh sớm trong năm nay thì càng tốt nhỉ!

- Thiếu phu nhân à, người nói có phải không!

Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.

" Ồ, xem kìa! Nhìn thế này cũng biết cuộc sống hàng ngày của Giang Minh Thần mệt mỏi tới đâu rồi."

- Mấy người nghĩ chúng tôi là ngựa giống đấy à !

Vừa nói cô vừa cười lạnh lẽo.

- Sinh bao nhiêu con là chuyện của chúng tôi.

Vả lại chồng tôi còn chưa nói anh ấy có muốn sinh con hay không mà!

- Minh Thần của tôi năm nay chỉ mới 27 tuổi.

Sức khỏe vẫn còn rất tốt.

Sao các vị ở đây lại phải vội vàng thúc dục như vậy nhỉ?!

- Hay là...!còn có nguyên nhân sâu xa khó nói nào đó!

" Sao nào, mấy người tưởng tôi không nhìn ra cái ý nghĩ ngu ngốc trong đầu mấy người ư! Cố tình tạo sức ép lên việc sinh con để tôi và Giang Minh Thần gặp áp lực.

Càng áp lực thì càng khó khăn, không sinh được con thì kiểu gì hai vợ chồng cũng xích mích.

Sau đó dựa vào đó khiến hai vợ chồng li hôn, rồi tìm cách lôi kéo tôi để có được một nửa tài sản của Giang Minh Thần."

" Còn nếu sinh được con thì sẽ tìm trăm phương ngàn kế ám toán anh ấy.

Rồi nhân lúc mẹ góa con côi mà ra tay.

"

" Mấy người nghĩ Giang Minh Thần là ai chứ.

Anh ta có thể để người khác dắt mũi mình như thế sao!"

- Thiếu phu nhân..sao cô lại nặng lời thế chứ! Chúng tôi đâu có ý gì đâu...!

- Phải đó phải đó!

Đúng với câu " Có tật giật mình" ngay khi cô vừa nói xong họ liền cuống cả lên.

Tình thế này quả thật là họ chưa ngờ tới.

- Chị dâu à! Chị cũng nặng lời quá rồi đó!

Từ bên ngoài một cô gái xinh đẹp bước vào.

- Mọi người nói thế chỉ vì lo lắng cho chị thôi mà! Vả lại ở đây đều là trưởng bối của chúng ta.

Chị nói vậy đâu khác gì không coi mọi người ra gì chứ!

- Phải đó...!phải đó !

- Chỉ mới ngày đầu mà đã thất lễ vậy rồi!

- Sau này còn phách lối tới như nào nữa!

- À! Trong mắt tôi bây giờ chỉ có mình anh ấy thôi!

Vừa nói cô vừa nhìn về phía anh.

- Mấy người lại muốn tôi đặt người khác vào trong mắt đây là đang muốn tôi ngoại tình sao!

- CÔ..!!!!!

Cô gái xinh đẹp kia quả thực không thể nhẫn nhịn thêm được nữa trực tiếp vung tay về phía cô.

- Linh Hinh..!

Nhưng chưa kịp tới nơi thì đã bị tiếng quát của Giang Minh Thần làm giật mình vội vã rụt tay lại.

- Hai người về chỗ ngồi đi!

Chỉ một câu của anh ta thôi là đủ khiến cục diện rối ren trở về im lặng.Cả phòng ăn lại trở về giáng vẻ ban đầu của nó.

Vừa ngồi vào bàn cô vừa nhìn cô gái kia đăm chiêu.

" Nhớ ra rồi! Cô gái xinh đẹp kia là Giang Linh Hinh.

Con gái lớn của chú Giang Minh Thần.

Năm Giang Minh Thần 10 tuổi đã cùng anh ta trải qua một đoạn thời gian.

Cũng có thể coi là " Thanh mai trúc mã" của anh ta nhỉ!"

" Trong nguyên tác cô ta là người góp công không nhỏ vào cái chết của Thanh Thanh.

Chínhlà một" Bạch Liên Hoa " chính hiệu!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.