Vì Em Là Ác Nữ

Chương 13: Chương 13




Cô vừa đưa anh tới tiệm hoa thì liền bị mọi người xung quanh bao vây.

- Ôi chị Thanh Thanh, nam thần nào đây!

Giao Hân chạy tới kéo tay cô phấn khích.

- Anh ấy là....

- Úi trời ơi! Cô chưa kịp nói hết câu thì ông anh quản lý cũng chạy ra.

- Thanh Thanh à, cô đây là bắt cóc đại thiếu gia của nhà nào vậy!

- Bà Lý, Thanh Thanh cô ấy làm chuyện xấu rồi!

Anh ta cuống cuồng chạy vô quán cơm tìm bà Lý.

" Biết ngay là sẽ náo loạn thế này mà!"

Cô ôm mặt rồi xấu hổ nhìn Giang Minh Thần còn anh vẫn rất điềm tĩnh nhìn mọi việc diễn ra.

- Thanh Thanh à, con đã làm ra chuyện sấu gì vậy!

Bà Lý hớt hả chạy ra.

- Mọi người bình tĩnh để con giới thiệu nào! Anh ấy là chồng con!

Sau câu nói của cô mọi người đều đứng hình một lúc.

- Chị Thanh Thanh, sao chị nỡ! Chị chưa hề cho em biết anh rể là một "mĩ nam" thế này!

Giao Hân ôm tay cô lắc mạnh.

" Chẳng phải vì sợ mọi người sẽ như thế này sao!"

- Hôm nay chị đưa anh ấy tới rồi nè!

- Cậu trai à, cậu tên là gì vậy?

- Giang....

- Anh ấy tên là Giang Minh! Cô vội đưa tay che miệng anh rồi nói chen vào.

- Bảo sao con bé thông báo lấy chồng đột ngột như vậy! Bà Lý đưa mắt nhìn mọi người.

Sau một hồi chào hỏi vui vẻ cuối cùng mọi người cũng quay về làm việc.

Cô mặt đỏ bừng đưa anh vào trong.

- Mọi người ở đây có chút cởi mở!

Cô ngồi xuống dựa cằm vào chân anh.

Anh lại nhẹ nhàng đưa tay chạm vào gò má đang đỏ ửng của cô.

- Hiếm khi thấy em như vậy!

- Em sẽ đưa hoa ra trước cửa hàng rồi cắm một số lẵng hoa làm mẫu.

Cô ngại ngùng đứng lên rồi đưa anh tới chiếc bàn nhỏ gần đó.

- Anh có muốn làm cùng em không?

- Được.

" Không ngờ anh ấy lại đồng ý lun đó! Không biết đại ác ma cắm hoa thì sẽ như nào ha!"

Cô mở tiệm rồi cùng anh cắm hoa.

Nhìn những ngón tay thon dài đang nâng niu từng cành hoa nhỏ cô không kìm được mà ngây ngốc nhìn.

- CHỦ QUÁN !

Bất giác từ bên ngoài có người hét lớn làm cô choàng tỉnh.

- Sói tới rồi!

Nét mặt của cô ngay lập tức thay đổi,ánh mắt lộ ra vẻ thích thú.

- Chồng à, em ra ngoài một chút!

Nói rồi cô ra ngoài chào hỏi vị khách lạ.

- Tôi có thể giúp gì cho quý vị?

Nhìn đám người trước mặt cô vẫn nhẹ nhàng.

- Bà chủ xinh đẹp quá nhỉ!

Một tên mặc bộ vest đen, đầu tóc dựng ngược tiến lại phía cô.

- Tôi muốn mua vòng hoa.

- Là loại vòng hoa thế nào?

- Chính là loại vòng để đeo cho người chết đó!

- Hahahaha...!

- Hahahaha

Hắn ta cười lớn rồi đám người xung quanh cũng cười theo.

- Là vòng hoa để gửi tới tang lễ phải không ạ! Cửa hàng chúng tôi không có sẵn mẫu vòng hoa này.

Hay là..

Chưa để cô nói hết câu, hắn ta đẩy cô xang một bên rồi bước vào bên trong.

- Cần gì rắc rối thế chứ! Lấy đại một cái trong này là được !

- Vậy anh thích cái nào?

- Đúng là chẳng có gì ra hồn.

Hắn đưa mắt nhìn quanh rồi dừng lại ở chỗ Giang Minh Thần.

- À không, ít nhất cũng có thứ gì đó đáng giá ở đây.

Nói rồi hắn bước về phía anh.

" Đậu, ở đâu ra cái tên bi3n thái này vậy!"

Cô vội chạy tới chắn trước mặt hắn.

- Nếu không hứng thú với thứ gì ở đây anh có thể tới cửa hàng hoa khác.

- Cút ra!

Hắn đưa tay định tát cô nhưng bị cô xịt thẳng hơi cay vào mặt.

- A...A...A...con đ*** ...SAO MÀY GIÁM! GIẾT NÓ CHO TAO!

- CHOANGGG....!!

Tiếng vỡ của camera giám sát làm cả đám côn đồ giật mình, bọn chúng ngơ ngác nhìn cô.

- Giám tư tưởng tới người của tao!

Cô đá văng tên cầm đầu ra ngoài, đôi mắt tràn đầy sát khí nhìn bọn chúng.

- Chán sống thì cứ nhào vô!

Nói rồi cô điên cuồng phá hỏng đồ đạc.

Cửa kính,bàn ghế,chậu hoa đều bị cô đập vỡ.

- SAO?

Cô trợn mắt nhìn cả đám du côn trước mặt rồi cởi dây cột tóc sau đó chạy tới ôm Giang Minh Thần.

- Chị à sảy ra chuyện gì vậy?!

Ngay sau đó Giao Hân chạy qua thì thấy cảnh tượng hỗn loạn trước mặt.

Cô bé vội vàng gọi mọi người xung quanh.

Người của cả khu phố đều vội vã chạy qua.

Nhìn cảnh tượng bi thương trước mặt rồi nhìn đám côn đồ đang đứng giữa phòng họ tức giận lao vào đánh cho chúng.

- Bọn lang sói độc ác các người lại đi bắt nạt một cô gái!

- Lại còn phá cửa hàng của người ta như vậy, sau này làm sao làm ăn buôn bán!

- phải gọi cảnh sát gô cổ bọn nó lại!

Sau khi bị người dân cho một trận bầm dập, chúng bị cảnh sát đưa đi để lấy lời khai.

Cô và anh cũng đi theo họ.

Vừa tới trụ sở, một nữ cảnh sát tới nói chuyện với hai người.

- Xin chào, tôi đã được thông báo về vụ việc của hai người.

Bây giờ có thể kể lại mọi chuyện cho tôi một cách thật chi tiết được không?

- Chào cô, tôi là Lâm Thanh Thanh còn đây là chồng tôi.

Vậy lên bây giờ cô có thể gọi cục trưởng tới đây được không?

Câu nói của cô làm cả phòng đón tiếp chết lặng.

Nữ cảnh sát đưa mắt nhìn cô đầy ái ngại.

- À...!trước tiên cô phải cho chúng tôi biết tình hình cụ thể trước đã, sau đó nếu quá phức tạp thì mới...

- Rầmmmm...!

Cánh cửa phòng bị đẩy mạnh, tiếp đó là một sĩ quan cảnh sát hớt hả chạy vào.

- Giang thiếu phu nhân, thất lễ rồi!

Anh ta cúi người chào cô rồi tiếp tục.

- Cục trưởng đang đợi hai vị ở trên phòng.

- Cảm ơn anh!

Nói rồi cô và anh cùng ra khỏi phòng chờ trước ánh mắt ngỡ ngàng của bao con người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.