Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 947: Thiếu Nữ Ni Cô Thanh Thuần




Kết giới bên trong đường hầm bị phá hủy cũng đồng nghĩa với việc nguồn sức mạnh to lớn chứa đựng ở đây đã cạn kiệt, không có cách nào tiếp tục duy trì kết giới, không có cách nào tiếp tục thông hành.

Ngay khi thông đạo bị phá hủy thì sức công phá mà chuyện đó gây ra còn có thể tiêu diệt cả cường giả Thiên Ngư, hay thậm chí là cường giả Long Biến cũng sẽ không có cơ hội nào sống sót.

Điều này cho thấy quá trình kết giới bị phá hủy đáng sợ đến mức nào.

Dương Ân và Tiểu Hắc đã bị một nguồn năng lượng mạnh mẽ chưa từng thấy hất bay, sức mạnh của Tiểu Hắc hoàn toàn không thể chống đỡ được, một người một chó dường như sắp phải đi vào con đường hủy diệt.

Bộ chiến y phòng ngự cấp thiên trên người Dương Ân trong phút chốc nổ tung, thân thể của hắn bị nguồn năng lượng đáng sợ kia tác động sâu vào bên trong khiến cho hắn hoàn toàn mất đi tri giác chỉ trong chớp mắt.

Cũng không biết qua bao lâu thì Dương Ân mới mông lung lấy lại được một tia ý thức, bỗng nhiên hắn lại nghe được có người đang nói chuyện.

"Tiểu sư muội, cái tên sắp chết này không biết từ đâu tới, muội cứu hắn làm gì? Chẳng lẽ muội thấy hắn có chút ưa nhìn nên đã động tâm rồi hay sao?"

"Sư tỷ, tỷ nói bậy bạ gì vậy? Người xuất gia chúng ta phải có lòng từ bi, cứu sống hắn xem như cũng là bổn phận của chúng ta, bất kể hắn đến từ thế lực nào thì chúng ta đều nên giúp hắn".

"Ừm, ta biết muội có tấm lòng bồ tát, nhưng chúng ta đang ở trong trận khiêu chiến bảng Thiên Vương, muội làm như vậy là đang hại tất cả mọi người đó".

.

Truyện Phương Tây

"Sư tỷ, hay là tỷ và mọi người cứ đi trước một bước, để ta ở lại chăm sóc cho hắn".

...!

“Ta còn sống sao?”, Dương Ân yếu ớt tự hỏi, ngay sau đó lại yếu ớt ngất đi.

Khi màn đêm buông xuống, bầu không khí lạnh lẽo ập đến, gió bắc rì rào không ngừng, vầng trăng sáng vằng vặc treo cao trên bầu trời, xua tan ma chướng của đêm đen.

Dương Ân run lên, không khỏi lẩm bẩm: "Lạnh quá, lạnh quá!"

"Ngươi tỉnh rồi sao? Để ta nhóm thêm lửa cho ngươi", có một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên bên tai của hắn.

Giọng nói nghe như tiếng nước chảy dịu dàng từ từ chảy vào tai Dương Ân, giống như rót vào cơ thể của hắn một nguồn năng lượng khiến cho hắn có thể ổn định và làm ấm được thân thể, cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Tâm hỏa của Dương Ân cũng kích động, Lam Yêu Cơ dường như đã được hồi sinh, chậm rãi hấp thụ từng luồng hỏa lực xung quanh đống lửa được nhóm phía trước, sau đó phát ra nhiệt lượng từ bên trong để tiêu trừ hàn khí bên trong cơ thể của hắn.

Sau khi được sưởi ấm toàn thân thì Dương Ân cuối cùng cũng tỉnh táo lại, hắn nhanh chóng nội thị cơ thể, sau đó kinh hãi đến ngây người.

Thân thể không chút tì vết của hắn đã bị tổn hại cực kỳ lớn, nhiều kinh mạch đã bị đứt, nội tạng lệch vị trí, xương cốt gãy nát nhiều chỗ.

Hắn lúc này giống y hệt một người thủy tinh, chỉ cần đụng nhẹ cũng có thể khiến cho hắn vỡ ra từng mảnh, tan xương nát thịt, tình trạng thê thảm vô cùng.

Điều quan trọng nhất là đan điền của hắn cũng bị tổn thương rất sâu, một chút tiên khí còn lại đang tập trung bao bọc lấy đan điền cho nên đan điền không thể dẫn động năng lượng chữa trị cho thân thể của hắn như trước được nữa, khó trách tình trạng của hắn lúc này lại tệ như vậy.

Nội thương đã quá nhiều mà ngoại thương cũng không ít hơn, khắp người của hắn lúc này đều chằng chịt những vết sẹo, ai nhìn vào cũng sẽ cảm thấy ghê sợ hoặc cũng có thể sẽ cảm thấy đau lòng thay cho hắn.

Dương Ân đã trải qua vô số thử thách sinh tử, bị thương vô số lần nhưng đây là lần đầu tiên hắn bị thương thê thảm như vậy, những thương tích này nếu như không được chữa trị thì hắn chắc chắn sẽ trở thành phế nhân.

Cho dù là cường giả cấp bậc nào, bị thương thê thảm như thế này thì sống được đã là kỳ tích rồi chứ đừng nói tới chuyện gì khác.

Đồng thời, Dương Ân cũng phát hiện được trong cơ thể của mình có một nguồn dược lực, chính nguồn dược lực này đã đánh thức sinh cơ của hắn lần nữa.

Dương Ân vội vàng thử vận hành Thái Thượng Cửu Huyền quyết, nhưng ngay khi hắn làm như vậy thì bên trong cơ thể của hắn liền phát sinh cảm giác đau đớn đến chết đi sống lại, kịch mạch lại bị đứt lìa thêm, tất cả những nguồn năng lượng bên trong cơ thể của hắn đều bị cản trở, không có cách nào vận hành được.

Á!

Dương Ân không khỏi hét lên một tiếng thảm thiết, khiến cho cô gái bên cạnh giật nảy mình, nàng ta nói: "Đừng nhúc nhích, thân thể của ngươi đang rất tệ, không được động chân khí".

Lúc này Dương Ân mới nhìn thấy bên cạnh mình là một thiếu nữ ni cô thanh thuần, trên đầu nàng ta đội mũ ni cô, gương mặt của nàng ta hết sức tinh xảo, đôi mắt to tròn như tràn đầy ánh trăng sáng bên trong.

Đối diện với nàng ta sẽ rất dễ bị rơi vào trạng thái khó tự kiềm chế, nàng ta khoác áo choàng màu xám hết sức kín đáo, vừa che giấu được mị lực của mình vừa khiến cho bản thân trở nên mộc mạc giản dị hơn.

Lúc này, có một ni cô trẻ tuổi khác bước tới nói: "Tiểu sư muội, hắn đã tỉnh rồi, chúng ta không cần quan tâm tới hắn nữa, đã đến lúc phải hoàn thành nhiệm vụ".

Ni cô trẻ tuổi này hiển nhiên không muốn mang theo Dương Ân, cảm thấy hắn đang liên lụy tất cả mọi người, cho nên đã nói một câu thẳng thắng cho tiểu sư muội của mình biết.

"Sử tỷ, vết thương của hắn rất nghiêm trọng, nếu như để hắn ở đây một mình thì hắn sẽ bị dã thú ăn thịt", tiểu ni cô bi thương nói.

Ni cô trẻ tuổi kia cứng rắn nói: "Nếu như muội nhất định muốn cứu hắn thì sẽ liên lụy đến tất cả mọi người không hoàn thành được nhiệm vụ, chúng ta phải tranh đoạt vị trí trên bảng Thiên Vương để mang vinh quang về cho núi Hằng, muội phải biết cân nhắc nặng nhẹ".

Mặc khác, lại có thêm ba ni cô vây quanh khuyên bảo tiểu ni cô kia, ai cũng nén giận phàn nàn, khuyên nàng ta không nên vì một người đàn ông xa lạ mà làm lỡ việc trọng đại..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.