Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 843: Là Mợ Cũng Phải Quỳ




Tô lão gia còn chưa kịp lên tiếng thì Khổng Thanh đã giành nói trước: "Muội à, vương gia đại giá quang lâm đến Tô gia, đương nhiên chúng ta phải tiếp đón long trọng rồi.

Đây chính là phúc lớn của Tô gia mà".

Tô Nhu Mai đáp lại: "Chúng ta đều là người một nhà, không cần làm như thế".

“Lễ không thể bỏ”, Khổng Thanh kiên trì nói.

"Lời này không sai, lễ không thể bỏ", Dương Ân từ bên cạnh nhẹ giọng nói, sau khi dừng lại một chút hắn lại nói: “Bản vương còn chưa cho bà đứng dậy, sao bà đã đứng dậy rồi?"

“Vương gia, ta là mợ của cháu”, Khổng Thanh mang theo vẻ mặt tươi cười nói.

"Là mợ cũng phải quỳ!", Dương Ân nghiêm nghị nói.

Khổng Thanh bị dọa sợ đến mức vội vàng quỳ xuống, bà ta còn không dám thở mạnh, thân thể vẫn còn đang run rẩy, không biết phải làm cách nào để lấy lòng đối phương, trong lòng cảm thấy cực kỳ oan ức.

“Ân nhi, không được vô lễ”, Tô Nhu Mai mắng Dương Ân, sau đó đích thân đỡ Khổng Thanh dậy và nói: “Thật sự xin lỗi tẩu, Ân nhi chỉ đùa với tẩu mà thôi".

"Không không, vương gia nói đúng, lễ không thể bỏ, ta vẫn nên quỳ tiếp", Khổng Thanh hoảng sợ nói.

“Ân nhi, con còn không mau để cho mợ con đứng lên”, Tô Nhu Mai trừng mắt nói với Dương Ân.

Ở Đại Hạ này ngoài bà ấy ra thì làm gì còn có ai dám nói chuyện với Dương Ân như vậy nữa đâu.

Dương Ân vội vàng trưng ra vẻ mặt tươi cười nói: "Mợ à, đứng dậy đi, đều là người một nhà, sau này đừng có làm như vậy nữa, mẹ của ta không thích đâu".

Dương Ân rõ ràng là đang cố tình hạ bệ Khổng Thanh, xem như là Truy cập https://truyenonline123.

net để cập nhật nội dung các bạn nhé! đá xuống giếng lúc hắn bị bắt làm ngục nô.

“Vâng vâng, mợ sẽ nhớ kỹ”, Khổng Truy cập https://truyenonline123.

net để cập nhật nội dung các bạn nhé! gia cùng với Tô Nhu Mai và Dương Ân đều đi vào trong nhà.

Vốn dĩ con cháu Tô gia rất muốn tạo quan hệ tốt với Dương Ân, nhưng bây giờ đã không còn dám tiến lên nói chuyện với Dương Ân nữa, đây chính là hiệu quả mà Dương Ân muốn.

Dương Ân không sợ phiền phức, nhưng hắn hiện tại đã khác, hắn tuyệt đối sẽ không để cho người nhà Tô Truy cập https://truyenonline123.

net để cập nhật nội dung các bạn nhé! giả danh lừa bịp, hắn biết rõ nhân phẩm của người nhà Tô gia, cho nên hắn phải ra đòn phủ đầu trước.

Điều này cũng không có nghĩa là Dương Ân đa mưu túc trí, chỉ là theo thời gian hắn càng trưởng thành thì phương pháp xử lý sự việc của hắn cũng trở nên tinh vi hơn rất nhiều mà thôi.

Ở trong sảnh lớn Tô gia, Khổng Thanh mạnh dạn nhắc Truy cập https://truyenonline123.

net để cập nhật nội dung các bạn nhé!

Đó chính là con gái rượu của bà ta, nhỏ hơn Dương Ân ba tuổi.

Khổng Thanh thật sự muốn gả con gái của mình cho Dương Ân làm thê thiếp.

Phải nói rằng Khổng Thanh thật sự là một người đàn bà biết luồn cúi.

Dương Ân tất nhiên biết Tô Oánh, trước kia cô ta vẫn còn là một cô bé, qua ngần ấy năm cô ta cũng đã trưởng thành, đã có thể thành gia lập thất rồi.

Ánh mắt của cô ta nhìn Dương Ân tràn đầy sự sùng bái, tâm tư của một cô gái đối với mối tình đầu rõ ràng đến mức không thể che giấu được.

Nếu như xung quanh Dương Ân không có những cô gái khác thì Tô Nhu Mai vẫn sẽ rất hào hứng với lời dạm ngõ của Khổng Thanh, dù sao thì phù sa cũng không nên chảy ruộng ngoài.

Tuy nhiên, xung quanh Dương Ân đã có rất nhiều những cô gái xuất sắc, còn Tô Oánh, cô gái này thật sự nên quên điều đó đi.

Dương Ân đứng trong đại sảnh Tô gia cảm thấy rất buồn chán, hắn hướng về phía cậu ba của mình chào một tiếng rồi hai người cùng nhau bước ra ngoài sân.

“Không phải tụ tập gia đình kiểu này rất nhàm chán sao?”, Tô Yên Soái không biết lấy đâu ra được một tẩu thuốc, hút một cái liền thở ra từng đợt khói.

Dương Ân cười nói: "Chỉ cần mẹ vui vẻ là được".

“Ngươi là một đứa con tốt”, Tô Yên Soái nghiêm túc nói, sau đó ông ta chuyển chủ đề: “Này, mấy thứ ngươi nợ ta thì chừng nào mới định trả đây?"

Dương Ân không trả lời câu hỏi đó, chỉ nói: "Cậu ba, nghe nói côn pháp của cậu rất tốt".

Tô Yên Soái liếc nhìn Dương Ân một cái rồi nói: "Cũng ổn, nhưng so với ngươi thì còn kém xa.

Đừng nghĩ tới chuyện dùng cậu ba của ngươi luyện tay nhé, ta không bị lừa đâu".

"Ta là loại người như vậy sao? Ta có một người huynh đệ côn pháp cũng không tồi, ta muốn huynh ấy lĩnh giáo cậu một chút", Dương Ân nói.

Tô Yên Soái tự tin nói: "Được rồi, gọi hắn ta đến đây, cậu ba của ngươi sẽ dạy hắn ta mấy chiêu côn pháp để cho hắn ta có thể tung hoành trong vương thành".

“Khỉ Gầy, lại đây một chút”, Dương Ân hướng ra ngoài cửa gọi.

“Đại ca, ta tới rồi”, nghe gọi, Khỉ Gầy nhanh chóng đi vào.

"Đây là cậu ba của ta, được tôn xưng là côn vương, huynh lĩnh giáo côn pháp của ông ấy một chút đi", Dương Ân nói với Khỉ Gầy.

“Đại ca, ông ấy là cậu ba của huynh, như vậy không tốt lắm đâu”, Khỉ Gầy khó xử nói.

Tô Yên Soái cảm thấy được Khỉ Gầy đang coi thường mình, liền từ bên cạnh nói: "Nào nhóc con, để cậu ba dạy cho ngươi cách dùng côn".

Tô Yên Soái là côn vương, thực lực vương giả cao cấp, Khỉ Gầy lại dám khinh thường ông ta, tất nhiên trong lòng ông ta sẽ cảm thấy không vui.

“Cậu ba của ta thực lực cũng không thua kém gì huynh đâu, mau đi lĩnh giáo đi”, Dương Ân động viên.

“Vậy thì xin cậu ba hãy chỉ giáo”, Khỉ Gầy không tiếp tục dây dưa nữa, hắn ta vốn là một kẻ hiếu chiến, có người khiêu chiến đương nhiên hắn ta sẽ cảm thấy rất vui.

“Tới đây, để cậu ba dạy cho ngươi biết thế nào mới là cách dùng côn”, Tô Yên Soái nói như một trưởng bối đang giáo huấn một đứa trẻ.

Thế là sau đó ông ta đã rơi vào tình cảnh thảm thương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.