Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 592: Chung Cực Tuyệt Sát




Môn vương kỹ Cuồng Lãng Thất Điệp đã được bổ sung đầy đủ, trước mắt hắn đã tu luyện ba thức đầu đạt đến giai đoạn đại thành, bốn thức sau đạt đến giai đoạn tinh thông, rất nhanh liền có thể bước vào giai đoạn đại thành, hắn muốn lấy môn vương kỹ này làm trọng điểm tu luyện, lợi dụng hồn thân hợp nhất thuật, nhanh chóng đem môn vương kỹ này tu luyện tới giai đoạn hoàn mỹ.

Hai môn chiến kỹ cường đại Man thú quyền và Trụy Nguyệt cung quyết hắn cũng tạm thời gác qua một bên.

Hai ngày sau, Dương Ân đã tu luyện đạt đến giai đoạn đại thành toàn bộ bảy thức của vương kỹ Cuồng Lãng Thất Điệp, đã có thể bộc phát ra uy lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng muốn tất cả đạt tới giai đoạn hoàn mỹ thì cũng không quá dễ dàng, cần thêm một thời gian trui rèn.

Trong lúc Dương Ân đang muốn trau dồi kỹ năng chiến đấu của mình, thì Tiểu Hắc lại làm gián đoạn việc luyện tập của hắn.

“Dương Ân, không cần vội tu luyện, chúng ta nói chuyện cái đã”, Tiểu Hắc ngậm một cọng cỏ khô trong miệng, lười biếng nằm trên một tảng đá phơi nắng.

“Được rồi”, Dương Ân ngừng luyện.

"Ngươi đã thu thập được hai loại huyền tinh khí, nhưng vẫn còn có bảy loại huyền tinh khí chưa tìm được, nếu không tìm được thì ngươi sẽ bị kẹt mãi ở cảnh giới này, khó mà thăng cấp.

Ngươi nên nghĩ cách để tìm ra loại huyền tinh khí thứ ba đi”, Tiểu Hắc nghiêm túc nói.

"Ta luôn ghi nhớ điều này, hơn nữa cũng đã có manh mối về loại huyền tinh khí thứ ba".

"Oẳng, thật vậy sao?"

Dương Ân lấy mắt đồng cổ ra, kể cho Tiểu Hắc nghe về những tàn ảnh mà mình đã nhìn thấy thông qua mắt đồng cổ.

Hắn đã cướp được mắt đồng cổ này từ một vương giả trẻ tuổi, chuyện này hắn chưa bao giờ nói với Tiểu Hắc, bây giờ Tiểu Hắc hỏi cho nên hắn mới nhớ ra là phải kể cho nó nghe.

Tiểu Hắc nhảy qua chụp lấy mắt đồng cổ, nó lật qua lật lại thứ đó một chút, sau đó ánh mắt liền hiện lên một tia sắc bén, nói: "Thứ đồ chơi này có lai lịch bất phàm".

"Ngươi có thể nhìn ra điều gì đó sao?", Dương Ân hỏi.

Tiểu Hắc đáp: "Con mắt đồng cổ này có niên đại giống với đỉnh đồng xanh của ngươi, đã tồn tại qua biết bao nhiêu thế kỷ".

Dương Ân kinh ngạc nói: "Nó có lai lịch lâu đời như vậy sao?"

"Hừm, nếu như huyền tinh khí thực sự được chứa đựng ở đây, nó hẳn cũng phải là một loại huyền tinh khí có lai lịch bất phàm.

Với thực lực của ngươi bây giờ, chạm vào nó chắc chắn chỉ có một con đường chết", Tiểu Hắc nghiêm nghị nói.

"Dù thế nào thì ta cũng phải lấy được nó, không phải hay sao?", Dương Ân buông thõng tay nói.

"Tuy nói như vậy, nhưng ngươi cũng có thể để nó ở đó, sau này mới thu nạp.

Trong chín loại huyền tinh khí, có một số loại dễ dàng thu nạp hơn, ví dụ như huyền tinh khí Tiên Thai và huyền tinh khí Sương Tuyền của ngươi", Tiểu Hắc nói, dừng một chút nó còn nói: "Chuyện này ngươi cứ để ý ghi nhớ là được, bây giờ ta chỉ muốn nói với ngươi là ngươi phải đột phá cảnh giới của mình trong giới hạn căn cơ tu luyện cho phép, không nên ép bản thân quá mức để đột phá cảnh giới".

“Vậy thì phải bắt đầu từ đâu?”, Dương Ân hỏi.

"Phàm là tuyệt thế thiên kiêu đều sẽ theo đuổi sự hoàn mỹ trong mỗi một cảnh giới, cũng giống như lúc ngươi tu luyện chiến kỹ vậy, có bốn giai đoạn nhập vi, tinh thông, đại thành và hoàn mỹ.

Trong việc thăng cấp cảnh giới cũng giống như vậy, người bình thường một khi có cơ hội đều không ngừng nghỉ cố gắng đột phá cảnh giới, nhưng lại không để ý đến căn cơ tu luyện của bản thân, đột phá kiểu đó thì khi đến lúc nguy cấp sẽ dễ xuất hiện tình huống bất lực.

Mỗi cảnh giới mà ngươi đạt tới đều phải tu luyện đến mức độ hoàn mỹ, như vậy thì mới có được tiền đồ vô lượng", Tiểu Hắc giải thích: "Bây giờ cảnh giới của ngươi vẫn còn thấp, càng phải tu luyện tất cả căn cơ đạt tới giai đoạn hoàn mỹ, thậm chí là vượt qua cực hạn, giống như lúc ở trên thang trời của Man tộc, ngươi có phát hiện tiềm lực của mình trong lúc bị vắt kiệt đã thu được rất nhiều lợi ích hay không?"

Dương Ân gật đầu nói: "Đúng vậy, lúc đó ta mới có thể phát hiện ra rằng tiềm lực của mình là vô hạn, vậy nếu muốn căn cơ tu luyện trong cảnh giới đạt tới giai đoạn hoàn mỹ thì phải làm sao?"

"Cảnh giới thấp như ngươi thì phải chú ý mài dũa võ thể của mình, võ thể của ngươi bây giờ là võ thể không tì vết, muốn mở ra tiềm năng thiên phú cũng dễ dàng hơn người khác rất nhiều, ngươi phải khiến cho từng loại tiềm năng thiên phú của mình lớn mạnh hơn, trui rèn chúng trở thành chung cực tuyệt sát".

"Chung cực tuyệt sát, nghe có vẻ rất dọa người".

"Nói nhảm, mỗi một loại tiềm năng thiên phú đều đại biểu cho một loại tuyệt sát, nếu như ngươi có thể vận dụng tốt, thì việc đoạt mạng kẻ có cảnh giới cao hơn ngươi cũng là chuyện dễ như trở bàn tay".

"Vậy thì ta nên làm gì đây?"

"Việc này ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai, tự mình tìm tòi đi".

...!

Dương Ân rơi vào trầm tư, hắn quả thực không nghĩ ra cách thúc đẩy tiềm năng thiên phú trở thành chung cực tuyệt sát.

Bây giờ sau khi được Tiểu Hắc nhắc nhở, hắn mới cảm thấy bản thân cần phải cẩn thận suy ngẫm kỹ càng về vai trò của những tiềm năng thiên phú bên trong hắn.

Hiện tại, bên trong cơ thể của hắn đã có mấy loại tiềm năng thiên phú là: chân Phong Thần, cánh Băng Nhẫn, Lam Yêu Cơ cũng với cánh tay Man thần, còn có linh hồn nhỏ tồn tại bên trong đóa hoa thần đình, thứ mà cho đến tận bây giờ hắn vẫn chưa hiểu rõ được cách vận dụng.

Chân Phong Thần có thể giúp hắn tăng tốc độ chạy, cánh Băng Nhẫn có thể giúp hắn bay và còn có thể chiến đấu như một lưỡi dao.

Lam Yêu Cơ có thể được sử dụng trong luyện đan, ngọn lửa này có sức mạnh rất lớn, nhưng hắn vẫn chưa biết làm cách nào để dùng nó gây sát thương lên đối thủ.

Cánh tay Man thần thì có thể giúp cho hắn tu luyện Man quyền và Trụy Nguyệt cung quyết....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.