Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 557: Man Ngưu Quyền Chân Giải




Bỗng có tiếng Man ngưu rống lên, khiến cho Dương Ân choáng váng thất kinh.

Vốn dĩ hắn chỉ đang chuẩn bị đối phó với sức nặng mới sẽ xuất hiện, nhưng hiện tại lại xuất hiện thêm một con Man ngưu, con Man ngưu này không hề khách khí với Dương Ân, vừa xuất hiện đã lao lên muốn giết chết Dương Ân.

Man ngưu quyền!

Móng của con Man ngưu đánh ra quyền kình mãnh liệt, kình lực cực đại hướng về phía Dương Ân nghiền ép, muốn một kích đánh Dương Ân thành thịt nát.

Một quyền này không hề sinh ra yêu khí, chỉ có Man lực vô hạn chấn động, sức mạnh này không hề kém cạnh sức nặng đã đè lên lưng hắn ở bậc thang thứ bốn mươi, thậm chí còn mạnh hơn nữa.

Cho dù Dương Ân có phản ứng tốt đến đâu thì cũng không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này, hắn còn chưa kịp phòng bị thì đã bị một quyền đánh trúng, cảm giác như bị con Man ngưu giẫm vào ngực, đau đớn cực điểm.

Á!

Dương Ân cảm thấy lồng ngực mình sắp vỡ nát, dường như sắp bị đánh bay ra khỏi thang trời.

Nhưng trên thực tế, bốn mươi mốt bậc thang dường như đã biến thành một cái vòng, không cho hắn có cơ hội thoát ra khỏi bốn mươi mốt bậc thang này, hắn chỉ bị đánh bật ra ngoài rìa mà thôi.

"Bắt đầu tiếp nhận khảo nghiệm!"

Một giọng nói mơ hồ vang lên khiến cho hai tai của Dương Ân bị chấn kinh.

Không chỉ có một mình hắn nghe thấy, mà cả ba thiên yêu thủ hộ thang trời ở bên dưới cũng nghe thấy.

“Hắn thực sự có thể tiếp nhận khảo nghiệm của núi thần!”, con hổ cái kinh ngạc nói.

"Không sai, đây lại là quyền pháp của Man ngưu tộc ta, không biết tên nhóc này có chống lại nổi hay không?", Man ngưu yêu nói.

Thiên tượng yêu nói: "Bất luận hắn có thể vượt qua khảo nghiệm thang trời hay không, thì ngày sau hắn vẫn sẽ là khách quý của Man tộc chúng ta".

Cả con hổ cái và con Man ngưu yêu đều kinh ngạc, nhưng ngay sau đó chúng đều gật đầu, bày tỏ sự đồng tình với lời của Thiên tượng yêu.

Ngay cả khi Dương Ân là người Đại Hạ, thì hắn cũng đã được các vị thần ở đây chấp thuận, vậy thì bọn chúng còn có lý do gì để thù địch với Dương Ân đâu.

Sự chấp thuận của ngọn núi thần còn có sức thuyết phục hơn sự chấp thuận của trưởng tộc.

Dương Ân, người đang đứng ở bậc thang thứ bốn mươi mốt, một lần nữa đối mặt với sự oanh tạc của Man ngưu quyền.

Lần này, Dương Ân đã tỉnh táo trở lại.

Một quyền vừa rồi đã khiến cho hắn gần như bị áp đảo, cũng may thể chất của hắn rất dẻo dai, vẫn còn cầm cự được, sẵn sàng đối đầu với kẻ địch.

Con Man ngưu lại xông lên, uy lực của đường quyền càng thêm kinh người, tựa hồ như có thể chắc chắn giết được Dương Ân.

“Đánh thì đánh, ai sợ ai!”, Dương Ân quát lên một tiếng, bắt đầu điều chỉnh tư thế, toàn thân vang lên tiếng xương cốt va chạm “lách cách”, tiềm lực đã được khai phá ở bậc thang thứ bốn mươi bây giờ hoàn toàn được bộc phát.

Quyền cấp binh!

Dương Ân nhanh chóng thủ thế, sức mạnh bên trong cơ thể bộc phát ngay lập tức, tung ra một quyền đánh thẳng đơn giản đánh về phía đầu của con Man ngưu.

Bang!

Hai đường quyền va vào nhau, phát ra thanh âm vô cùng nặng nề.

Dương Ân bị chấn lùi về phía sau, may mà lần này không bị ngã, chỉ lùi lại chừng mười thước, cánh tay tê rần đau đớn, máu chảy ra từ da thịt.

“Lực Man kình này lớn như vậy sao!”, Dương Ân kinh ngạc nói.

Dưới sức mạnh chèn ép ở bậc thang thứ bốn mươi, tiềm lực của hắn đã bùng nổ cực hạn, thế mà vừa va chạm với đường quyền của Man ngưu thì hắn đã bị chấn lùi về sau.

Lúc này, hắn mới nhận ra mình đã quá ngây thơ, sức mạnh của con Man ngưu này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.

Bòooo!

Nhìn thấy Dương Ân chưa bị đánh chết, con Man ngưu gầm lên một tiếng, lại một lần nữa lao tới, tung ra Man ngưu quyền, dường như nó chỉ có thể làm được như thế, nhưng uy lực của đường quyền thì càng lúc càng tăng cao.

“Tới đây, ta không tin ta không thể khuất phục được Man ngưu nhà ngươi!”, Dương Ân cũng bị kích động tinh thần chiến đấu, hắn rống lên, cũng lao về phía con Man ngưu, sức mạnh trong cơ thể lại bộc phát, cũng gia tăng lên rất nhiều.

Lần này, Dương Ân thậm chí còn thúc giục quyền ý, hắn muốn tung ra một đòn công kích giết chết con Man ngưu kia.

Bất kể là khảo nghiệm gì thì đối với hắn cũng vậy, hắn phải chiến thắng!

Bang!

Hai đường quyền lại nặng nề va vào nhau, lần này không chỉ có Dương Ân bị chấn lùi mà cả con Man ngưu cũng bị chấn lùi, hiển nhiên là Dương Ân cuối cùng cũng đã có thể uy hiếp được đối phương.

“Tới đây!”, Dương Ân kích động kêu lên, chủ động xông lên phía trước.

Hắn phát hiện ra, sau khi hắn liên tục tung quyền với con Man ngưu, tiềm lực vô hạn mà hắn mới khai phá hết ở bậc thang thứ bốn mươi đều được vận dụng, giúp cho thực lực của hắn nâng cao hẳn lên một tầng.

Đột nhiên, hắn cảm thấy khao khát một trận chiến như vậy, hắn hy vọng rằng trận chiến sẽ diễn ra càng dữ dội hơn để hắn có thể phát huy hết sức mạnh vô song của mình.

Mặt khác, con Man ngưu kia cũng không hề sợ hãi, nó liên tục tung ra Man ngưu quyền, lực Man kình càng lúc càng mãnh liệt.

Bang! Bang!

Hai đường quyền lại va vào nhau, cuối cùng Dương Ân cũng đã có thể chiếm được thế thượng phong, bức lui được con Man ngưu, còn bản thân thì đứng vững lại chỗ, không lùi về sau nửa bước, sự tiến bộ này đúng là quá sức kinh người.

“Một quyền này sẽ làm cho ngươi nổ tung!”, tinh thần chiến đấu của Dương Ân đã lên đến cực điểm, hắn lao tới với tốc độ cực kỳ nhanh, húc vào người của con Man ngưu.

Con Man ngưu cũng lao tới đối chiến với đường quyền của Dương Ân, nhưng tiếc là nó đã không thể làm được nữa, nó đã bị một quyền của Dương Ân đánh bay.

Sức mạnh của con Man ngưu rất khủng khiếp, nhưng Dương Ân trong một thời gian ngắn đã có thể vượt qua nó.

Khoảnh khắc con Man ngưu bị Dương Ân đánh bay, nó lại hóa thành một tia năng lượng bắn vào giữa hai hàng lông mày của Dương Ân..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.