Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 301: Thua Chắc Rồi!




Côn yêu không thể nào bị đánh mãi được, nói thế nào thì gã cũng đạt tới cảnh giới cấp tướng đỉnh cao, người bình thường không thể bì với gã về khả năng nhẫn nại được.

Sau khi bị Dương Ân đánh một hồi liên tục, gã tranh thủ thời gian rút cây côn ba khúc của mình vung về phía hông của Dương Ân.

Côn ba khúc là binh khí cấp tướng thượng đẳng, một khi bị nó văng trúng thì ghê gớm lắm.

Dương Ân phản ứng rất nhanh, nhón chân một cái, thân mình nhẹ bẫng lùi về sau, tránh được đòn tấn công từ côn ba khúc.

“Thằng nhãi ranh, ta phải đánh chết ngươi!”, Côn yêu nổi giận, gã gầm lên một tiếng, hùng hổ vung cây côn ba khúc của mình về phía Dương Ân.

Mãng xà ra khỏi động!

Côn yêu thắng liên tục sáu mươi chín trận cũng không phải giỡn chơi, gã vừa ra tay, côn ba khúc đã lao ra như một con mãng xà chực chờ thời cơ đã lâu, nhào về phía Dương Ân mà cắn.

Đầu côn nhọn hoắt như một mũi giáo, chỉ trong thoáng chốc đã vọt tới lồng ngực của Dương Ân, định giết hắn chỉ bằng một chiêu.

So tài bằng kỹ thuật đơn thuần không chỉ chú trọng độ mạnh yếu của việc lĩnh ngộ kỹ năng chiến đấu, mà còn chú trọng tới sức mạnh của chính võ giả.

Côn yêu có thể thắng liên tục sáu mươi chín trận nên sức mạnh của gã cũng rất đáng sợ, đòn tấn công được trổ ra cũng rất mạnh, sắc bén đến mức khiến người ta khó lòng ngăn cản.

Tiếc rằng đối thủ của gã là Dương Ân.

Dương Ân đã ngưng tụ được nụ hoa thần đình, khiến cảm nhận bằng năm giác quan của hắn mạnh hơn người thường.

Cho dù đòn tấn công của Côn yêu nhanh và mạnh hơn nữa, hắn cũng có thể nhìn thấy rõ quỹ tích tấn công của gã.

Trước khi công kích của côn ba khúc ập đến, Dương Ân đã nghiêng người sang một bên, né được một đòn của Côn yêu, đồng thời hắn tóm lấy thân cây côn, chuẩn bị phản công, nào ngờ cây côn ba khúc của Côn yêu nảy sinh biến hóa, thân côn gập lại, đuôi côn nhắm về phía Dương Ân thêm lần nữa.

Dương Ân đành phải từ bỏ đầu côn, hắn tiếp tục né mình sang một bên.

“Đi chết đi!”, Côn yêu thấy không thành công nên đòn tấn công càng thêm hung mãnh, mang theo sắc thái dữ tợn liên tục đánh về phía Dương Ân.

Mãng xà trở mình!

Đuôi rắn như mũi tên!

Chỉ trong chớp mắt, Côn yêu đã liên tục đánh ra một đợt sóng công kích, những lần vung côn hoa cả mắt phong tỏa đài khiêu chiến, không cho Dương Ân bất kỳ cơ hội nghỉ xả hơi nào, định đánh chết hắn ngay tại chỗ.

Thế nhưng, khả năng phản ứng của Dương Ân nằm ngoài dự đoán của Côn yêu, lúc thì hắn né, lúc thì hắn ngồi thụp xuống, lúc thì hắn bật nhảy lên, không ngừng cử động cơ thể, tránh được mọi đòn tấn công từ Côn yêu, không để gã chạm được vào mình dù chỉ là một góc áo.

“Côn yêu, ông chỉ có một tí thực lực này thôi à?”, Dương Ân thong dong gào lên với Côn yêu.

Côn yêu bực bội trong lòng, gã thầm mắng: “Thân thủ của thằng nhãi này sao lại khá đến thế, xem ra phải dùng đến tuyệt chiêu rồi”.

Côn yêu ngừng động tác tấn công, cây côn ba khúc quặp lại trên cổ, sau đó người gã như một cây côn, xoay nhanh tại chỗ, một luồng côn ảnh đáng sợ lập tức cuốn Dương Ân vào trong.

Hung xà cuộn mình!

Đối diện với đòn tấn công này, Dương Ân không thể tránh né được.

Hắn cũng không có ý định tránh né nữa mà bắt đầu đứng tấn, hai chân như hai cây cột đóng xuống đài khiêu chiến, hai mắt nhìn thẳng vào côn ảnh của Côn yêu, hai tay liên tục đấm ra.

Quyền cấp binh!

Dương Ân dùng ngay nắm đấm bằng da bằng thịt để đối đầu với côn ba khúc của Côn yêu.

Đám binh sĩ xung quanh không ngừng hít thở thật sâu.

Dùng nắm đấm để đối đầu với cảnh giới thượng tướng, há chẳng phải sẽ bị đánh nát như thịt xay à?

Thế nhưng, nắm đấm của Dương Ân va chạm với côn ba khúc không hề tạo ra cảnh tượng máu thịt văng tứ tung như họ đã tưởng tượng, thậm chí nó còn không chịu bất kỳ tổn thương nào, cứ như được đeo găng tay vậy.

Nắm đấm và cây côn liên tục va chạm, thậm chí còn tóe ra ánh lửa kịch liệt, khiến người ta không ngừng hô lên vì kinh ngạc.

“Chẳng lẽ nắm đấm của Dương Ân này làm bằng thép à? Sao có thể đối đầu với gậy yêu xà của Côn yêu được?”

“Xem ra Dương Ân làm phó thống lĩnh cũng không phải dựa vào quan hệ mà là nhờ tài năng thực thụ.

Sức mạnh cơ bắp này đáng sợ quá!”

“Rốt cuộc hắn tu luyện kiểu gì thế, phen này Côn yêu thực sự gặp được đối thủ rồi”.

Côn yêu còn ngạc nhiên hơn họ, nếu có thể dùng tới huyền khí, gã có thể vung ra một trăm hai mươi đỉnh lực cũng không thành vấn đề, thế nhưng bây giờ không thể dùng tới huyền lực, sức mạnh huyền lực giảm xuống còn một phần ba, cũng có nghĩa là sức mạnh đơn thuần có thể phát huy tới bốn mươi đỉnh lực.

Sức mạnh như thế dễ dàng đập vỡ cả tảng đá nghìn cân, thế nhưng Dương Ân có thể ngăn cản được hết, đồng thời còn khiến gã đánh đến mức gan bàn tay đau đớn, khiến gã khó lòng chấp nhận nổi.

“Không thể nào, ta nhất định có thể đánh chết ngươi!”, Côn yêu hét lên một tiếng đầy kiên định, ánh chớp từ cây côn đột nhiên biến đổi, chiêu thức lại một lần nữa biến hóa.

Một con mãng xà sống động lao vọt ra, cuối cùng cũng phá vỡ được hàng phòng ngự của Dương Ân, đâm vào phần bụng dưới của hắn, khiến hắn phải lui về sau.

“Chính là cảm giác này đây, cuối cùng ta cũng đánh trúng hắn rồi ha ha!”, Côn yêu mừng rỡ gào lên, côn ba khúc như biến thành một bộ phận trên cơ thể hắn, nhiều chiêu thức được sử dụng lại nhưng tăng thêm một tầng uy lực, thay đổi theo hướng khó phòng ngự.

Dương Ân liên tục trúng vài côn, rơi vào thế hạ phong.

Đây là trình độ hoàn hảo của yêu côn pháp dạng rắn, đạt tới giai đoạn này mới có thể phát huy kỹ thuật chiến đấu tới mức mạnh mẽ nhất, khiến đòn công kích của Côn yêu càng thêm đáng sợ!

“Dương Ân thua chắc rồi!”, người xem xung quanh lập tức nảy ra suy nghĩ này..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.