Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 210: Không Gian Càn Khôn Một Vuông




Nước thuốc trong tiên đỉnh sôi sùng sục vô cùng đáng sợ, Dương Ân cứ như nhảy thẳng vào chảo dầu, cơn đau đớn khiến hắn lập tức hét lên.

Dương Ân muốn bắn ra ngay nhưng Tiểu Hắc lại lập tức truyền âm nói: “Nhóc con, muốn mở rộng không gian càn khôn thì vận hành huyền quyết mà chống đỡ”.

“Chết tiệt, ta liều mạng đây!”, Dương Ân nghiến răng hét lên một tiếng, rồi vận hành Thái Thượng Cửu huyền quyết bắt đầu chịu đựng hậu quả cơ thể sắp bị nấu chín, ở lại trong đỉnh không ra.

Nhiệt độ của nước thuốc quá cao, Dương Ân cảm thấy cơ thể đã luyện qua Bạn Sinh Lang huyết tinh của mình sắp bị nấu chín, quá khó chịu.

May là Dương Ân đã trải qua bao nhiêu cuộc chiến, bị thương nặng nhiều lần, khả năng chịu đựng của cơ thể đã đạt tới mức không phải người bình thường nào cũng so sánh được, nên càng kiên trì tiếp tục.

Toàn thân hắn run rẩy, mồ hôi chảy ra như tắm, hắn nghiến môi khiến máu tươi bật ra không ngừng chảy xuống.

May mà sau khi hắn vận hành Thái Thượng Cửu huyền quyết thì dược hiệu trong đỉnh đã lập tức thấm vào cơ thịt của hắn, đúng vào lúc hắn cho rằng thân thể sẽ dễ chịu hơn một chút thì lại phát hiện trong dược lực có mang theo tác dụng kích thích tột độ khiến hắn chớp mắt đau đớn đến mức không sống nổi mà kêu gào thảm thiết.

A! A!

Tiếng gào thét này thảm thiết kinh người, dường như vang xa trong phạm vi đường kính mấy dặm.

Dương Ân cũng không biết la hét như thế bao nhiêu lâu thì âm thanh mới dần hạ xuống, mà một nồi nước sôi sục kia cũng nguội dần, dược lực cũng dần biến mất sạch sẽ.

Dương Ân vẫn chưa đi ra từ trong dược đỉnh mà nhắm mắt lại tiếp tục ngồi trong đó, năng lực còn lại trong nước bị hắn hấp thụ hết bằng Long Quy trấn thuỷ.

Tiểu Hắc vẫn luôn quan sát.

Nó phát hiện sau khi Dương Ân chống đỡ qua thì không khỏi nhẹ giọng khen ngợi: “Trong một giờ đồng hồ có thể hấp thu xong một đỉnh nước thuốc tôi luyện thân thể thì xem ra uy lực của Thái Thượng Cửu huyền quyết còn mạnh hơn so với tiên quyết thượng đẳng, nếu có thể thu thập tám loại huyền tinh khí thì thằng nhãi này chẳng phải sẽ thành tiên sao?”

Thái Thượng Cửu huyền quyết có lai lịch phi thường, ngay cả Tiểu Hắc cũng không hiểu rõ nó là tiên quyết xuất phát từ tiên nhân nào.

Nó truyền cho Dương Ân chỉ để thử xem uy lực của nó rốt cuộc sẽ mạnh đến đâu.

Sau khi Dương Ân hấp thu huyền tinh khí Tiên Thai thì tác dụng của Thái Thượng Cửu huyền quyết cũng không rõ ràng lắm, nhưng Dương Ân đã tự ngưng tụ thành hoa thần đình và còn tốc độ hấp thu bây giờ cho nó thấy, không thể coi thường Thái Thượng Cửu huyền quyết.

Nếu có thể tập hợp được những huyền tinh khí khác thì chắc chắn Thái Thượng Cửu Huyền quyết sẽ càng trở nên mạnh mẽ, vậy thì sẽ có chuyện gì xảy ra?

Bây giờ, trạng thái của Dương Ân là cảm thấy tốt chưa từng có, giống như lúc đầu hấp thu huyền tinh khí Tiên Thai, tất cả cơ thịt được tổ chức lại, tứ chi, lục phủ ngũ tạng đạt được sự kích thích của sức mạnh, nâng cao tiềm lực một tầng, sức sống ngày càng mạnh mẽ, sinh lực cũng ngày càng lớn, 12 kinh mạch, 4 mạch thần kỳ được mở rộng gấp đôi, sức mạnh mà các huyệt vị được đả thông thu nạp cũng trở nên nhiều hơn, sức mạnh hội tụ mãnh liệt hơn, như được rửa tuỷ mở mạch, còn hoa thần đình của hắn cũng được tưới ướt, giống như lớn hơn nhiều, lực tinh thần cũng càng thêm phi thường.

Đây là sức sống thăng hoa, chất lượng nhảy vọt.

Cơ thể có rất nhiều thần tàng còn ẩn dấu, khởi động càng nhiều, thần lực càng mạnh.

Đỉnh dược lực này của Tiểu Hắc đã thay Dương Ân đả thông rất nhiều lối vào thần kỳ ẩn dấu, có thể đem thần tàng khởi động tới cực độ lớn nhất.

Ngoài ra, cơ thịt của Dương Ân cũng giống như một lần được tôi luyện, nhìn sáng bóng như da em bé, trên thực tế thì lại cứng rắn vô cùng, có thể gọi là thân thể đao thương chém không đứt.

Dương Ân vẫn chưa nhảy từ dược đỉnh ra ngoài, mà sau khi hắn tiêu hoá xong dược lực thì trong cơ thể không ngừng nổ lên dị hưởng, sức mạnh trong kinh mạch như nước lũ, mà rất nhiều huyệt vị cũng sáng lên như sao, tụ thành cầu vồng, tạo nên một cảnh tượng kỳ diệu.

Khi Dương Ân tỉnh lại, thì con ngươi của hắn như lưỡi dao sắc bén, xuyên thẳng tới phạm vi trăm trượng về phía trước, có thể nhìn thấy rõ ràng rất nhiều sự vật nhỏ bé.

Hắn cũng có thể nghe chi tiết âm thanh kêu lên nho nhỏ của dã thú, nhãn thức và nhĩ thức cũng trở nên vô cùng đặc biệt.

Dương Ân chớp mắt nhảy ra khỏi đỉnh, hắn chưa kịp nghĩ đã đứng tại chỗ đánh ra một chiêu “Thốn quyền”, cũng nhanh chóng phát hiện chưởng pháp đã được hắn phát huy tới giai đoạn đại thành.

Sau đó, hắn lại đổi thành một chiêu “Băng Sơn chưởng”, cũng dễ dàng đạt tới giai đoạn đại thành, đến khi luyện “Chạy như bay” thì chỉ tới giai đoạn tinh thông, nhưng đã tiếp cận với cảm giác đại thành, tin tưởng rằng không bao lâu nữa cũng sẽ đạt tới giai đoạn đại thành.

“Ha ha, sau khi thân thể trở nên mạnh mẽ thì năng lực điều khiển chiêu thức cũng mạnh hơn rồi!”, Dương Ân vô cùng vui mừng cười lớn.

“Nhóc con, không gian càn khôn của ngươi mở rộng bao nhiêu rồi?”, Tiểu Hắc tự nhiên nhảy lên trên vai của Dương Ân hỏi.

Dương Ân gãi đầu cười nhạt nói: “Chết tiệt, quên mất chuyện chính, để ta xem xem”.

Dương Ân nhìn vào trong xem tình hình cơ thể của mình một lượt, phát hiện mỗi bộ phận đều vô cùng đặc biệt, còn không gian càn khôn đã lớn tới một vuông, rõ ràng là lần kích thích này đã đạt được rất nhiều lợi ích.

Nhưng Dương Ân lại tiu ngỉu nói: “Mới lớn hơn một chút, vừa được một vuông, tốc độ mở rộng quá chậm”.

“Mẹ kiếp, tên nhóc nhà người đừng có mà tham lam như thế được không, người giống như ngươi, đến cả cảnh giới nhập môn cũng không trọn vẹn, có thể sở hữu không gian càn khôn tới một vuông thì đã coi như… không tệ rồi”, Tiểu Hắc vốn muốn nói “coi như giỏi lắm”, nhưng sợ nhóc Dương Ân này quá tự mãn nên nhanh chóng sửa miệng..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.