Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 71: Hắc hỏa (hạ)




“ Cái...cái gì? “

Phía sau đang cười nói đang đám người nhìn thấy trong tức khắc bị thiêu chết lão tam, cả một đám đều đơ ra, mắt nhìn về phía Tịnh Nhạc, trán không chịu được toát một trận mồ hôi lạnh, khóe miệng co giật nói lên.

“ Không...không thể nào, ta không nhìn nhầm, lão tam trong nháy mắt liền bị tên kia thiêu cháy hết? “

“ Ha ha, làm sao có thể, lão tam thế nhưng là Phàm nhân cấp tám, coi như nhảy vào chảo mỡ cũng không có việc gì, làm sao có thể có việc gì, nhìn nhầm, khẳng định là do ta nhìn nhầm! “

“ Khốn khiếp, tiểu tử, ngươi mang lão tam đi đâu rồi! “

Hắc y đám người quát lớn lên, đối với mình tự chấn an, nhưng mà có ai trong bọn hắn ánh mắt không toát lên sợ hãi đâu, lão tam cái kia kinh hoảng dãy dụa như bị cắt tiết bộ dạng, sau cùng từng lớp da thịt bị hỏa diễm thiêu thành tro bụi, tất cả đều rõ mồn một trước mặt bọn hắn, há lại có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

“ Các ngươi...! “

Đúng lúc này Tịnh Nhạc khàn khàn giọng nói vang lên, lập tức để đám người giật mình, theo bản năng lùi lại phía sau, cảm nhận trên tay Tịnh Nhạc bốc lên từng luồng cô tịch hắc hỏa, không hiểu sao trong lòng đột nhiên run lên, miệng nuốt một ngụm nước bọt.

“ Hừ, huynh đệ, chúng ta có nhiều người, há lại còn sợ tên tiểu tử này, vừa nãy lão tam khả năng là bị đánh lén, hiện tại chúng ta cùng lên đem xác của hắn băm thành trăm mảnh ném cho chó ăn, trả thù cho lão tam! “

“ Đúng, chúng ta có nhiều người, hơn nữa lão nhị còn là Phàm nhân cấp chín, sợ cái rắm! “

“ Tiểu tử, chết cho ta! “

Hắc y đám người nghe vậy liền đồng loạt kêu lên, tiểu tử này mấy ngày trước vẫn còn là Phàm nhân, hiện tại làm sao có thể biến mạnh như vậy, khả năng lão tam đã bị tên yêu nhân này dùng cái gì đó hèn hạ thủ đoạn.

Lúc này bọn hắn không còn chủ quan, cùng nhau tiến lên còn sợ cái quỷ gì, nhất định phải để tên yêu nhân này tứ mã phanh thây, trả thù cho lão tam!

Đám người quát lên một tiếng, tất cả cầm lên vũ khí, tiến vào phụ thể trạng thái, khí thế hung hăng tiến thẳng về phía Tịnh Nhạc tiến công.

“ Các ngươi...ngày hôm nay một tên cũng đừng nghĩ sống sót! “

Cảm nhận hắc y đám người tiến đến, Tịnh Nhạc nguyên bản lạnh băng không cảm xúc khuôn mặt lúc này dần dần biến thành dữ tợn, giọng nói phẫn nộ đến cực hạn quát lên.

“ Uỳnh! “

Hắn chân dẫm mạnh xuống mặt đất, to lớn khí lực tức thì để cho mặt đất lõm xuống một lỗ, sau đó một luồng nóng rực hắc viêm từ cơ thể hắn bạo phát ra, kinh khủng nhiệt độ để xung quanh đồ vật đều không chịu được, mắt đầu khô cằn nứt toác ra.

Mạnh mẽ sóng lửa lan tràn xung quanh, tựa như ngàn cân trùng kích, để đang tiến công Khương gia hắc y đám người lập tức thảm thiết bay ngược ra đằng sau, va đập nát cả bức tường, mỗi cái đều bị hắc hỏa bám lấy đốt cháy.

Cảm nhận da thịt của mình đang bị nung chảy, cả một đám khuôn mặt đều biến sắc, sợ hãi đến cực hạn đau đớn kêu lên.

“ Khục...chết tiệt, đây là thứ hỏa diễm gì, làm sao lại nóng như vậy! “

“ Aaaa, làm sao...làm sao thứ lửa này lại không thể dập tắt! “

“ Thật nóng, cứu ta! “

Cả một đám thảm thiết kêu lên, tuy nhiên một giây sau bọn hắn thanh âm đột nhiên im bặt lại, sau lưng mồ hôi lạnh lẽo toát ra, theo bản năng run rẩy quay mặt về đằng sau.

Chỉ thấy lúc này Tịnh Nhạc tay cầm một cái sắc bén đoản đao, hai con mắt sâu như vực thẳm không chút cảm tình, trên thân phát ra một cỗ làm không gian đều phải biến đổi màu sắc tà ác sát khí.

“ Ực! “

Khương gia hắc y đám người cảm nhận cái kia chấn nhiếp làm cho người ta tinh thần đều phải run sợ sát khí, miệng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, rốt cuộc là giết bao nhiêu người mới có thể ngưng tụ được kinh khủng như vậy sát ý.

Bọn hắn mỗi người đều không nói câu gì, nhưng mà ai trong lòng cũng tự biết, bọn hắn hôm nay...chỉ sợ đã chọc phải một tôn sát thần!

Đúng lúc này Tịnh Nhạc chuyển động, biến thành tàn ảnh phi thẳng về hắc y đám người, cô đặc sát ý để cho bọn hắn giật bắn cả mình, hỗn loạn chạy xung quanh muốn né tránh.

Bất quá bọn hắn cũng không biết cùng đứng lên chống trả còn có thể duy trì một chút, nhưng mà mỗi người như trước mắt chạy loạn như vậy sẽ càng chết nhanh hơn.

Quả nhiên Tịnh Nhạc hiện tại cảm giác như hóa thành sát thần, kinh khủng hắc hỏa bao bọc toàn thân, thể chất so với nguyên bản cường đại hơn gấp bội, đoản đao chém ra, lập tức có một tên đầu rơi xuống đất, hai mắt vẫn trợn tròn sợ hãi, mùi tanh huyết tinh tức thì lan tỏa khắp không gian.

Khương gia đám người giết người qua không ít, một chút mùi máu tươi còn chẳng là gì, bất quá lần này bọn hắn lại sợ, bởi vì mọi lần bọn hắn là người đi săn, nhưng mà hôm nay con mồi lại là bọn hắn.

Vừa bị giết chết tên kia chính là trong bọn hắn người cường đại nhất, thực lực đạt tới Phàm nhân cấp chín, cách Linh sư cũng chỉ một bước, vậy mà đối phương một đường kiếm cũng không đỡ được, quả thực khó có thể tin.

“ Chết đi cho ta! “

Cuối cùng cũng có người liều mình, nhảy đến từ đằng sau đánh lén Tịnh Nhạc, tay cầm một thanh đao lớn, từ không trung đánh thẳng xuống Tịnh Nhạc, muốn đem hắn bổ làm đôi.

“ Keng! “

Tên kia liều mình hắc y khuôn mặt mừng rỡ, hắn đao đều có mấy chục cân, hắn phải dùng số tiền lớn mới mua được, sắc bén vô cùng, liền tảng đá lớn cũng có thể chém làm đôi, tên khốn khiếp này tuyệt đối chết chắc.

Nhưng mà ngay lập tức, khuôn mặt hắn liền không cười nổi, chỉ thấy Tịnh Nhạc cánh tay nắm lấy đại đao, hắc hỏa bao phủ, lập tức hòa tan tên kia đại đao trở thành bãi bầy nhầy.

Sau đó Tịnh Nhạc đoản đao lại tế ra, tức thì một cái đầu lâu nữa rơi xuống, máu tươi lại lần nữa phủ kín mặt đất.

Lần này đám người triệt để sợ, tên thì điên cuồng liều mạng tấn công, tên thì sợ hãi bỏ chạy, tuy nhiên bọn hắn cơ thể đều bị hắc hỏa đốt cháy nghiêm trọng tổn thương, thực lực mười thành không còn một, cho nên vẫn như cũ cái bị chém bay đầu, cái bị hắc hỏa đốt thành tro bụi.

Mấy phút sau, toàn trường đã tràn ngập máy tanh khùng khét lẹt mùi thịt cháy, Khương gia hắc y đám người lúc này cũng chỉ còn lại một cái, hắn lúc này khuôn mặt tràn ngập kinh hoảng, miệng thở hồng hộc, nhìn về phía từng bước đến chỗ mình Tịnh Nhạc, tay cầm thanh kiếm cùn run run nâng lên.

“ Aaa, ngươi không được lại đây, ta là Khương gia thuộc hạ, ngươi dám giết bọn ta, ngươi cùng muội muội ngươi tuyệt đối chết chắc! “

Tuy nhiên mặc hắn uy hiếp như thế nào, Tịnh Nhạc vẫn cầm dính máu thanh đao từng bước tiến đến, thậm chí nghe thấy muội muội hai chữ, sát ý còn càng cuồng bạo hơn, đè ép hắn không thở nổi.

“ Không khiếp! “

Còn sống sót duy nhất Khương gia thuộc hạ lúc này gần như phát điên lên, nghiến răng chạy về phía ngất đi Tịnh Vân, muốn bắt làm làm con tin uy hiếp, nhưng mà vừa đứng lên, một cái sắc bén đồ vật tức thì xuyên qua đầu hắn, cả người lập tức năn ra mặt đất, chết không thể chết hơn.

Tịnh Nhạc giết tên cuối cùng xong cả người liền trùng xuống, miệng thở hồng hộc, kinh khủng sát ý vẫn lan tràn ra xung quanh, hắc hỏa dưới sát ý tác động càng bùng cháy mãnh liệt, tựa như lửa địa ngục, muốn đem mọi thứ hủy diệt.

“ Khương gia, ta nhất định không tha cho các ngươi! “

Tịnh Nhạc khuôn mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi từng câu nói ra, hai mắt tràn đầy hỗn loạn, giống như hoàn toàn bị sát ý xâm chiếm, chỉ muốn đem kẻ địch phanh thây thành trăm mảnh mới thỏa mãn.

“ Lui khỏi phụ thể trạng thái đi, đừng để sát ý chiếm lĩnh đầu óc, ngươi còn phải cứu muội muội của mình đây! “

Đúng lúc này trong đầu một cái thanh âm vang lên, lập tức để đầy óc tràn đầy hỗn loạn Tịnh Nhạc thanh tỉnh lại không ít, vội thoát ra khỏi phụ thể trạng thái, lúc này khinh khủng sát ý cùng màu đen ngọn lửa mới chậm rãi lui đi.

“ Hộc! Hộc! “

Tịnh Nhạc hai mắt tràn đầy tơ máu, trong lòng kêu âm thầm may mắn, nếu không phải vừa rồi Ma Kính kịp nhắc nhở, chỉ sợ tâm trí hắn sẽ hoàn toàn bị sát ý thôn phệ, biến thành một cái giết người cuồng ma.

“ Ma kính, tạ ơn ngươi! “ Tịnh Nhạc lên tiếng cảm tạ.

“ Không có gì? “

Ma kính chỉ lạnh nhạt nói một câu sau đó lại biết mất, Tịnh Nhạc cũng không để ý nàng, vội chạy về phía Tịnh Vân, cảm nhận Tiểu Vân không có chuyện gì lúc này mới thở dài một hơi, từ trong giới chỉ lấy một đống sinh mệnh nước thuốc đem cho nàng uống, dần dần trên thân mấy chục đạo vết cắt có thể nhìn bằng mắt thường hồi phục.

“ Còn may chỉ là vết cắt bình thường, còn có thể kịp khôi phục, nếu không Tiểu Vân thật muốn hủy dung! “

Tịnh Nhạc nghiến răng, cánh tay nắm chặt lại nói, từng luồng hắc khí dưới hắn phẫn nộ cảm xúc lại bắt đầu lan tràn ra, tuy nhiên rất nhanh bị hắn kiềm chế lại, hiện tại còn chưa phải lúc, trước mắt phải đưa Tiểu Vân đi chữa trị trước.

Nghĩ đến đây hắn liền cởi trên người áo khoác, mặc che lại Tiểu Vân thân thể, sau đó lập tức ôm nàng chạy đến gần đó bệnh viện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.