Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 145: Ma vật




Nguyệt Dạ cầm trên tay đoản đao, cả người đều run lên, chỉ thấy thanh đao phía trên huyết văn phát sáng lên, từng luồng tà ác năng lượng lan tràn ra, giống như axit, đem nàng trắng nõn cánh tay nhanh chóng phá hủy.

Nguyệt Dạ khuôn mặt trắng bệch, miệng vì đau đớn khẽ rên lên, nhưng mà nàng vẫn cố chịu đựng, nhanh chóng bỏ đoản đao vào một cái hộp ngọc, lúc này mới chùm áo choàng rời đi.

Chỉ là mặc dù nàng đã cất đoản đao vào hộp ngọc xong, nhưng ma cánh tay nàng ăn mòn dấu hiệu vẫn không dừng lại, thậm chí còn bắt đầu lan tràn ra toàn cơ thể, cái này khiến Nguyệt Dạ hai con mắt lóe lên một tia hoảng sợ cùng không cam tâm, miệng nặng nề nói.

“ Nhanh như vậy sao? “

Chỉ là Nguyệt Dạ khuôn mặt rất nhanh trở nên kiên định, ôm lấy hộp ngọc vào trong người, chùm lấy áo choàng đen sau đó rời đi.

“ Ta sắp được gặp ngươi rồi! “

Nguyệt Dạ vừa chạy cả người vừa run rẩy kêu lên, khuôn mặt nước mắt liên tục trào ra, cũng không biết là bởi đau lòng, hay là bởi hạnh phúc.

Nàng chạy phương hướng là ngược với lối ra, hiển nhiên hang động này con đường di chuyển cũng không chỉ có một, bất quá nàng vừa chạy đi được một đoạn đúng lúc này một cái phía sau giọng nói vang lên.

“ Dừng lại đi! “

Nguyệt Dạ nghe thấy thanh âm này xong cả người liền sững lại, hai tròng mắt co rút khó tin, bởi vì nàng nhận ra thanh âm này, chính là Tịnh Nhạc thanh âm.

Quả nhiên phía sau Tịnh Nhạc từ bao giờ đã xuất hiện ở đây, trên thân hắn thương thế cũng chưa khỏi hẳn, tuy nhiên năng lượng thể lực cũng đã hồi phục được đôi chút, cho nên hoàn toàn có thể di chuyển bình thường.

Tịnh Nhạc nhìn thấy cái kia thân ảnh liền thở dài một hơi, hắn bất ngờ cũng khó tin, thật không nghĩ tới bản thân một cái đột nhiên suy đoán lại chuẩn xác.

“ Ta biết ngươi là Nguyệt Dạ, dừng lại đi, vật đó không phải thứ ngươi có thể cầm được! “

Tịnh Nhạc trầm giọng nói, phía trước Nguyệt Dạ nghe vậy cả người khẽ run lên, cắn chặt răng, từ trong túi lấy ra mấy quả cầu kim loại nhỏ sau đó ném thẳng về phía Tịnh Nhạc.

“ Xin lỗi! “

Nguyệt Dạ miệng tự lẩm bẩm, sau đó cũng không tiếp tục để ý Tịnh Nhạc, một đường chạy thẳng đi.

Tịnh Nhạc nhìn thấy vậy liền định đuổi theo, bất quá hắn vừa cử động liền thấy mấy viên lôi quang sách chói cầu nhỏ bay tới, cái này khiến hắn hai tròng mắt co rút lại.

“ Lôi quang cầu, chết tiệt, không kịp rồi! “

“ Uỳnh! “

Tịnh Nhạc vừa nói xong mấy viên quang cầu kia lập tức phát nổ dữ dội, kinh khủng lực trùng kích cùng nhiệt độ tỏa ra, lập tức đem cao lớn hang động trong phút chốc sụp đổ, cái này sụp đổ còn mang hiệu ứng dây chuyền, khiến cả hang động đồng loạt sụp đổ theo, đến tận bên ngoài mới thôi.

Hang động sụp đổ khiến bên ngoài bị phủ kín khói bụi, mặt đất cũng rung động một hồi, bụi mù tan đi lúc này mới thấy một thân ảnh từ đống đất đá đi ra, thân ảnh này toàn thân bao trùm một lớp hắc ám, cả người hư ảo, cũng không phá đất đá mà trực tiếp như vô hình đi ra.

Hắc ám tan đi lộ ra trắng bệch khuôn mặt Tịnh Nhạc cơ thể, hiển nhiên bóng đen kia chính là do hắn sử dụng hắc ám trạng thái tạo thành.

Lúc nãy vụ nổ thực sự quá lớn, nếu Tịnh Nhạc hắn đang ở toàn thịnh trạng thái, tiến vào thú linh phụ thể, lại sử dụng vũ dực kỹ năng, hoàn toàn có thể nhanh chóng thoát đi.

Nhưng mà hắn hiện tại đang suy yếu vô cùng, năng lượng hồi phục còn chưa tới hai thành, cơ thể còn bị trọng thương, ở đâu ra có năng lực chạy đi, hắn cũng không nghĩ tới Nguyệt Dạ lại ra tay thâm độc như vậy, trực tiếp muốn dùng đất đá chôn sống hắn.

Còn may có cái kia hắc ám năng lực, lúc nãy trong thời khắc nguy hiểm, hắn cơ thể giống như theo bản năng, tự động chuyển thành hắc ám, mà giống như hắn đã thử nghiệm, hắc ám trạng thái giống như giúp hắn tiến vào một chiều không gian khác vật, hết thảy xung quanh đồ vật đều hư vô, hắn có thể dễ dàng đi xuyên qua.

Mà lần này hắn cũng có phát hiện mới, cái kia hắc ám trạng thái là tiêu hao linh hồn năng lượng, hơn nữa còn tiêu hao rất nhiều, thể nào hồi trước hắn sử dụng đầu óc liền đau dữ dội như vậy, đấy là do linh hồn năng lượng bị hao tổn nguyên do.

Còn may hắn còn Hồn Đăng, trước khi vào đây kịp đem tên dị giáo thủ lĩnh kia tàn dư linh hồn thôn phệ, Hoàng Linh Sư linh hồn rất cường đại, mặc dù còn xa mới đem Hồn đăng tràn đầy nhưng mà cũng đủ dùng, vừa kịp để hắn từ trong đống đất đá thoát ra.

“ Chết tiệt, rốt cục trọng đồng năng lực kia là như thế nào, chẳng lẽ là do ta hiểu nhầm rồi? “

Tịnh Nhạc nhau mày suy tư, hắn hoàng kim trọng đồng ngoài nhìn được tà ác năng lượng ra, còn một cái năng lực khác hắn không rõ lắm, chính là nhìn ở người khác trên ngực đốm sáng, giống như lúc trọng đồng vừa thức tỉnh nhìn vào Tiểu Vân vậy.

Chỉ là năng lực này có chút thất thường, có người nhìn được có người không, tuy nhiên người nhìn được đều có điểm chung, càng thân thiết với hắn thì đốm sáng càng mãnh liệt, người không quen biết thì đốm sáng yếu ớt vô cùng, còn người có ác cảm với hắn thì sẽ không còn đốm sáng nữa mà chuyển thành đốm đen.

Vì vậy Tịnh Nhạc hắn suy đoán, năng lực này là để quan sát đối phương thiện ý cùng sát ý, thiện ý màu trắng còn sát ý màu đen, thực tế tất cả suy đoán của hắn trên thực tế đều đúng, như lúc đánh nhau với Huyễn Phong Vương gắp đám Linh sư kia chẳng hạn, bọn chúng trên người đều là màu đen cho nên Tịnh Nhạc nhận ra ngay.

Nhưng mà lúc nãy Nguyệt Dạ thì lại kỳ quái, người nàng là đốm trắng cũng không có màu đen, cho nên hắn mới chủ quan như vậy, cũng không mấy đề phòng.

Tuy nhiên, thực tế nàng lại ra tay muốn đem hắn giết chết, đây rốt cục là có chuyện gì, chẳng lẽ hắn đoán sai trọng đồng năng lực?

“ Không, có lẽ nàng không biết ta bị thương, mấy viên Lôi Hỏa cầu kia có lẽ là muốn phá hủy hang động, chặn đường ta đuổi theo thôi! “

Tịnh Nhạc lắc đầu, rất nhanh liền nghĩ tới trường hợp này, Lôi Hỏa cầu là một loại sản phẩm vũ khí công nghê cao, giống như lựu đạn vậy, nhưng mà uy lực mạnh hơn nhiều, tuy nhiên loại này vũ khí dùng để phá hủy công trình là chính, còn đối với nhân loại, cấp chín phàm nhân còn đỡ được chứ đừng nói đến Linh Sư.

Bất quá hiện tại không phải lúc nghĩ tới chuyện này, hiện tại hắn phải nhanh chóng đuổi theo Nguyệt Dạ, mặc dù không biết nàng muốn dùng thanh đao kia vào mục đích gì nhưng mà thứ đó...nàng không cầm được!

“ Tịnh Nhạc, ngươi...ngươi vừa rồi cái kia trạng thái...! “

Tịnh Nhạc đang chuẩn bị đuổi theo, lúc này trong đầu Ma Kính kinh hãi thanh âm bỗng nhiên vang lên, khiến Tịnh Nhạc nhanh chóng dừng lại, ngạc nhiên lại mừng rỡ hỏi.

“ Vừa rồi trạng thái...hắc ám kia, ngươi biết nó là thứ gì sao? “

“ Ừm, mặc dù không biết ngươi xảy ra chuyện gì, nhưng mà ta có thể nói cho ngươi, cái kia trạng thái...sự việc thực sự vô cùng nghiêm trọng! “

Ma Kính trầm giọng nói, ở bên ngoài Tịnh Nhạc sắc mặt cũng nghiêm túc lại, trong lòng từng tia lo lắng bắt đầu sinh ra, Ma Kính từ trướng đến nay cảm xúc rất trầm tĩnh, hắn chưa nhìn thấy nàng biểu lộ nghiêm trọng như vậy bao giờ.

“ Nhưng mà chuyện này nói sau đi, ta phải đuổi theo lấy thanh đoản đao kia trước đã! “

Tịnh Nhạc giọng nói gấp rút kêu lên, tại thời điểm hắn thôn phệ huyết tinh tà ác năng lượng đồng thời hắn cũng cảm nhận được sự tồn tại của thanh đoản đao kia, vật này chính là huyết tinh tà ác năng lượng cội nguồn, đồng thời nó cũng là một cái vô cùng nguy hiểm ma vật.

Sở dĩ hắn biết được là do đây chính là một cái ở tiền kiếp đã từng nhìn qua ma vật, nhân loại không biết nó sinh ra như thế nào, nhưng lại biết rất rõ nó kinh khủng năng lực.

Một thế trước nhân loại không chỉ phải chống trả yêu thú dị tộc từ ngoại giới, mà còn phải chống chọi vô số sự tàn phá từ bên trong, tiêu biểu nhất là số lượng khổng lồ zombie kia.

Zombie số lượng rất nhiều, tuy nhiên thực lực cũng không quá cao, nhân loại hoàn toàn có thể dùng vũ khí càn quét được, nhưng mà tại ma vật kia xuất hiện xong, nó phát ra một loại kì dị năng lượng, trực tiếp thúc đẩy zombie tiến hóa, biến thành vô số loại giống loài mới, sức mạnh cường hóa cả trăm lần.

Kết hợp với ngoại giới dị tộc, điên cuồng tàn phá, đẩy nhân loại đến diệt vong!

Ma vật kia hình dạng cùng khí tức cũng không phải bí ẩn gì, hầu hết những trận zombie tấn công nhân loại thành trì nó đều xuất hiện, nếu zombie bị tiêu diệt hết, nó liền vô hình tiêu biến, không ai bắt được.

Tịnh Nhạc làm một tên Linh sư, tai tận thế thời kì, ra chiến trường là chuyện thường xuyên, hắn cũng đã từng cảm nhận qua ma vật kia kinh khủng khí tức, cùng thanh đao kia khí tức hoàn toàn y hệt.

Ban đầu hắn cũng không nhận ra, chỉ khi đoản đao kia bị Nguyệt Dạ chạm vào hắn mới lập tức cảm ứng được.

Cho nên hắn mới muốn đuổi theo đoạt lại thứ ma vật kia, hiện tại khả năng nó vẫn còn ở sơ sinh thời kì, nhất định không thể để nó lọt ra ngoài, nếu không tuyệt đối sẽ là nhân loại đại họa.

Hơn nữa ma vật kia không chừng còn là một cái cơ duyên, sau khi hấp thụ huyết tinh tà ác năng lượng xong, hắn không biết bằng cách nào cùng với ma vật kia hình thành một loại kỳ lạ liên kết.

Chính vì liên kết này cho nên Nguyệt Dạ cầm vào xong hắn mới lập tức nhờ ma vật nhận ra nàng, thậm chí hiện tại đoản đao kia bị giữ trong hộp ngọc, ngăn chặn toàn bộ khí tức nhưng hắn vẫn cảm ứng được.

Vì thế hiện tại cấp thiết vẫn là nhanh chóng đuổi theo!

“ Ta biết rồi, chỉ là cái kia trạng thái...ngươi tốt nhất đừng tùy tiện dùng, ta cũng không dám chắc hậu quả sẽ như thế nào đâu! “

Ma Kính nghe vậy liền khẽ gật đầu, trầm giọng cảnh báo Tịnh Nhạc, sau đó nhanh chóng lặn đi.

Tịnh Nhạc nghe vậy cũng nhíu chặt mày gật đầu, miệng lẩm bẩm.

“ Xem ra ta phải nhanh chóng xử lý chuyện này, sau đó về hỏi kỹ Ma Kính mới được! “

Hắn nói xong cả người liền quay đi, nhanh chóng di chuyển, hắn chạy đi phương hướng chính là cái kia Dạ Linh Tộc ngôi làng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.